Chương 21: Cuộc xâm lăng toàn diện của Goblin.
Đăng nhập vào game đã là buổi chiều, bên tai của Doanh Thiên vang lên âm thanh của Luna: “Chạy đi, lũ Goblin đang đến gần!”
“Cái gì, chẳng phải vương quốc Laura được bao phủ bởi kết giới ma pháp sao? Làm sao lũ Goblin tìm thấy được nơi này?” Doanh Thiên có chút sửng sốt, hắn còn đang đau đầu tìm lý do giải thích vì sao mình đột nhiên biến mất sau đó lại xuất hiện.
Nhưng có vẻ chuyện này không cần thiết, tộc Elf đối với hắn hoàn toàn không có sự nghi ngờ do hảo cảm đạt đến hơn 60%.
“Ta cũng không biết, bọn chúng dường như có La Bàn ở trong tay. Nhưng La Bàn chỉ có tộc người lùn biết cách chế tạo, chẳng nhẽ tộc người lùn cũng muốn xâm chiếm lãnh địa của chúng ta?” Hai mắt của Luna nổi lên một chút hơi nước như bất kỳ lúc nào cũng có thể khóc rống lên, nàng ngồi xuống ôm đầu trong sự sợ hãi.
Cũng phải, một đứa bé vừa trải qua cuộc hành trình không mấy đáng lưu niệm giờ đây lại nhìn thấy vương quốc mình bị kẻ ngoại lai xâm nhập, trong lòng không khỏi nặng nề hơn mấy phần.
“Không phải đâu đứa con bé bỏng của ta, thứ mà lũ Goblin muốn là bí mật của sự bất tử.” Angel đột nhiên xuất hiện và an ủi cô con gái của mình, bà thật sự không muốn chuyện này xảy ra dưới sự chứng kiến của một đứa trẻ.
Bởi vì c·hiến t·ranh là phi nghĩa, những khung cảnh đẫm máu và dã man sẽ hình thành bóng ma trong lòng đứa con gái bé bóng của bà.
“Sự bất tử của Elves!” Doanh Thiên từng nghe qua một truyền thuyết về tộc Elf. Không, nói đúng hơn là Tiên Tộc Elves!
Tiên Tộc Elves là một chủng tộc ‘hoàng gia’ bọn họ ngự trị ở trên các chủng tộc khác từ thời xa xưa nhưng lại yêu thích hòa bình và yên tĩnh. Giống như một con hổ cho dù ăn chay thì con thỏ ăn thịt cũng không thể nào so sánh được, đây là sự khác biệt về khí chất, về huyết mạch và trên hết về sự khởi nguyên.
Đồn rằng Tiên Tộc Elves khởi nguyên từ một con sông vĩnh hằng, nơi ẩn chứa sự bất tử mà tất cả giống loài đều thèm khát.
Quả đúng là như vậy, Tiên Tộc Elves không bị lão hóa bởi thời gian, bọn họ bất tử về mặt tuổi thọ và miễn nhiễm với tất cả bệnh dịch. Đây có thể nói là một ‘đặc ân’ mà Nữ Thần ban tặng cho huyết mạch hoàng gia.
Và đám Goblin với vóc dáng nhỏ bé giống như Tiên Tộc Elves, bọn chúng hung tàn và thiện chiến nhưng tuổi thọ lại rất ngắn.
Tại sao? Tại sao một chủng tộc thiện chiến lại sở hữu tuổi thọ rất ngắn mà kẻ thích yên bình lại sở hữu sự bất tử về tuổi thọ?
Đây chính là lý do đám Goblin thèm khát bí mật về sự bất tử, sự khởi nguyên của Tiên Tộc Elves!
“Đúng vậy, từng có lời đồn đại rằng tộc Elf chúng ta sở hữu bí mật của sự bất tử mà nhiều giống loài thèm khát. Bọn họ luôn tìm những lý do vô nghĩa để thúc đẩy cuộc c·hiến t·ranh ép chúng ta phải giao ra bí mật đó, nhưng đức vua Aubrey đã từ chối lời đề nghị.” Angel kể lại những gì bà biết, thậm chí bà còn nói rằng tộc Elf thực chất không hề ẩn giấu đi bí mật của sự bất tử.
“Tại sao Elf không hợp lực chống lại Goblin?” Doanh Thiên cảm thấy khó hiểu, lũ Goblin giống như một chiến sĩ với tầm đánh gần còn người Elves sở hữu nguồn ma lực hùng mạnh và kỹ năng tầm xa.
“Bọn chúng có gì đó quái lạ, thông thường lũ Goblin không mạnh mẽ đến như vậy.” Đây mới là điều Angel lo lắng, trong trí nhớ của bà dài hơn hai trăm năm đã có rất nhiều chủng tộc từng đặt chân đến nơi này. Đám Goblin không phải yếu nhất cũng không phải mạnh nhất mà đức vua Aubrey từng đàm phán, hai bên đã kí kết hiệp ước hòa bình mỗi năm mươi năm.
Thời hạn năm mươi năm cũng gần hết, lũ Goblin quả nhiên chưa hề từ bỏ tham vọng về sự bất tử. Với sự giúp đỡ của một chủng tộc nào đó khiến những con yêu tinh da xanh mạnh mẽ và hung tàn hơn lúc trước rất nhiều.
Ù…ù…ù.
Ù…ù…ù.
Kèn hiệu triệu được thổi lên, vô số những Elf bay thẳng về phía tường thành để tham gia chiến đấu. Thậm chí còn không ít Elf nữ với thanh cung và gậy phép ở trong tay.
“Hỡi tất cả con dân, ta là Aubrey – kẻ trị vì vương quốc Laura. Vương quốc chúng ta đã sống trong hòa bình, sống trong độc lập, sống trong tự do… Nhưng đám Goblin có vẻ không muốn như vậy, bọn chúng được một thiên tài trong tộc người lùn Dwarf giúp đỡ nên đã chế tạo ra La Bàn cảm ứng, kết quả cái gì đến cũng phải đến…”
“Bọn chúng thèm khát sự bất tử của chúng ta, thèm khát khởi nguyên của chúng ta. Nhưng bọn chúng căn bản không hiểu sự ‘bất tử’ ở đây là gì, sự ‘khởi nguyên’ là như thế nào.”
“Bọn chúng cho rằng chỉ với những thanh gươm sắt và một đội quân là có thể khiến chúng ta trở thành nô lệ. Hỡi tất cả con dân, chúng ta phải làm sao?”
Âm thanh của đức vua Aubrey hùng hậu và uy nghiêm, ẩn dưới vóc người nhỏ bé và bộ trang phục màu trắng bạc dường như không phải Tiên Tộc Elves yêu thích hòa bình mà là một con thú dữ đang dần dần thức tỉnh.
“Chiến!”
“Chiến!”
“Chiến!”
Tộc Elf đáp lời đức vua bằng những tiếng gầm thét rung trời, trên người bọn họ chảy xuôi huyết mạch của Tiên Tộc Elves, huyết mạch của hoàng gia.
Bọn họ có thể ẩn nhẫn, bọn họ có thể nhường nhịn, bọn họ có thể thua cuộc… nhưng bọn họ không thể nhu nhược. Nhu nhược chỉ là một cái lý do để chủng tộc khác đạp lên trên đầu, trên cổ của hoàng tộc Elves!
“Chiến! Ta Aubrey – đức vua trị vì vương quốc Laura tuyên bố: Chiến đấu, g·iết sạch đám Goblin đổi lại sự hòa bình, đổi lại sự uy nghiêm.” Aubrey giơ cây thương bạc ở trong tay lên trời, ánh mắt sắc bén như một con diều hâu chú ý con mồi. Nguồn ma lực ở trên người vừa nãy còn sâu thẳm và tĩnh lặng giờ đã trở nên cuồng bạo và dữ dội hơn bao giờ hết.
“Mở kết giới ma pháp.” Đức vua Aubrey đối với một người lính Elf ra lệnh, cây thương bạc cao quý ở trong tay của ngài đang run lên với dáng vẻ cực kỳ hưng phấn và khát khao chiến đấu.
Oanh!
Kết giới được mở, vương quốc Laura vẫn là vương quốc Laura nhưng giờ đây bạn có thể nhìn thấy được phía cuối chân trời có hàng ngàn hàng vạn con Goblin đang hành quân với những máy bắn đá khổng lồ và v·ũ k·hí sắc bén cầm trong tay.
Doanh Thiên đứng ở trên tường thành và nhìn về phía trước, lũ Golbin có vóc dáng nhỏ bé như Elf, đôi tai dài chĩa lên phía trên, làn da màu xanh lá cây hơi nhăn nheo cùng đôi mắt hung tợn.
[Lính Goblin lv30.]
[HP: 3000.]
[Sát thương vật lý: 250.]
[Phòng ngự vật lý: 75.]
[Phòng ngự ma pháp: 250.]
“Không thể nào, làm sao phòng ngự ma pháp của lũ Goblin lại cao như vậy?” Doanh Thiên rốt cuộc hiểu ra vì sao lũ Goblin với chỉ số kháng ma pháp yếu đuối lại có tự tin như vậy.
Bọn chúng… tìm được một đồng minh với sức mạnh kỳ dị!
Tộc Elves đương nhiên không nhìn được chỉ số của đám Goblin nên bọn họ vẫn vô cùng tự tin có thể đánh bại lũ yêu tinh da xanh này dễ dàng như bao lần khác.
Doanh Thiên tra thông tin của đức vua Aubrey, hắn lập tức trở nên kinh ngạc vì lượng sát phương ma pháp của ngài đạt đến 900. Một con số kinh khủng so với hầu hết người Elf và con Goblin tinh anh.
Nhưng 900 là chưa đủ, nếu như sát thương ma pháp của đức vua là 9000 thì trong cuộc chiến này họ mới giành được thắng lợi, Doanh Thiên thầm nghĩ trong lòng.
“Khặc khặc… Lũ Elf tham lam và ích kỷ, mau giao bí mật sự bất tử cho chúng ta. Mọi chuyện đều có thể đàm phán.” Con Goblin tinh anh cầm đầu đội quân hơn một ngàn người cười lên với vẻ quái dị, con mắt của nó không ngừng đảo quanh khiến cho Doanh Thiên cảm giác có chút gian xảo.
“Tham lam và ích kỷ? Tham lam và ích kỷ chính là tộc Golbin các ngươi, giống loài ngu ngốc với cái đầu suy nghĩ như đứa trẻ lên ba.” Đức vua Aubrey không hề kiêng nể nói ra suy nghĩ của mình, trên mặt mang theo mấy phần khinh bỉ.
“Khặc khặc… Aubrey. Chúng ta lại gặp mặt!” Một con Orc cầm trong tay chiếc gậy sắt to và cứng bước ra ngoài, ngữ khí nói chuyện của nó không hề có một chút tôn kính và e sợ.
“Libel…” Aubrey liếc mắt liền nhận ra đối phương, một thủ lĩnh thuộc tộc Orc hùng mạnh và thiện chiến.
“Orc cũng giúp đám Goblin sao?” Aubrey biết rồi còn cố hỏi, hắn muốn dùng lời lẽ để dọa lui con Orc thủ lĩnh trước mặt.
“Ngươi không cần dùng phép khích tướng, dù sao Orc cùng Goblin vốn chung sự khởi nguyên, không giúp người nhà chẳng nhẽ ta chạy đến giúp các ngươi sao?” Libel trả lời hết sức thản nhiên, ngoài hắn ra còn vô số thủ lĩnh của các chủng tộc khác cũng có mặt trong trận chiến này.
“Nói nhảm quá nhiều, chiến liền chiến.” Vài con Orc được mời đến tham dự trận chiến này đã bắt đầu xuất hiện sự khó chịu, bọn hắn không ngừng kêu ca phàn nàn về những cuộc hội thoại vô nghĩa.
Với Orc – giống loài thiện chiến bậc nhất thì vũ lực mới là cách tốt nhất giải quyết vấn đề chứ không phải bằng miệng.
Kẻ yếu mới từ chối vũ lực, kẻ mạnh mới ghét bỏ võ mồm.