Chương 21 : Lão quỷ vật
Đối với loại quỷ vật cao cấp, những thứ này gần như ít khi xuất hiện tại những nơi đông người mà thường sẽ sinh sống tại một nơi âm u, tối tăm, ít người hay lui đến, suy cho cùng, mặc dù đã hoá thành quỷ, mang sự ô uế bên người, thế nhưng đám đồ vật này lại không thể nào chống chịu lại được sinh khí từ một cộng đồng. Cũng chính vì lý do đó, đa phần những người bình thường, họ sẽ không thể nào biết đến sự tồn tại của thứ đồ vật không ra hình dạng này, đồng thời đôi khi chính vì sự không hiểu biết đó, làm họ vô tình tiếp xúc với chúng, sinh ra sự ô uế bên trong cơ thể, dần bị đám chúng nó hút đi sinh khí, sau cùng chỉ còn lại cái xác.
Về phần quỷ vật trước mắt đám người áo đen, có thể nói nó đã xuất hiện linh trí, có thể giao tiếp được với người khác, điều đó chứng đó, nó đã phải sống được rất lâu, hẳn hấp thụ rất nhiều sinh khí từ các sinh linh khác tại hang động này. Mắt gặp thấy thứ đồ vật chỉ được lưu truyền trong nhân thế, tên thủ lĩnh không khỏi hoảng sợ, hai mắt gắt gao nhìn thẳng về phía đồ vật không ra hình dáng kia, tay siết chặt thanh đao, chân trước chân sau thủ thế, như thể phản công bất kì lúc nào.
-“Khẹc… Khẹc…. Khẹc…. Đám tiểu nhi các ngươi…. Bổn toạ đang rất chán khi phải ăn những thứ kinh tởm kia, đang không biết làm thế nào để có thể thay đổi khẩu vị, liền hôm nay đụng trúng, thật may mắn mà… Khẹc… Khẹc…. Khẹc….” Quỷ vật liền cười rùng rợn, nói.
-“Mau chạy… Rời khỏi nơi này… Bằng không… Aaaaa….” Một tên áo đen trong nhóm, không khỏi xoay người, chưa kịp dứt lời, cơ thể quỷ vật đột nhiên xuất hiện thanh xúc tu, đâm xuyên người gã mang theo nội tạng cơ thể rơi rớt trên sàn.
-“Chạy? Đã đến còn muốn chạy? Khẹc… Khẹc… Khẹc….” Quỷ vật cười ma quái nói.
Dứt lời, từng thanh xúc tu từ cơ thể quỷ vật không ngừng bắn ra, hướng thẳng về về đám người áo đen, những thanh xúc tu quỷ dị này cực kì nhanh, khiến cho đám người chỉ có thể co cụm lại phòng ngự, thời gian không được bao lâu, một người trong nhóm dễ dàng bị thanh xúc tu bắt được, một đầu xúc tu quấn chặt cơ thể gã, đầu xúc tu khác liền ghim thẳng giữa trán, tạo thành lỗ nhỏ ngay giữa tâm mi, óc, não, mắt,… liền vươn vãi khắp nơi trên sàn đất.
Quỷ vật không vì thế mà ngừng t·ấn c·ông, liên tục vung những chiếc xúc tu hướng thẳng về phía ba người còn xót lại trong khi bản thân đang nếm trải mùi vị thịt người từ chiếc miệng đẫm máu mà nó vừa mới g·iết. Từng chiếc răng bén nhọn không ngừng nhai rơm rớp thịt cùng xương của hai người xấu số mà nó mới thu thập, máu từ khoé miệng quỷ vật không ngừng chảy ra sau lớp dịch nhờn từ cơ thể, khiến nó gớm ghiếc ngày càng trở nên gớm ghiếc hơn.
-“C·hết tiệt… Đại Tượng Khôi Giáp Thuật.” Tên trận pháp sư mắt nhìn thấy hai đồng bọn mình c·hết, hai tay liền thủ ấn thi triển trận pháp.
-“Aaaa, trận pháp… Ngươi là trận pháp sư….?” Quỷ vật thấy thế không ngừng run sợ, hai mắt tỏ ra e ngại liền nói.
-“Hừ… Biết sợ sao, khôn hồn thì thả….”
Tên trận pháp sư nhìn thấy quỷ vật run sợ trước trận pháp mà hắn thi triển, trong đầu không khỏi nghĩ, chắc hẳn điểm yếu của thứ này chính là trận pháp, liền cười lạnh mở miệng đầy đe doạ, thế nhưng như người lúc đầu, chưa kịp dứt câu, vòi xúc tu từ cơ thể quỷ vật quật thẳng vào trận pháp gã, lập tức trận pháp liền vỡ nát, xúc tu cứ thế nện thẳng vào cơ thể tên trận pháp sư, hắn bay thẳng về phía sau khi diều đứt dây, đập thẳng vào tường thạch, không rõ sống c·hết.
-“Khẹc… Khẹc… Khẹc…. Đùa với ngươi thôi… Dăm ba cái trận pháp cỏn con đó, làm gì được ta…. Khẹc… Khẹc… Khẹc…” Quỷ vật liên tục cười một cách kì dị nói.
Ngay tại lúc này, giữa khoảng sân, kết giới giam giữ đột nhiên xuất hiện, từng thanh sắt sáng mang cổ ngữ dần tiêu tán, ánh sáng cũng dần phai mờ đi, thay vào đó, một người con gái dáng người thước tha, cặp đùi thon gọn, trắng không tì vết liền xuất hiện, người đó không ai khác chính là Mạc Ly. Mới cách đây không lâu, bản thân mình liền bị giam giữ bên trong một kết giới, giờ liền xuất hiện tại bí cảnh, Mạc Ly không khỏi khó hiểu, hai mắt liên tục đảo khắp xung quanh hang động, liền dừng lại tại vị trí của quỷ vật, hai mắt cô căng tròn, miệng há to đủ để nhét cả quả trứng gà, chân liên tục lùi về phía sau.
-“Quỷ….Quỷ….”
-“Khẹc… Khẹc… Khẹc…. Lại thêm một đứa nữa, mùi vị đồ ăn lần này có phần tươi ngon hơn lần trước nhiều….” Quỷ vật cười vặn vẹo nói.
-“Hỡi những ngọn lửa của viêm đế… Xin hãy ban cho bề tôi sức mạnh… Bằng sự thành kính cùng tôn trọng của bề tôi…”
Mạc Ly cả người trở nên căng thẳng, tay đưa vào khoảng không, xuất trường kiếm, miệng liên tục đọc chân ngôn, tay còn lại liền thủ ấn, không lâu sau, dưới chân Mạc Ly liền xuất hiện vòng xoáy, vòng xoáy này trông chốc lát liền hoá thành ngọn hoả diễm bao phủ lấy cơ thể cô và phóng thẳng lên phía trên. Ngọn hoả diễm này dần dần hoá thành một bộ cơ giáp, che chắn lấy Mạc Ly bên trong, bộ cơ giáp này không khác gì anh linh, nói đúng hơn thì nó chính là anh linh được Mạc Ly triệu hồi trong bình chứa là cơ giáp.
Anh linh cơ giáp trong chốc lát liền biến to ngang quỷ vật, tay cầm hoả linh kiếm, cực kì uy vũ, giơ thẳng về phía quỷ vật như lời tuyên chiến, nhìn thấy anh linh cơ giáp trước mặt, chiếc miệng đầy gớm ghiếc liền há mở đưa chiếc lưỡi đỏ thẳm, còn dính vươn vãi huyết nhục cùng nội tạng cơ thể người còn sót lại liếm khắp xung quanh miệng, cười quỷ dị.
-“Khẹc…. Khẹc… Khẹc…. Cũng gọi là có chút gì đấy, mặc dù tao không biết đó là cái gì, thế nhưng liệu mày có thể chống chịu được bao lâu trong hình dạng đó….”
-“Đủ để g·iết thứ gớm ghiếc như mày…” Âm thanh lạnh lùng từ anh linh cơ giáp phát ra.
-“Khẹc… Khẹc… Khẹc…. Tới đi, coi mày làm được gì….”
Dứt lời, quỷ vật liền vung những chiếc vòi xúc tu hướng thẳng về phía anh linh cơ giáp, Mạc Ly điều động ý thức, anh linh cơ giáp tay cầm hoả linh kiếm vung nhát chém về phía những chiếc xúc tu, lưỡi kiếm thoáng chạm vào chất dịch nhờn chảy ra từ thứ đó liền bị ngọn hoả diễm của anh linh đốt cháy. Nhìn thấy xúc tu của mình chưa chạm vào lưỡi kiếm, liền đã bị hoả linh đốt cho thành tro, quỷ vật hai mắt khẽ nhíu lại, liên tục từ cơ thể không ngừng tuôn ra hàng nghìn xúc tu, đánh về phía bộ giáp.
Anh linh cơ giáp tay cầm hoả linh kiếm khẽ động, thời gian như được dừng lại trong giây ngắn, chỉ trong giây ngắn, anh linh cơ giáp tốc độ bất ngờ gia tăng khủng kh·iếp, những đường kiếm liên tục được vung ra với vận tốc cực đại, gần như trong một giây ngưng đọng đó, anh linh cơ giáp đã vung ra hàng trăm nhát chém về phía xúc tu. Anh linh cơ giáp thu hồi hoả linh kiếm, mọi thứ liền trở lại ban đầu, hàng nghìn xúc tu cũng vì thế, bị cắt thành từng mảnh lúc nào không hay.
-“Aaaaaaa…… Mày dám…. Khẹc…. Khẹc…. Khẹc…. Cũng khá lắm….. Đau…..” Quỷ vật âm giọng liền không ngừng thay đổi, vặn vẹo một cách bất thường, nghe càng trở nên quái dị hơn.
Bất thình linh, cơ thể quỷ vật không ngừng vặn vẹo, những lớp dịch nhờn cùng chất dịch, lớp màng từ cơ thể nó liên tục biến đổi, cơ thể quỷ vật trong chốc lát như được nén lại, không còn với kích thước to khổng lồ cùng những con mắt kinh tởm đó, thay vào đó kích thước của nó bây giờ không khác gì một người bình thường là mấy. Về phần Mạc Ly, chứng kiến sự biến đổi của quỷ vật, từ thứ người không ra người, vật không ra vật, trong chốc lát liền đã biến thành một ông lão nhỏ bé liền không khỏi bất ngờ, theo như những gì được biết từ gia tộc, quỷ vật tiền thân không phải là quỷ hay yêu ma gì, mà bản thân của nó chỉ là những sinh vật bình thường, là người có, là thú hoang dã có, hay cọng cỏ cái cây ven đường, nhưng chỉ vì hấp thụ sự ô uế, mới biến chúng trở thành quỷ vật.
Cũng chính vì sự biến đổi đó, để một quỷ vật có thể biến trở lại hình dạng ban đầu, rất khó để làm được, bởi vì khi linh khí cùng sinh khí bên trong cơ thể của vật chủ một khi đã bị nhiễm sự ô uế, tâm trí liền sẽ mất, không kiểm soát được phần thú còn lại của mình, cùng nhũng nguyên nhân khác, sẽ khiến vật chủ không còn biết bản thân mình là ai hay thực sự tồn tại tại thế giới này. Để một quỷ vật có thể biến trở lại hình dạng ban đầu, cần phải có rất nhiều yếu tố phụ trợ, như vật chủ phải cắn nuốt rất nhiều sinh mệnh cường đại khác, lâu ngày, những lực lượng mà vật chủ hấp thụ đó sẽ sinh ra một đầu thiên mệnh, mà đầu thiên mệnh này chung quy không khác gì một dạng phân thân, có thể rửa sạch bớt một chút tạp nhiễm từ ô uế.
Nhưng suy cho cùng, cho dù có thể trở lại hình thái ban đầu, thì vật chủ vẫn là quỷ vật, từ tâm trí, khát máu, thèm ăn, tàn ác, ô uế,… gần như tất cả đều vẫn còn nguyên tại đó, không vì biến đổi cơ thể mà liền mất đi. Dựa theo những gì trước mắt, Mạc Ly chắc chắn, thứ đồ vật trước mắt này, đã vượt qua phạm trù của một tu chân giả bình thường có thể đối kháng, cô không biết cái thứ này đã ăn không biết bao nhiêu người mới có thể biến lại hình dạng này, một trăm, một nghìn…. Không, hay thậm chí là vạn người….
-“Mày…. Mày thực sự đã ăn biết bao nhiêu sinh linh rồi…” Mạc Ly gằn giọng nói.
-“Hừm…. Để coi nào… Không nhớ hết, quá nhiều rồi….”
Lão quỷ vật ngước đầu, đôi mắt đục ngầu nhìn về anh linh cơ giáp trầm ngâm suy nghĩ liền nói, vào khoảnh khắc hai mắt lão quỷ vật nhìn thẳng về phía anh linh cơ giáp, Mạc Ly ý thức không ngừng thôi động bộ giáp lùi về sau liên tục. Vào khoảnh khắc đó, Mạc Ly liền cảm nhận được sự nguy hiểm đang rình rập mình, cảm nhận được c·ái c·hết đang liền chờ trong ánh mắt của gã. Cái cảm giác này, từ khi sinh ra cho đến tận bây giờ, đây đã là lần thứ hai mà cô cảm nhận được, về lần đầu tiên, đó là lần mà cô cảm nhận được từ người chị của mình trong một lần đấu tập nghiêm túc.
-“Giết….” Mạc Ly cắn chặt răng, chỉ huy cơ giáp vung kiếm chém thẳng về phía lão quỷ vật.
Lão quỷ vật không vội vàng, đưa tay đỡ lấy thanh hoả linh kiếm một cách dễ dàng, như để thị uy sức mạnh, lão quỷ vật khẽ dùng sức, tay liền siết chặt, ‘răng rắc’… Thanh hoả linh kiếm liên tục phát ra âm thanh vỡ nứt, trên lưỡi kiếm, những vết nứt từ vị trí tay lão quỷ vật không ngừng lan rộng ra khắp nơi.
-“Hừ….”
Cùng với tiếng ‘hừ’ hoả linh kiếm liền bị bóp nát, những mảnh vỡ từ hoả linh kiếm bay khắp khu vực hang động, thoáng chốc liền biến mất vào hư vô, không dừng lại ở đó, lão quỷ vật cơ thể biến mất khỏi mặt đất, ‘Ầm’ cùng lúc đó âm thanh vỡ vụn từ anh linh cơ giáp liền vang lên, Mạc Ly cũng vì thế liền văng khỏi cơ giáp, cả người nện thẳng xuống mặt đất, phun ngụm máu, sắc mặt tái nhợt.
Lão quỷ vật liên tục biến mất rồi lại xuất hiện, khoảng dừng lại, trong tay gã không biết từ đâu liền hai quả tim cùng một cái đầu, máu không ngừng nhỏ giọt, hoà với nền đất. Về phần chủ nhân những thứ trên là của ai, thì không nói cũng quá rõ ràng, đó chính là ba tên áo đen còn xót lại, tay cầm hai quả tim, lão quỷ vật khẽ mở miệng, chiếc lưỡi dài đưa ra liếm nhẹ khoé môi liền đưa đến liếm vòng xung quanh chiến lợi phẩm mà gã có được, như thể nếm thử mùi vị của thức ăn.
Hài lòng với đồ ăn mà mình có được, lão quỷ vật liền đưa miệng cắn từng ngụm trái tim, máu ứ đọng còn bên trong không ngừng bắn thẳng lên y phục của lão cùng khuôn mặt, những giọt máu chảy dài trên khuôn mặt già khợm, khung cảnh khiến người xem không khỏi nổi da gà.