Chương 18 : Vâng, mọi người là mạnh nhất...
-“Keng…. Keng….”
-“Thy Thy… Mau sử dụng trận pháp để khống chế nó….” Mạc Ly hai tay cầm trường kiếm, hướng giọng về phía sau liền nói.
-“Được.”
Phương Thy Thy vội vàng hai tay bắt lại vào nhau, miệng liên tục đọc chú pháp, không lâu sau, dưới chân cô ta liền xuất hiện vòng sáng, vòng sáng này không ngừng lan toả, chốc lát liền bao phủ lấy phạm vi khu vực này. Vòng sáng trận pháp liên tục xoay chuyển không ngừng, tạo ra từng lớp vòng nhỏ thu nhỏ dần về phía trung tâm, nhìn thấy bước đầu trận pháp thực hiện thành công, Phương Thy Thy vội vàng thay đổi thủ ấn, liên tiếp sau đó, tất cả vòng sáng trận pháp bắt đầu xoay chuyển theo chiều kim đồng hồ, phía bên trên từng vành đai của trận pháp, dần xuất hiện những ấn ngữ, những ấn ngữ này thưa thớt, rải đều khắp vành đai của trận pháp.
-“Xong rồi….” Phương Thy Thy nhìn về phía Mạc Ly liền nói.
Dứt lời, Phương Thy Thy tay hạ thủ ấn, liền cùng Tần Minh và Lôi Vô Đạo hướng về phía vị trí đám thạch nhân, mắt nhìn thấy đám thạch nhân đều bị trận pháp khống chế đứng yên, Mạc Ly cùng Lôi Vô Đạo tay cầm trường kiếm, vung nhát chém hướng về phía đối phương, đường kiếm vô cùng gọn gàng, lực khống chế cũng vừa đủ, khiến đám thạch nhân không ngừng bị phá huỷ. Tần Minh nhìn thấy thế, liền không muốn chịu thua, tay siết chặt quyền, chân trước chân sau khuỵ xuống, cả người xoay về một bên, từng sợi linh khí không ngừng luân chuyển về phía tay, thoáng chốc, ngay tại cổ tay Tần Minh, liên tục xuất hiện những lớp vòng sáng, những lớp vòng sáng này kéo dài đến khuỷ tay hắn khiến cả ba người Phương Thy Thy, Lôi Vô Đạo cùng Mạc Ly không khỏi bất ngờ.
Không để đám người đợi lâu, Tần Minh vung quyền, hướng thẳng về phía đám thách nhân còn sót lại, một quyền này của hắn, uy lực cực kì mạnh mẽ, ngay tại quyền đánh thẳng về phía trước, một đợt sóng linh khí từ tay hắn liền bắn thẳng về phía trước, tạo thành quyền ảnh, quyền ảnh này đập thẳng về phía đám thạch nhân, khiến bọn chúng nổ tung vỡ thành từng vụn trong tích tắc, có thể thấy, một quyền này của Tần Minh, gần như chứa đựng lực lượng cực kì mạnh.
Về phần Lâm Phàm không nhất thiết cần phải ra đánh đấm gì cả, lập nhóm với đám người gần như tốt nhất của niên khoá học viện, việc hắn làm bây giờ là chỉ cần đi theo nhìn và nhìn thôi, à vào những lúc như thế này, thì nên vỗ tay hân hoan thì sẽ tốt hơn.
-“Tuyệt, mạnh thật a…. Mọi người mạnh ghê…” Lâm Phàm không khỏi vỗ tay, vẻ mặt hâm mộ liền nói.
-“Còn phải để mày nói hay sao? Mày không nhìn lại coi, mày đang lập nhóm cùng với ai?” Tần Minh nghe thấy thế, liền khịt mũi khinh thường nói.
-“Lâm Phàm, sao cậu không lên thử một chút.” Phương Thy Thy hướng mắt về phía Lâm Phàm, liền nói.
-“Đúng vậy, đến giờ tôi vẫn chưa thấy cậu ra chiêu… Thử làm vài đường cho mọi người xem…” Lôi Vô Đạo gật đầu đồng ý liền nói.
-“Nó mà có gì để mà lên thử, không khéo để nó lên thì có mà m·ất m·ạng, cứ để nó ở yên vị phía sau đi, miễn không c·hết là được.” Tần Minh cười nhạo nói.
-“Được rồi, thu thập tàn cuộc đi, coi có gì đáng quý không, còn không thì đi tiếp.” Mạc Ly xoay người, đi về phía đám thạch nhân b·ị đ·ánh bại, liền nói.
Bốn người nghe thấy vậy, liền kéo đuôi nhau theo sát Mạc Ly, về phần lý do tại sao bọn họ lại nghe răm rắp lời của cô ta là vì cô ấy là đội trưởng của nhóm này mà, lời nói nói ra, tất nhiên sẽ phải có trọng lượng hơn tất cả những người khác rồi. Một phần nữa là do xuất thân của cô ta vô cùng cao quý hơn tất cả mọi người ở đây, chị của Mạc Ly là Kiếm Thành của học viện, người có thể được cho là mạnh nhất tại thế hệ của mình, với bề lý lịch như thế, ai mà dám đi chống lại, nếu như không muốn được yên thân tại học viện.
Sau khi kiểm tra chiến lợi phẩm sau trận càn quét, gần như không có gì giá trị cả, thứ đáng giá nhất cũng chỉ là viên linh thạch hạ phẩm to bằng một đầu ngón tay, đối với bốn người Mạc Ly, Lôi Vô Đạo, Phương Thy Thy và Tần Minh, thì viên linh thạch này, không khác gì rác rưởi, với Lâm Phàm hắn cũng vậy, mặc dù hắn rất muốn kiếm thêm một chút nguồn vốn để cung cấp vào công cuộc xây dựng thế lực của mình, thế nhưng không phải cái gì Lâm Phàm hắn cũng nhặt lấy rồi đem về, lượm mót nó cũng có cái giá trị của kẻ lượm mót.
Đám người Lâm Phàm tiếp tục di chuyển, đi sâu vào bên trong hang động, càng đi sâu vào trong, những yêu thú cùng quỷ vật xuất hiện nhiều hơn, đương nhiên quỷ vật ở đây không phải là đám người bị Quỷ Nguyền biến thành, mà là những sinh vật bình thường sau khi ăn được thịt hoặc hấp thụ những thứ không sạch sẽ, liền sẽ biến thành thứ vật không ra vật, thú không ra thú, chính vì thế, các tu chân giả, liền gọi nó là quỷ vật.
-----------------------------------------------
-“Có vẻ như chúng ta đã tiến gần đến khu vực trung tâm của hang động rồi…” Mạc Ly xoay người hướng về phía bốn người còn lại liền nói.
-“Tính từ lúc bắt đầu đến giờ, cũng đã được ba ngày trôi qua, những nhóm khác chắc hẳn cũng chuẩn bị đến nơi này, chúng ta cần phải tăng tốc, cố gắng phá bí cảnh này trong thời gian sớm nhất.” Lôi Vô Đạo gật đầu nói.
-“Hoàn thành bí cảnh này trong thời gian sớm nhất với hoàn thành trễ thì có khác gì không?” Phương Thy Thy nghiêng đầu hỏi.
-“Đương nhiên khác, khi tiến vào bí cảnh, thời gian quy định được ở lại bí cảnh cũng đã được thiết lập ngay từ lúc đầu, cho dù học viên có tiến được bao xa, đi được đến đâu, thì sau một tuần, đều sẽ bị cưỡng chế mà trở về học viện. Chính vì thời gian có hạn, phía trên đã đưa xuống một thông cáo mới về việc này, đối với tất cả tổ hợp nhóm, riêng những ai hoàn thành được bí cảnh mà trong thời gian ngắn nhất, liền sẽ có được phần thưởng phong phú.” Tần Minh tay sờ càm liền nói.
-‘Phần thưởng phong phú? Nghe cũng hay đấy chứ, hi vọng nó là tiền, linh thạch, v·ũ k·hí,…. Cái gì cũng được, miễn là có giá trị với tổ chức là ngon rồi….’ Lâm Phàm nghe thấy thế, hai mắt không khỏi phát sáng.
-“Nhưng để làm sao biết được người nào hoàn thành bí cảnh thời gian ngắn nhất? Cũng như làm sao họ phân biệt được ai là người hoàn thành xong trước người kia.” Phương Thy Thy vẫn cảm thấy khó hiểu, liền nói.
-“Về vấn đề này, tôi cũng không rõ, hình như họ có thiết bị giá·m s·át bên trong, tất cả những gì chúng ta làm, đều sẽ được ghi chép lại, trình chiếu về phía bọn họ, nói không chừng, bọn họ đã quan sát chúng ta được ba ngày nay rồi.” Tần Minh lắc đầu nói.
-“Đợi chút, nơi này….”
Đi được một đoạn, Mạc Ly liền giơ tay ra hiệu mọi người dừng tại khoảng đất trống, xuất hiện trước mắt mọi người liền năm rẽ đường, nhìn thấy tình cảnh trước mắt, Mạc Ly không khỏi nhíu mày, hai mắt tập trung nhìn từng con rẽ, như muốn nhìn thấu bên trong, chọn ra đường đi chính xác cho mọi người.
-“Ui, sao tự nhiên lại xuất hiện cái này….” Phương Thy Thy không khỏi bất ngờ liền nói.
-“Năm ngã rẽ, tương ứng với năm người chúng ta…. Không lẽ bắt buộc mỗi người phải chọn một hướng?” Tần Minh tay gãi đầu, liền nói.
-“Mỗi người chọn một hướng? Nói như vậy cũng nói được à? Dựa theo tình cảnh trước mắt, thì chúng ta có vẻ như đã đến khu vực trung tâm của hang động, chỉ cần một nước đi sai, liền sẽ không biết chuyện gì xảy ra đâu.” Lôi Vô Đạo cười nhạo nói.
-“Mạc Ly, có nhìn thấy được gì không?” Phương Thy Thy hỏi.
-“Không rõ ràng, tất cả con đường như thể được phủ lớp sương mù, không thể nào nhìn thấu được đường đi nước bước, chỉ có thể dựa vào cảm giác, mà đi thôi, còn cô thì sao?” Mạc Ly lắc đầu, vẻ mặt cực kì căng thẳng, liền nói.
-“Vừa nãy tôi có thử bắt ấn, thi triển trận pháp dò đường, thế nhưng trận pháp chỉ vừa khởi trận liền bị gãy mất, thử lại nhiều lần vẫn như vậy.” Phương Thy Thy nhún vai đáp.
-“Để tôi thử một chút…” Lôi Vô Đạo, hướng về phía trước, luân chuyển linh khí, hai mắt tập trung, giữa hai mắt, liền xuất hiện ánh sáng nhỏ, luồng ánh sáng nhỏ này như muốn chiếu rọi tất cả mọi thứ trong bóng đêm.
-“Thật lạ, không thấy được gì, cố lắm chỉ thấy được một đoạn, liền không thể thấy được gì hơn.”
-“Sao có thể…?”Như không thể tin vào được tai mình, Tần Minh liền nói lớn.
-“Chuyện này có gì đó kì quái…. Một bí cảnh cấp thấp như thế này, năm người chúng ta, Phương Thy Thy là Tâm Động Cảnh Trung Kì, Tần Minh cùng tôi thì Tâm Động Cảnh Hậu Kì, về phần Mạc Ly, chắc cô ấy đã là Đỉnh Phong rồi, à Lâm Phàm, cậu hiện tại đang ở tầng nào?” Lôi Vô Đạo hướng mắt về phía Lâm Phàm liền nói.
-“Mình à? Mình đang ở….”
-“Không cần để tâm đến nó, nói tiếp đi.” Tần Minh cắt ngang lời Lâm Phàm, liền nói.
-“Ách…. Được rồi, dựa theo trên thông báo, thì bí cảnh này, thực lực yêu thú cùng quỷ vật cao nhất cũng chỉ nằm ở mức Trúc Cơ Cảnh, con boss của hang động này thực lực chạm đỉnh Trúc Cơ Cảnh, chính vì có sự chênh lệch cấp độ giữa chúng ta với bí cảnh này, nó vô hình chung không tạo ra bất kì chướng ngại vật gì đối với chúng ta, nói cho dễ hiểu tức là không có gì trong hang động này có thể che giấu được mắt bốn người chúng ta.”
-“Đúng vậy, nhưng đó chỉ là trên lý thuyết….” Phương Thy Thy liền nói.
-“Cũng không hẳn là trên lý thuyết, theo như những gì mà được dạy tại học viện, việc một người ở cấp độ cao hơn, khi tiến hành tham gia bí cảnh ở một cấp độ thấp hơn, liền sẽ gây ra chênh lệch về bước sóng rào cản. Nói nôm na thì giống như một người lớn mà đi đánh nhau với một đứa con nít, đứa con nít đó sẽ không thể nào đưa những quy tắc ở cấp độ con nít đó, đi ràng buộc một người lớn được.” Mạc Ly gật đầu liền đáp.
-“Chính xác… Ấy vậy mà hiện tại chúng ta lại không thể nào nhìn thấu được đường đi của cả năm ngã rẽ trước mắt, chỉ có hai lý do có thể giải thích cho chuyện đó. Thứ nhất cả năm ngã rẽ này đã được thiết lập trận pháp, một trận pháp cấp cao chỉ để nhằm mắt các tu chân giả cảnh giới cao hơn so với bí cảnh, về phần lý do tại sao phải làm vậy, có lẽ chỉ có một cách giải thích phù hợp nhất đó là người tạo ra trận pháp này, muốn kể từ bây giờ, thiết lập sẽ được cân bằng lại cho bí cảnh.” Lôi Vô Đạo chầm chậm nói.
-“Ừm, còn lý do thứ 2 là gì?”
-“Lý do thứ 2 đó là tại cuối con đường của năm ngã rẽ này, nó có một thứ gì đó, mà thứ này lại có khả năng che mắt đi toàn bộ chúng ta, thậm chí nó che mắt luôn tất cả những người bên ngoài. Về phần tại sao nó lại làm vậy, thì chịu, cái này chỉ là suy đoán từ tôi, thực hư thế nào ai mà biết được.” Lôi Vô Đạo nhún vai nói.
-“Về phần lý do đầu tiên, về người thiết lập trận pháp, là ai? Không lẽ là những người thuộc học viện?” Tần Minh liền nói.
-“Có thể là bọn họ, bởi vì khu vực bí cảnh này được bảo vệ cực kì nghiêm ngặt, rất khó ai có thể tiến vào được nơi này, ngoài những người cao tầng ra thì tôi quả thật không nghĩ ra được ai.” Lôi Vô Đạo đáp.
-“Cứ cho là như vậy đi, thì việc lý do thứ hai mà cậu nói, nó có chút hoang đường, một thứ mà gần như những người ở cao tầng cũng không phát hiện ra được sự tồn tại nó tại bên trong bí cảnh này? Nó là cái gì? Quỷ vật cấp cao? Hay Yêu Vương? Hay Yêu Đế? Những tồn tại sánh ngang với Tiên Đế à?” Phương Thy Thy bĩu môi liền nói.
-“Sao tôi biết, tôi cũng chỉ nói là suy đoán của mình thôi, về phần đúng sai thì sao tôi biết được, các cậu cũng có thể tự đưa ra quan điểm của mình mà, đấy, lúc nãy cậu cũng đã thi triển trận pháp rồi đó, cậu thử đưa ra nhận điểm của mình xem…” Lôi Vô Đạo cúi đầu xấu hổ liền nói.