Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 926: Ta cũng là quỷ?




Tang thôn.

Trong tiếng thổi sáo đánh trống vui mừng, đội ngũ đón dâu chậm rãi trở lại trong làng.

"Đón tân nương! Đón tân nương!" Đám trẻ con mặc đồ xanh đỏ vây quanh đội ngũ, vỗ tay, nhảy chân, cao giọng nói, "Tân nương tử tốt, tân nương tử đẹp... Tân nương tử sớm sinh quý tử cử án tề mi!"

"Tốt, tốt." Trong đội ngũ, có gia đinh nhà trưởng thôn vui mừng hớn hở lôi ra hầu bao đã sớm chuẩn bị sẵn, lấy ra đủ loại bánh kẹo, bánh ngọt, vung về phía đám hài đồng.

Đám trẻ con cười đùa tranh nhau nhặt, lại chạy tới bên cạnh bạch mã của Bùi Lăng, mồm năm miệng mười reo lên: "Tân lang quan cũng tốt, tân lang quan tuấn tú lịch sự... Tân lang quan đại phú đại quý, khoẻ mạnh trường thọ!"

Sắc mặt Bùi Lăng nghiêm nghị, lần này rời thôn đón dâu, ngoại trừ đội ngũ đưa tang bên Tử thôn, hắn căn bản không thấy nghi trượng gả con gái của Tử thôn.

Nhưng hiện tại biểu hiện của tất cả thôn dân lại như đã đón được tân nương.

Không có gì bất ngờ xảy ra, đội ngũ đưa tang kia chính là "gả nữ" đến Tang thôn.

Có lẽ thấy hắn không có phản ứng với đám trẻ con đang khen ngợi, có hai gia đinh chen lên, giúp đỡ hắn phát quả bánh, trong miệng nói: "Tân lang tân nương, một đôi trời sinh, một đôi trời đất tạo thành..."

"Một đôi trời sinh, một đôi trời đất tạo thành!" Nghe vậy, đám trẻ con giòn giã lặp lại.

Gia đinh lại rải ra một nắm quả bánh, hô: "Trai tài gái sắc, trai gái xứng đôi vừa lứa..."

Tiếng trẻ con trong trẻo nói tiếp: "Trai tài gái sắc, trai gái xứng đôi vừa lứa!"

Trong từng tiếng ồn ào rộn rã, đội ngũ đã đi xuyên qua dừng lại ở cổng nhà thôn trưởng.

Có gia đinh đã chờ sẵn ở đây, tiến lên kéo dây cương bạch mã ra hiệu Bùi Lăng xuống ngựa.

Sau khi Bùi Lăng xuống ngựa, bên cạnh lập tức đưa tới một thanh kim ngọc hoa văn đám mây như ý, để hắn đi vén rèm kiệu.

Hắn cau mày, suy nghĩ một chút rồi vẫn làm theo.

Rèm kiệu được vén lên, vốn trong kiệu trống rỗng đột nhiên có thêm ba bóng người!

Bóng dáng ngồi giữa đặc biệt nhỏ nhắn xinh xắn, thoạt nhìn chỉ là một hài đồng chưa đến mười tuổi, mặc áo cưới màu đỏ chót như máu, trên đầu đội khăn tân nương, trong tay còn ôm cái bình ngọc hoa cỏ quấn nhánh.

Bình ngọc kia cao một trượng, bởi vì hài đồng có tuổi tác quá nhỏ, lúc ôm rất tốn sức.

Ở hai bên nàng đều ngồi một người trưởng thành, nhìn từ dáng vẻ, một cao lớn, một nhỏ nhắn xinh xắn, đều mặc quần áo màu hồng nhạt, trên đầu cũng che kín khăn tân nương màu hồng nhạt, hình như trong tay không cầm thứ gì, tay áo gập lại, bên dưới che khuất giày không để lộ ra chút da thịt nào.

Hinh như phát hiện rèm màn kiệu bị vén lên, ba bóng người giật giật, tiếp theo lại không có bất kỳ hành động gì nữa.

Thấy thế, Bùi Lăng lập tức nghĩ đến tập tục cưới hỏi nơi thế tục, hơi thay đổi sắc mặt, không phải muốn hắn cõng ba người gọi là tân nương này ra ngoài chứ?

Cũng may vào lúc này, gia đinh vẫn vung kẹo vào trước đó dẫn đầu nói một câu: "Tân nương tử, nhanh ra đi!"

"Tân nương tử, nhanh ra đi!" Đám trẻ con được quả bánh tranh nhau chen lấn nói theo, rất nhiều thôn dân cũng tham gia trò vui hô lên theo, trong lúc mồm năm miệng mười làm ồn ào, cuối cùng ba bóng dáng đã bắt đầu cử động.

Bọn họ đứng thẳng lên.

Bùi Lăng dùng như ý vén rèm kiệu, chân mày cau chặt hơn, dù ba người này ăn mặc tinh xảo, quần áo phức tạp, lúc này đều che kín khăn cô dâu nhưng hắn lập tức nhận ra đây chỉ là ba bộ thi thể mà thôi!

Hơn nữa, quanh cơ thể người cao lớn trưởng thành kia có khí tức thuộc tính âm dương rõ ràng, đây căn bản là một nam tử!

Đúng như dự đoán.

Tang thôn đón dâu, tân nương được đón là thi thể mà Tử thôn đưa tang an táng.

Ngay lúc Bùi Lăng lạnh lùng nhìn ba người này để nữ đồng đi trước, nối đuôi nhau đi ra kiệu hoa, lại có bốn bộ thi thể đi tới từ phía sau kiệu hoa.

Bọn họ còn mặc áo bào của mình, trên mặt chỉ tô son điểm phấn, có dấu vết đã được trang điểm qua, trong đôi mắt một mảnh màu tro tàn, im lặng đi theo sau lưng ba người nữ đồng, bọn họ nhắm mắt theo đuôi như thiếp thất của hồi môn.

Bùi Lăng buông rèm kiệu xuống, nhìn bọn họ bước lên thảm gấm do nhà thôn trưởng trải ra để đi vào bên trong, hơi suy nghĩ: "Việc vui lại cưới người chết..."

"Cho nên, tất cả người trong thôn này đều là quỷ!"

"Thậm chí... Bao gồm cả ta sao?"

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng đột nhiên nhận ra một chuyện rất đáng sợ!

Lúc trước hắn ở Bồng Doanh quan từng gặp thiên kiêu Lệ Yến Lăng của Cửu A Lệ thị, đối phương đã chết từ mười năm trước, lại vẫn không phát hiện, tưởng mình còn sống! Còn đang một lòng một dạ tìm kiếm "Pháp" trong Bồng Doanh quan! Mỗi một ngày đối phương đều hành động như lúc vừa đến Bồng Doanh quan vào mười năm trước.

Sau đó ngày qua ngày lặp lại, vĩnh viễn không có điểm dừng.

Có phải bây giờ mình cũng gặp tình huống giống vậy không?

Vừa rồi ra thôn đón dâu, đi lướt qua đội ngũ đưa tang Tử thôn, hắn có thể nhìn thấy người Tử thôn nhưng người Tử thôn lại không thấy hắn.

Người của hai đội đụng thẳng vào nhau, đôi bên căn bản không có cách tiếp xúc.

Còn có, trên dưới Tang thôn từ thôn trưởng đến thôn dân bình thường, thái độ với hắn hoàn toàn khác với tán tu.