Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Chơi Game Bằng Cách Gọi Huynh Đệ

Chương 60: Gặp lại thương nhân thần bí




Chương 60: Gặp lại thương nhân thần bí

Người đàn ông này có vẻ ngoài tầm bốn mươi tuổi, nhưng thật ra là ông ta đã hơn năm mươi, ông ấy mặc một bộ giáp màu đen, trên vai là một cái áo choàng màu đỏ, trên đầu đội một cái vương miện bằng vàng hình những cây lúa đan sen vào nhau, trên tay là một cây kiếm thánh Excalibur.

Khi thấy ông ta, Kaiser liền tức giận la lên.

“Dương quản, thì ra là ông”

“Đúng là ta”

“Chào cháu trai, lâu rồi chúng ta không gặp nhau đấy Hahaha”

Người đàn ông này là vị vua của đế quốc loài người hiện tại, điều ngạc nhiên ở đây là ông ta lại kêu Kaiser là cháu trai.

Nghe đối thoại của hai người, Tú cảm thấy mình nghe được một chuyện, thâm cung bí sử đầy drama gì đó ở đây rồi.

Nếu nói Kaiser là con của Ma Vương và Ma Hậu, mà người đàn ông tên Dương Quản này lại kêu anh ta là cháu trai, nói vậy thì Ma Tộc và tộc Người phải là thông gia và liên minh với nhau chứ?

Đã thế mấy ngày trước còn đánh nhau ngươi sống ta c·hết, thậm chí bây giờ còn thuê người á·m s·át cháu mình nữa, suy nghĩ của những kẻ ở trên thật sự là khó hiểu.

Còn Công Chúa đang ở trong vòng bảo hộ, khi biết người đến là bác của mình, mà còn là kẻ thuê mấy tên sát thủ này để g·iết cô và anh trai.

Thay vì tức giận đến phát khóc, cô cắn chặt đôi răng ngà của mình rồi tự nhủ với bản thân, cô không thể khóc lúc này vì còn Tú và Kaiser ở đây, cô không được làm họ phân tâm, mà thời gian vòng bảo hộ chỉ còn lại phân nửa, sau khi hết thời gian cô không biết mình sẽ phải làm sao...

Kaiser tức giận hét lên, chỉ thẳng mặt Dương Quản và nói.

“Ông vì sao lại làm chuyện này hả? Không những kết liên minh với hai tộc Tinh Linh và người Lùn, đưa quân đến t·ấn c·ông Ma Tộc, mà giờ đây còn thuê sát thủ g·iết cháu mình, ông có còn nhân tính hay không?”



Nghe Kaiser chỉ trích, Dương Quản bật cười nói.

“Ta thuê người g·iết các ngươi thì đã sao, đây đâu phải là lần đầu ta làm việc này, ông ngoại của các ngươi, không phải ông ta đồng ý cho Dương Y Ngọc (tên Ma Hậu) lấy tên Maximus (Ma Vương) đó thì ta đã không tiễn ông ta đi rồi”

Ông ta nói tới đây liền siết thanh thánh kiếm Excalibur trên tay, như muốn dùng nó để chém hết gia đình Ma Vương mới xóa hết được mối hận trong lòng ông ta.

“Tên khốn Ma Tộc đó không chỉ c·ướp đi em gái của ta, mà đến người phụ nữ mà ta yêu nhất là nữ hoàng Tinh Linh Merline, cô ta cũng yêu tên khốn Maximus đó, thế mà cha ta lại đồng ý cho đứa em gái ngu ngốc của ta lấy tên khốn này. Ta chưa hề chấp nhận cuộc hôn nhân này, cái gì mà Ma Tộc cùng Nhân tộc và các tộc chung sống hòa bình, tình yêu sẽ xóa bỏ khoảng cách chủng tộc ta nhổ vào”

Tên Dương Quản này càng nói càng điên cuồng, rồi hắn nói ra một chuyện động trời.

“Lũ Ma Tộc vẫn la Ma Tộc mà thôi, lão cha già lẩm cẩm của ta lại nghe lời bọn chúng nữa chứ, với một chút độc dược m·ãn t·ính, mà ta cho vào nước uống của lão ta hàng ngày. Ta và sát thủ của Diêm La Điện mới thành công g·iết được lão già lẩm cẩm đó, các ngươi đã thấy nhân tộc bây giờ có thể đứng đầu tất cả chủng tộc khác, đều do sự anh minh của ta, các ngươi đã thấy rõ chưa”

Tú lúc này không thể ngửi được lời của tên vua loài người này chút nào, cậu mất cha mẹ từ nhỏ mà không cảm nhận được tình yêu của họ được bao nhiêu, mà khi đó tên này lại vì sự ganh tị của mình, mà g·iết hại chính cha của mình rồi c·ướp ngôi vị.

Nhân lúc chỉ số tốc độ của cậu tăng 30% khi nắm tay Công Chúa vẫn còn, cùng với 15% sức mạnh khi chiến đấu ở gần Kaiser, Tú liền lách qua Công Chúa, rồi dùng kỹ năng bay của vua ruồi lao lên t·ấn c·ông tên Dương Quản này.

Cậu chủ động t·ấn c·ông như vậy là vì cậu biết, vòng bảo hộ của Công Chúa không còn được bao lâu, nếu nó mất đi lúc đó Công Chúa sẽ gặp nguy hiểm, mà lúc đó cậu và Kaiser cũng sẽ bó tay bó chân vì bảo vệ cô.

Còn một điều nữa là cậu muốn cho bọn chúng g·iết, để sau khi mình hồi sinh sẽ cầu cứu mọi người vào hỗ trợ Kaiser...

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

Bên ngoài con đường đầy lá mà Tú và Công Chúa đã đi qua, có một người đàn ông đang đẩy chiếc xe hàng của mình đi trên con đường đó, ông ta đi dần tới bức màn ngăn cách bên trong và thế giới bên ngoài, do tên sát thủ tạo ra.

Ông ta cảm giác mình vừa đi xuyên qua thứ gì đấy, nhưng rồi vẫn đi tiếp.



Tú định bay lên t·ấn c·ông Dương Quản, thì bị sự xuất hiện bất ngờ của người đàn ông này làm cậu dừng lại.

“...”

Tất cả mọi người lặng im như tờ, khi thấy một người đàn ông lạ mặt xuất hiện.

Người đàn ông này đi một lúc lại cảm thấy có gì không đúng liền nhìn lên, ông ta nhìn thấy rất nhiều ánh mắt đang nhìn mình, vội vàng xin lỗi rồi quay xe ngay.

“À xin lỗi mọi người đã làm phiền, có vẻ như tôi đến không đúng lúc”

Tất cả mọi người.

“...”

“Rầmm...”

“Cái quần què gì vậy?”

Tiếng chiếc xe của ông ta va vào màn chắn, làm ông ta phát ra một tiếng chửi thô tục.

Tú nhìn lại thì phát hiện ra đây là người quen, đó là Kren thương nhân thần bí mà cậu đã gặp ở sa mạc c·hết.

Không hiểu sao ông ta lại xuất hiện ở nơi này, ngay vào lúc đầu sôi lửa bỏng như thế này.

Một tên tay chân lông lá có vẻ như là bán thú nhân, đứng trong đá·m s·át thủ hừ lạnh nói.



“Coi như ngươi xui xẻo, bọn ta không có lưu người sống làm nhân chứng, nếu có kiếp sau thì đầu thai làm sao, để bản thân không đi lung tung như bây giờ mà c·hết oan như vậy nhé haha”

Hắn cầm trên tay một cây chuỳ liền bay về hướng Kren, để g·iết ông ta diệt khẩu.

Tú liền bay lên ngăn lại, dù sao ông ta cũng là người quen, nếu cậu không gặp được Kren, thì đã không mua được tiệt tử tiệt tôn muỗng mà phát triển đến bây giờ.

Khi thấy Tú bay lên ngăn cản mình, hắn nở một nụ cười khinh bỉ, rồi dùng một búa t·ấn c·ông cậu.

“Địa Liệt”

Lúc này đây khi tiệt tử tiệt tôn muỗng chạm vào cây búa của hắn, cậu cảm thấy như mình đang đánh lên một tấm sắt cứng, khi hắn sử dụng kỹ năng của mình, không gian xung quanh như bị nứt ra, rồi cậu bị oanh một đòn thật nặng.

“Oanh... Rầmm”

“-1778 HP”

Cậu bị một búa này đánh văng từ trên trời xuống đất, làm cậu mất khá nhiều máu nhưng vẫn ổn, bây giờ Tú chỉ biết trơ mắt nhìn tên sát thủ kia bay tới g·iết Kren mà thôi.

Tên sát thủ khi đánh cậu văng đi liền bỏ qua Tú, sau đó hắn bay tới Kren để t·ấn c·ông ông ta, dường như không ngoài việc g·iết người bịt đầu mối, mà hắn còn có ý đồ khác khi nhắm Kren.

“Địa Sát”

“Ầmmm”

Một búa này kèm theo kỹ năng mạnh nhất của hắn, t·ấn c·ông vào Kren để lại một đống khói bụi bay mịt mù khắp nơi.

Lúc này đây Tú và Kaiser cùng mọi người cho rằng ông ta sẽ c·hết, thì lại có giọng nói la lên.

“Trời ơi chiếc xe của ta, đạo cụ của ta, tiền của ta, tên khốn kiếp này ngươi đền tiền cho ta đi aaaaa”

Chỉ thấy Kren đứng trong hố, bao bọc xung quanh ông ta là một cái hộp hình vuông nó trong suốt như thủy tinh, còn chiếc xe mà ông ta đẩy đi thì bị vỡ tan tành, mà ông ta thì không có một chút sứt mẻ gì.