"Có lẽ đến xem trò hay." Viên minh châu trên tay Chiêu Thái Hầu nhanh chóng suy nghĩ cũng hiểu rõ lý do, không quan tâm đến hắn nữa.
Sau khi đi vào hơi nước, cảnh tượng trước mắt vốn mờ mịt mơ hồ lập tức rõ ràng.
Chỉ thấy trong cửa cũng không phải đình viện như trong dự đoán, mà là một đại điện rộng lớn.
Vào lúc này, phía dưới quảng điện đang xếp gọn gàng bốn mươi tọa đan đài.
Mỗi một tòa đan đài đều chiếm diện tích rộng lớn, có đủ không gian cho đan sư thi triển.
Trên đan đài điêu khắc một trận pháp tụ lửa, hiển nhiên là chuẩn bị cho những đan sư chưa nạp lửa nhập thể.
Ở bên trong quảng điện, phía trên mấy chục bậc thềm son đặt một chỗ ngồi hoa mỹ ở chính giữa, một thiếu nữ tuổi trẻ mặc thải y, mái tóc búi cao, hoàn bội đinh đang, trong tay cầm một cái quạt được chế từ lông Loan Điểu đang đứng phía sau.
Một lão giả mặc cẩm bào ngồi ngay ngắn ở trên ghế.
Lão giả này râu tóc bạc trắng, dùng trâm phỉ thúy vấn một cái Tứ Phương Kế, hàng lông mày dài như tuyết rủ xuống đầu vai. Trông vô cùng già yếu nhưng vẻ mặt lại hồng nhuận không hề có chút nếp nhăn nào, lúc ánh mắt nhìn quanh vô cùng trầm tĩnh.
Lúc này, hắn ta đang vuốt ve ban chỉ phỉ thúy trên ngón tay cái, ánh mắt nhìn lướt qua rất nhiều luyện đan sư.
Hai bên trái phải của lão giả này đặt rất nhiều chỗ ngồi và bàn dài.
Ngước mắt nhìn tới, nam nữ già trẻ đều có, quần áo khác nhau, tu vi đều không thấp, mặc dù bọn họ đều thu liễm khí tức nhưng trong lúc vô ý ngẫu nhiên để lộ ra, vẫn khiến sắc mặt một vài luyện đan sư tu vi yếu kém hơi trắng bệch.
Vẻ mặt những người này đều bình thản, thậm chí có mấy người còn thể hiện ra vẻ buồn bực ngán ngẩm.
Thấy đám người Bùi Lăng tiến vào, lúc đầu đám người trên thềm son cũng không coi ra gì, nhưng ánh mắt nhìn đến ba tên học sinh Ngọc Lân ở sau lưng Bùi Lăng, lập tức rối rít mừng rỡ!
"Là học sinh Ngọc Lân thư viện!" Một tu sĩ tính tình khá thoải mái truyền âm đầu tiên, "Cám ơn trời đất, cuối cùng đã có mấy luyện đan sư ra dáng!"
"Nếu không cứ tiếp tục làm giám khảo rác rưởi này, ta rất sợ ta bị chọc tức đến đạo tâm bất ổn."
Đồng bạn của hắn ta cũng than thở: "Vốn đại điển luận đan là hấp dẫn thiên tài ngoại cảnh cho hoàng triều. Kết quả mấy lần gần đây càng ngày càng không tưởng nổi!"
"Người nào người nấy đều coi hoàng triều là dê béo, ôm suy nghĩ đánh cược một lần may mắn tới tham gia."
"Có vài người đừng nói luyện chế ra đan dược trung phẩm, chỉ sợ từ khi sinh ra đời, còn có thể đếm được số lần sờ vào đan lô."
"Ngay cả cách khống chế lửa cơ bản nhất cũng không biết, luyện đến một nửa trực tiếp nổ lô, chỉ thế này cũng muốn thông qua tuyển chọn?"
Một giám khảo ngồi cách đó không xa cười ha ha, cũng truyền âm nói: "Có thể luyện đến một nửa mới nổ lô đã được coi là tạm được. Không thấy vừa nãy còn có người nghiên cứu vật liệu nửa ngày, vẫn nhận sai vật liệu chính và vật liệu phụ sao?"
"Những người kia đều không phải luyện đan sư chân chính!" Có giám khảo lắc đầu, truyền âm nói, "Chỉ đến tham gia trò vui thôi. Qua một ngày này, số luyện đan sư có thể thông qua vòng tuyển chọn của Cừ thành chúng ta cũng đếm được trên hai cánh tay. Hơn nữa phải sử dụng hết toàn bộ ba lần cơ hội khai lò, mới miễn cưỡng thông qua! Loại trình độ này, mặc dù qua tuyển chọn nhưng vòng tiếp theo chắc chắn cũng bị loại."
"Không sai!" Khuôn mặt giám khảo ngồi bên cạnh hắn ta nghiêm túc, lại lặng lẽ quay đầu đi ngáp một cái, truyền âm nói, "Hôm nay nhìn người ngoài nghề luyện đan cả một ngày, cũng nhìn đến buồn ngủ."
"Trong ba đệ tử Ngọc Lân thư viện này, người bên trái là hài tử Tân gia, hình như bên phải là Hạ gia. Hai người này đều đã thông qua kiểm tra luyện đan sư cửu phẩm, lúc ấy gia tộc của bọn họ còn cho bọn họ chút ban thưởng. Lần này đến đây tham gia tuyển chọn chỉ là hình thức. Ngược lại tiểu cô nương kia..."
"Kia là nữ hài tử nhà Chiêu Thái Hầu." Giám khảo có quen biết Cố Nam Huân khẽ nói, "Còn là vãn bối của Hiền Phi, biểu muội của Ung Ninh công chúa, nghe nói tư chất rất xuất chúng, lúc còn rất nhỏ đã thông qua kiểm tra của Ngọc Lân thư viện, còn thông qua Hiền Phi bái nhập môn hạ của một vị đại sư đan đạo nào đó..."
"Chỉ là vẫn bị sư thừa che giấu, chuyên tâm nghiên cứu đan đạo, hiếm khi xuất hiện."
"Mặc dù bây giờ vẫn lấy tên tuổi là luyện đan sư cửu phẩm, trên thực tế đã có được tiêu chuẩn của luyện đan sư bát phẩm."
"Trước đó vài ngày ta cũng đến đế đô làm việc, vô tình nghe bằng hữu nhắc đến mới biết được việc này."
"Ồ?" Đám người nghe vậy lập tức thấy hứng thú, "Còn trẻ như vậy đã là luyện đan sư bát phẩm, vậy tiếp theo cũng phải xem kỹ một chút."
Lưu Lam hoàng triều chia luyện đan sư từ nhất phẩm đến cửu phẩm, nhất phẩm cao nhất, cửu phẩm là vừa nhập môn.
Thoạt nhìn luyện đan sư bát phẩm có vẻ rất thấp, nhưng trên thực tế hoàng triều rất nghiêm ngặt và toàn diện với việc kiểm tra luyện đan sư.
Dù chỉ là luyện đan sư cửu phẩm cũng cần nắm giữ đủ loại dược liệu, thủ pháp tinh luyện, dược tính tương dung tương xung... Đó là một hệ thống tri thức cực kỳ khổng lồ.