Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 591: Trong ao sen…




Chợt xoay người một cái đề Bùi Lăng lên thành bể tắm.

Bùi Lăng hơi sợ sệt, trước khi hắn tới đã đoán được Lệ sư tỷ muốn song tu cùng mình, nhưng không ngờ sư tỷ lại trực tiếp như vậy...

Nhìn ao nước như đang sôi lên, nhưng sau khi vào bên trong mới phát hiện nó lạnh lẽo thấu xương, dù Bùi Lăng có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ nhưng cũng gần như không chịu nổi.

Cũng may Lệ Liệp Nguyệt nhanh chóng áp sát lại tạo ra từng tầng gợn sóng, tiếng nước lớn dần, thỉnh thoảng lại tạo ra từng bọt nước trong ao sen.

Không biết mái tóc dài búi cao của nàng đã tán loạn từ lúc nào, chẳng biết trâm cài tóc huyết ngọc đã đi đâu, chỉ còn mái tóc đen tản mát trên mặt ao, theo mặt nước từng đợt dập dờn như một đóa Mạn Đà La màu đen không ngừng nở rộ.

Bùi Lăng vận chuyển khí huyết ở trong cơ thể, nhanh chóng xua tan hàn ý, thậm chí cả nóng hổi...

Sau đó là không gian một ổ cứng T.

Hai người dùng thuật pháp tắm rửa xong, mặc chỉnh tề ngồi ở giường êm bên ao nước nói chuyện.

Lệ Liệp Nguyệt không đi tìm trâm cài tóc huyết ngọc, tóc dài rủ xuống, tản mát ra đầy giường, vẻ ửng đỏ trên khuôn mặt trắng nõn còn chưa biến mất, dựa vào giường êm, lười biếng hỏi: "Tìm ta có chuyện gì?"

"Sư tỷ, Thập Ngũ thúc đã đòi bồi thường từ chỗ Chu Diệu Ly giúp ta." Bùi Lăng lập tức nói, "Trong đó có ba khu tài nguyên, theo thứ tự là quặng mỏ Bác La sơn mạch, thú trận Dạ Lai cốc, còn có một tiệm thuốc Vạn Hủy hải."

Với mối quan hệ hiện tại giữa hắn và Lệ Liệp Nguyệt, lúc nói chuyện không cần cẩn thận từng li từng tí như trước, vì vậy liền nói thẳng, "Ta định điều động thủ hạ đến tiếp nhận, nhưng trước lúc này phải tự đi một chuyến tìm hiểu đại khái về sản nghiệp, chỉ là bây giờ Tô Chấn Hòa đang theo dõi ta sát sao..."

Nghe vậy, Lệ Liệp Nguyệt khẽ gật đầu.

Tu vi của Bùi Lăng thật sự tiến bộ quá nhanh, hơn nữa tin tưởng không lâu nữa việc đạt được "Pháp" sẽ truyền đến tai Tô Chấn Hòa.

Tô Chấn Hòa khác với Chu Diệu Ly, hắn ta chưa từng nghĩ đến việc lôi kéo Bùi Lăng, chỉ cần có cơ hội, dù phải vi phạm môn quy, mạo hiểm việc tông môn trừng phạt nặng chắc chắn cũng muốn giết Bùi Lăng cho thoải mái!

Nghĩ tới đây, Lệ Liệp Nguyệt truyền âm phân phó vài câu, không lâu sau cửa điện bị mở ra một khe hở, Hiểu Nghê cẩn thận bẩm báo: "Chủ nhân, đã mang đồ tới."

Còn chưa nói hết câu, hộp gấm trong tay nàng đã biến mất không thấy gì nữa, Hiểu Nghê thấy thế vội vàng thi lễ một cái, sau đó đóng cửa lại.

Trong điện, trước mặt Lệ Liệp Nguyệt lại có thêm một cái hộp gấm.

Nàng ra hiệu Bùi Lăng mở ra.

Sau khi mở ra đã thấy trong hộp rõ ràng là một cái mặt nạ màu đỏ ngòm.

Cái mặt nạ này chỉ một màu không hoa văn, không có ngũ quan, không có miệng, liền thành một khối.

Điều khiến Bùi Lăng ngạc nhiên nhất là, rõ ràng cái mặt nạ này rất đặc biệt, nhưng thoạt nhìn chỉ như một món đồ phàm tục, dù gần trong gang tấc cũng không phát hiện được chút linh cơ khí tức nào.

Nếu nhắm mắt lại cảm ứng, trong hộp căn bản không có cái gì!

"Đây là pháp bảo do một vị tiền bối Thánh tông cố ý luyện chế vì thuận tiện du lịch thiên hạ." Lệ Liệp Nguyệt mở miệng giới thiệu, "Tên là 'Huyết Vô Diện', có thể huyễn hóa vẻ ngoài khí tức có tu vi không cao hơn mình một cảnh giới lớn."

"Bởi vì trong quá trình luyện chế đã dung nhập thần thông bản mệnh của Tuyết Hồ Yêu vương Thanh Yếu sơn đời trước, thuật huyễn hóa cực kỳ cao minh."

"Vị tiền bối kia đã từng nói chuyện với Tông Chủ Cửu Nghi sơn, cũng chưa từng bị nhìn thấu thân phận."

"Nó chỉ chuyên dùng để huyễn hóa, không có bất kỳ chức năng công phạt gì."

"Cho nên với tu vi hiện tại của ngươi, nhỏ máu trên đó cũng có thể sử dụng một hai."

"Đương nhiên, sau khi ngươi huyễn hóa, một khi giao thủ với người khác để lộ ra khí tức, chắc chắn sẽ để lộ thân phận."

"Chờ sau khi Kết Đan có thể luyện hóa nó, đến lúc đó sẽ thuận tiện hơn."

Bùi Lăng nghe vậy, trong lòng vui mừng, vội vàng nói: "Tạ sư tỷ!"

Lại thử dò hỏi, "Sư tỷ, bây giờ một mạch Kiêm Tang không đủ người, ta muốn điều Trịnh sư huynh đến nơi khác tọa trấn..."

Đây không phải là việc lớn với Lệ Liệp Nguyệt, nghe vậy tùy ý nói: "Bây giờ ngươi là mạch chủ một mạch Kiêm Tang, Trịnh Kinh Sơn là thuộc hạ của ngươi, có thể tùy ý phân công."

Bùi Lăng lập tức yên lòng.

Hắn đã viết sẵn bức thư để Trịnh Kinh Sơn đến Bác La sơn mạch đào mỏ rồi.

Chỉ chờ bên Lệ sư tỷ gật đầu, lập tức gửi ra ngoài.

Đã nói xong việc chính, nhìn ao nước sóng gợn lăn tăn cách đó không xa, màn tơ nhẹ mềm xung quanh, tình cảnh kiều diễm vừa rồi như hiện ra trước mắt, Bùi Lăng chỉ cảm thấy trong lòng nóng lên, to gan đưa tay ôm eo Lệ Liệp Nguyệt.

"Một tháng sau là đại điển lên ngôi Thánh Nữ của ta." Lệ Liệp Nguyệt nhìn hắn một cái, không hề có ý kháng cự gì, còn nói thêm, "Đến lúc đó, Luân Hồi tháp, Vô Thủy sơn trang còn có Thiên Sinh giáo đều có người tới xem lễ."

Nghe vậy, Bùi Lăng nhướn mày.

Đại điển lên ngôi Thánh Nữ, ba phái xem lễ, bốn đại Ma môn tập trung...

Nghĩ cũng biết cách thức giao tiếp của tông môn Ma đạo sẽ là như thế nào!

Hắn mở miệng hỏi: "Sư tỷ, đến lúc đó, đệ tử Luân Hồi tháp, Vô Thủy sơn trang còn có Thiên Sinh giáo có hành động hay không?"