Chương 70: Đóng cửa thả chó
Curberus của Hades, cùng năm con Anubis và Hạo Thiên Khuyển là bình tĩnh nhìn xung quanh, còn những con ma chó thì không được bình tĩnh cho lắm, vì chúng liên tục cà khịa những người xung quanh bằng cách sủa và gầm grừ họ liên tục.
Mặc dù họ có cấp độ cao hơn bọn nó, thậm chí người triệu hồi bọn nó là Tú cũng bị chúng sủa um sùm, làm cậu cảm thấy rất bực mình, vì đã triệu hồi bọn láo cá chó này.
Khi mấy con chó này xuất hiện làm cho bốn tên, Ngưu Đầu Mã Diện và Hắc Bạch Vô Thường cảm thấy nguy cơ dồn dập, cả bốn tên bất giác lùi về phía sau dần dần, cả bốn tên này cầu khẩn cho bọn chúng không để ý đến mình.
Còn ba tên hội bàn tròn vẫn quan sát xung quanh, khi thấy bốn tên sát thủ của Diêm Vương Điện có hành động như thế, liền có cảm thấy không ổn.
Vì ba tên này biết rằng, mấy tên sát thủ Diêm La Điện này mạnh hơn mình rất nhiều, mà chúng lại có hành động lùi về sau ở tư thế chạy trốn như vậy, thì bọn chó này rất nguy hiểm.
Bọn sát thủ này còn sợ hãi lùi về sau như vậy, ba người bọn hắn thì làm gì được bọn chó này, bất giác ba người nhìn nhau, rồi gật đầu quyết định lùi dần về sau.
Với hành động của hai nhóm này, cũng được Tú thu hết vào mắt mình, cậu cũng không có thời gian ngăn cản, ngoại trừ mấy con ma chó ra, thì những con chó còn lại, có vẻ như chúng cùng đẳng cấp với con trai của Diêm Vương.
Bọn nó sau khi nhìn quanh, thì bọn nó lại nhìn về hướng của nhóm của Tú, với cái nhìn tập trung của bọn nó, tạo thành sự căng thẳng cho cả nhóm.
Khác với đám chó mà Điệp Vân Tú triệu hồi lúc trước, những con chó này lại có đẳng cấp cao hơn cậu và đám Curberus của Ma Tộc rất nhiều.
Tú không biết bọn này, chúng có t·ấn c·ông cậu và mọi người hay không? Tình hình lúc này làm cậu nhớ lại hoàn cảnh của mình lúc nhỏ khi bị chó dí, câu nói của mấy ông bác lúc đó luôn là.
“Con cứ đi từ từ nó không cắn đâu mà sợ”
Kết quả cuộc việc cả tin của mình, là trên mông trái của cậu có nguyên dấu hàm răng của con chó đó, rút kinh nghiệm lần thứ hai khi cậu đi qua, khi thấy con chó đó cậu liền chạy thật nhanh, kết quả lại là thêm dấu răng thứ hai bên mông phải của mình.
Khi biết được chuyện của cậu, bác Hai đã cười thật to trong khi sức dầu lên hai cái mông đầy dấu răng của Tú, bác Hai liền dạy cho cậu một câu.
“Thấy chó thì ngừng, thấy ngỗng thì chạy”
Rồi bác Hai giải thích cho cậu hiểu về hai câu này là thế nào.
“Khi thấy một con chó xuất hiện, mà nó đang nhìn chằm chằm vào mình, con nên bình tĩnh đứng lại và không nhìn vào nó, hoặc lấy một vật gì đó để đánh lạc hướng của nó. Còn khi con gặp ngỗng, con nên tránh và lùi lại từ từ, rồi chạy thật nhanh khi ra khỏi lãnh thổ của nó, đó là ý nghĩa của câu này là thế”
Sau lần đó, cậu làm theo cách của bác Hai là đứng lại không nhìn nó, tuy con chó này thấy hành động của cậu như thế, làm cho nó mất dần hứng thú với cậu, nhưng nó vẫn từ từ sấn tới làm Tú hoảng sợ không thôi.
May mắn là cậu có mang theo mấy khúc xương đùi gà, mà bác Hai cho cậu ăn, vì sau khi cậu ăn xong, bác Hai có dặn cậu nên mang theo, vì có lúc sẽ cần dùng đến nó nha.
Khi cậu đứng lại mà con chó vẫn xáp lại gần mình, nên Tú liền quăng cho nó mấy khúc xương đó về hướng con chó đó, rồi từ từ đi qua nó mà trở về nhà.
Sau lần đó mỗi lần Tú đi qua đó, cậu đều làm như lần trước, đến nỗi con chó đó nó xem cậu như phiếu xương dài hạn của nó luôn.
Một tình bạn giữa người và chó, vô tình đơm hoa kết trái từ đó, khởi đầu từ hai dấu răng trên mông và những khúc xương.
Mỗi lần Điệp Vân Tú đánh không lại bọn nhóc lớn hơn cậu, Tú thường dụ chúng lại chỗ con chó này, nó thường xử đẹp bọn nhóc đó thay cậu.
Đó coi như trả công mấy khúc xương, mà nó mãi lộ cậu mỗi lúc Tú đi về nhà, đó cũng là những ký ức vui vẻ của cậu, lúc Tú sáu tuổi về những con chó, đến tận bây giờ cậu đã trở thành một con sen chính gốc là thế.
Sau khi hồi tưởng một hồi, Tú liền quay qua hỏi Kren.
“Ông có bán thức ăn luôn phải không? Bán cho tôi một cái đùi gà thật ngon”
Mặc dù Kren không hiểu cậu mua đùi gà lúc này làm gì, nhưng vẫn bán cho cậu một cái đùi gà nướng mật ong, thật là thơm ngon cho cậu thu về hai mươi đồng bạc.
Tú liền cầm cái đùi gà nhìn về hướng bọn chó, cậu ném thử vào chúng xem kết quả sẽ thế nào, nhưng không ngờ nó lại bị cậu ném quá tay, kết quả là...
“Cốcc... Ốcc...”
Cái đùi gà bay thẳng vào đầu Hạo Thiên Khuyển, làm nó tức đến nổi cả gân xanh trên đầu.
*Ting*
“Điểm phẫn nộ của Hạo Thiên Khuyển dành cho bạn là +50 điểm”
Tú cũng chịu rồi, bản thân chỉ tính cho mấy con chó này ăn để làm quen thôi, ai ngờ lại biến thành một màn chọc chó, cậu không biết phải làm sao với lửa giận của nó, thì lại có một thông báo vang lên.
*Ting*
“Điểm thân thiện của Hạo Thiên Khuyển dành cho bạn là +100”
Sau khi bị cái đùi gà chọi trúng đầu, Hạo Thiên Khuyển định xử đẹp cái tên dám ném đồ vô đầu nó một trận, khi nó tính xông lên xử đẹp Tú, thì nó cũng nhìn lại xem thứ mà cậu ném vào đầu nó là gì.
Hạo Thiên Khuyển phát hiện thứ cậu ném vào nó, lại là một cái đùi gà nướng mật ong thơm ngon, với danh dự của một thần khuyển, nó không thể làm mất phẩm giá của mình bằng cách... Không để người khác thấy nó ăn cái đùi gà này.
Chỉ bằng một cái chớp mắt, cái đùi gà đang nằm trên đất đã biến mất trong miệng của con Hạo Thiên Khuyển này, tuy có một chút cát vì rơi xuống đất, nhưng mà mùi vị cũng không tệ a.
Nếu Tú mà biết suy nghĩ của con Hạo Thiên Khuyển này, thì cậu chỉ biết tặc lưỡi lắc đầu mà thôi, thần khuyển thì sao? Cũng chỉ là chó mà thôi, đồ ăn rơi xuống đất ăn vẫn thấy ngon cũng chỉ có bọn nó mà thôi...
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Khi Tú nhìn thấy cái đùi gà biến mất, thì cậu cũng hiểu lý do vì sao nó lại tăng độ thiện cảm với mình rồi, chó vẫn là chó, có đồ ăn là giải quyết được tất cả mà thôi.
Tú liền mua tiếp đùi gà của thương nhân thần bí, cậu lúc này bắt đầu hóa thân thành một Lý Tầm Hoan, mỗi tay mang ba cái phi đao... À không ba cái đùi gà, mỗi lần cậu phi những cái đùi gà này, nó đều rơi chính xác vào từng con chó tại hiện trường, tình cảnh bây giờ của Tú không khác gì cậu đang cho gà ăn.
Mấy tên Ngưu Đầu Mã Diện và Hắc Bạch Vô Thường, cùng ba tên hội bàn tròn đang quan sát từ xa, chỉ thấy Tú cầm trên tay cái gì đó rồi ném vào đám chó này, mà mỗi lần cậu ném đi thì bọn chó lại yên tĩnh không còn làm loạn nữa.
Nhưng mà điều kỳ lạ làm bọn chúng căng thẳng là, những con chó này lại lắc đuôi qua lại liên tục và đồng loạt, vô hình chung lại tạo thành một cơn gió, mà những cơn gió này càng ngày càng mạnh, chúng cuốn vào nhau tạo thành hai cái vòi rồng càng ngày càng lớn, làm mấy tên này thấy gió thì run mặc dù không có rét.
Như sự lo lắng của bốn tên Diêm La Điện và ba tên hội bàn tròn, sau một hồi tích lũy gió phát ra từ đuôi của Hạo Thiên Khuyển và mấy con ma chó, hai cơn lốc này cuốn tới chỗ bọn chúng, tuy không có sát thương cao gì, nhưng quần áo của bọn chúng bị hai cơn lốc này xé rách hoàn toàn.
Lúc này đây bảy tên này phải che trên chắn dưới, che đi chỗ cần che, giấu đi chỗ cần giấu không thể để cho người ta thấy được những thứ đó, ngoài nương tử của mình.
Cả bọn phẫn nộ với Tú không thôi, không ngờ tên Ma Tộc này lại kinh tởm đến vậy, tên này không những muốn g·iết mình, mà còn muốn triệt để sĩ nhục bọn hắn, mục đích tên này triệu hồi đám chó và hành động kỳ lạ của hắn nãy giờ cũng rõ ràng rồi.
Bảy tên này bởi vì bị giống nhau, nên bọn chúng nhận thức chung một mục tiêu muốn trả thù đó là Tú, còn Điệp Vân Tú chỉ vì cho chó ăn để làm quen với bọn nó, lại vô tình gây thù chuốc oán.
Tú không ngờ việc cho chó ăn mà cũng tạo thành vòi rồng, cậu chỉ biết cảm thán rằng, các ngươi chơi vậy cũng chơi được sao?
Mà thông báo của hệ thống của cậu đang nhảy số liên tục, vì điểm phẫn nộ của bảy tên kia dành cho cậu vang lên, Tú lúc này cũng không thèm để ý mấy tên đó, dù sao cũng là kẻ thù với nhau, các ngươi có ghét ta thêm cũng vậy mà thôi.
Cậu lúc này cũng không rảnh để ý mấy tên đó, vì trước mắt cậu là bốn con Curberus tiến lại gần nhau, làm chuyện mà cậu ước rằng mình không thấy được như Mỹ Châu.
Đó là bọn nó đang tạo thành vòng tròn Ouroboros, con Curberus A hưởi đ*t con Curberus B, Curberus B hửi đ*t con Curberus C, con Curberus C hưởi đ*t con Curberus của Hades, và con Curberus của Hades cuối đầu xuống hưởi đ*t con Curberus A, chúng đi vòng quanh nhau từ khi gặp nhau tới giờ.
Vì Tú mãi cho con Hạo Thiên Khuyển và mấy con ma chó ăn, nên cậu không để ý đến hành động vô văn hóa và mất vệ sinh của bọn Curberus này, làm cậu tức giận muốn nói với bọn nó.
“Các ngươi có thể bớt chó lại một chút có được không? Ít nhất tém tém lại, mà làm ở chỗ không người được không?”
Với hình ảnh đau mắt này cậu không thể nhìn lâu được, Tú liền quyết định ngừng bọn nó lại, bằng cách quăng một đống đùi gà vô bọn nó, không ngờ lại có hiệu quả, bọn chúng cũng ngừng lại và đớp mấy cái đùi gà này, thế là vòng tròn Ouroboros đã bị phá vỡ chỉ bằng những cái đùi gà.
Sau khi bọn nó ăn uống no nê, độ thiện cảm cũng tăng lên và cũng coi như đã quen biết, Curberus ABC giúp Tú nói chuyện với mấy con chó này.
Bọn nó đều đã nhận thức chung với nhau, là ba tên hội bàn tròn và bốn tên Diêm Vương Điện là kẻ thù của Tú và ba con Curberus này, một phần là nể ba con Curberus là đồng loại của chúng (đều là chó) phần còn lại là nể mấy cái đùi gà của cậu, nên bọn chúng quyết định giúp cậu một răng xử mấy tên này.
Khi đã dàn xếp ổn thỏa, nhờ ba con Curberus và mấy cái đùi gà, Tú cùng mọi người và mấy con chó nhìn qua hướng bảy tên này, nụ cười trên môi của Tú nổi lên, rồi cậu chét lên một tiếng.
“Đóng cửa thả chó nào...”