Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 576: Huynh đệ đoàn tụ (1)




Ánh mắt Tô Chấn Hòa nặng nề đảo qua Bùi Lăng, sắc mặt đột nhiên lạnh lẽo, lại không có hứng thú quan chiến nữa, tâm niệm vừa động, thi khôi phía dưới đã xoay người rời đi.

Ngược lại Chu Diệu Ly không hề thấy bất ngờ, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh yên lặng nhìn tình cảnh trước mặt.

Miêu Thành Dương giữ nguyên động tác sắp đạp vào lôi đài, sắc mặt tái xanh!

Khác với những đệ tử bình thường kia, tuy tu vi của hắn ta không bằng hai vị chân truyền, nhưng trong chớp Bùi Lăng hạ xuống, khí tức lộ ra ngoài một chút đủ để hắn ta nhìn ra, tu vi của Bùi Lăng căn bản không phải Trúc Cơ trung kỳ!

Mà là Trúc Cơ hậu kỳ giống hắn ta!

Nếu tu vi của đối phương chỉ có Trúc Cơ tiền kỳ, Miêu Thành Dương tự nhận là dù không nói có thể nắm chắc thắng lợi, ít nhất cũng nắm chắc tám phần mười có thể chém giết Bùi Lăng ngay tại chỗ.

Nếu tu vi của đối phương là Trúc Cơ trung kỳ, hắn ta liều mạng một lần, còn chưa biết ai thắng ai thua.

Dù cho Bùi Lăng cũng là Thiên Đạo Trúc Cơ, nhưng chỉ là Thiên Đạo Đạo Cơ đơn kiếp mà thôi, so ra kém đạo cơ song kiếp của ba thế gia lớn.

Nhưng bây giờ tu vi của đối phương giống hắn ta...

Thiên Đạo Trúc Cơ vô địch cùng cảnh!

Đây là khái niệm mà mỗi một đời rất nhiều tu sĩ Thiên Đạo Đạo Cơ, dùng sự thật để truyền đạt cho toàn bộ Tu Chân Giới.

Đã sớm đi sâu vào lòng người!

Nhất là trong hoàn cảnh của Trọng Minh tông, càng tràn đầy lòng tin và kính sợ khó mà miêu tả với tu sĩ Thiên Đạo Đạo Cơ.

Dưới tình huống tu vi tương đương, dù tu sĩ Thiên Đạo Đạo Cơ không dùng thuật pháp gì, cũng không phải người mà Địa Đạo Trúc Cơ có thể địch nổi!

Nói cách khác, trong trận chiến đấu này, Miêu Thành Dương không chút có phần thắng nào!

Vào lúc này, hắn ta đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, bước chân đang muốn hạ xuống lôi đài lập tức cứng đờ.

Chẳng mấy chốc, Miêu Thành Dương kịp phản ứng, bây giờ mình còn chưa đạp vào sinh tử lôi đài!

Chủ động khiêu chiến lại lùi bước khi lâm trận, đương nhiên sẽ bị tông môn phạt nặng.

Nhưng dù sao cũng tốt hơn mất mạng ngay tại chỗ!

Thế là, Miêu Thành Dương không chút do dự trực tiếp quay người, muốn rời đi.

Nhưng ngay sau đó...

Oanh!!!

Một huyết chưởng đột nhiên rơi vào trước người Miêu Thành Dương, trong nháy mắt đã đập nước hồ đến chia năm xẻ bảy, kéo theo rất nhiều Cẩm Quần Tú Nhãn Ngư trong đó bị chết, thi thể xen lẫn nước hồ văng ra xung quanh, mây mù vùng núi vốn tươi mát, lập tức nhiễm mùi máu tanh.

Nước hồ bị pháp lực kích thích văng lên như sắt thép dâng lên cao, tường nước lập tức ngăn cản đường đi của Miêu Thành Dương!

Thậm chí nếu vừa rồi hắn ta lại đi về phía trước một bước, chắc chắn lúc này đã bị đập thành thịt nát.

"Lên lôi đài!" Đội mắt đẹp của Chu Diệu Ly hàm chứa sát khí, lạnh lùng quát.

Sắc mặt Miêu Thành Dương cứng đờ.

Bùi Lăng đã sớm trở thành tâm ma của hắn ta, không giết đối phương, không báo mối thù của thân đệ, đạo tâm của hắn ta không vững vàng, cả đời này tu vi khó có tiến thêm.

Nhưng muốn trừ bỏ tâm ma cũng tốt, muốn báo thù rửa hận cho thân đệ cũng được, đầu tiên hắn ta phải còn sống!

Tình hình hiện tại, vừa nãy Tô chân truyền còn rất ủng hộ hắn ta, vừa thấy Bùi Lăng ra sân đã trực tiếp rời đi, hiển nhiên đã biết Miêu Thành Dương sẽ thua trận chiến này!

Mặc dù chỗ dựa cũ Chu chân truyền không lập tức vung tay áo bỏ đi, lại ép hắn ta lên lôi đài.

Không cần nói cũng biết mục đích như thế nào!

Đây là cái giá phải trả vì trước đó hắn ta giấu Chu chân truyền, âm thầm qua lại với Tô chân truyền!

Nghĩ đến đây, cả người Miêu Thành Dương lạnh buốt, hắn ta không quan tâm xung quanh có rất nhiều đồng môn đang vây xem, cũng không quan tâm tới Bùi Lăng đang đứng trên đài, buồn bã cầu xin tha thứ: "Chu sư tỷ... Sư tỷ, tha cho ta một lần, ta..."

Sắc mặt Chu Diệu Ly không thay đổi nhìn Miêu Thành Dương.

Nàng là huyết mạch Tư Hồng thị, lại vì nhiều nguyên nhân không những đến nay chưa thể nhận tổ quy tông, hơn nữa còn lớn lên ở Chu gia. Vì lấy được sự công nhận và ủng hộ của Tư Hồng thị, không biết đã chịu bao nhiêu đau khổ mà người thường khó có thể tưởng tượng, phải chịu bao nhiêu sự rèn luyện mà người thường khó có thể chịu đựng, lại chịu đựng biết bao nhiêu áp lực mà người thường không thể tiếp nhận...

Như thế, mới vượt qua tất cả con cháu Tư Hồng thị đời này, đứng vào hàng ngũ chân truyền.

Cho dù vậy, đến nay trong Tư Hồng thị còn có một vài người không phục nàng, thậm chí có suy nghĩ qua cầu rút ván, cho rằng chỉ cần Tư Hồng thị có một vị thiên kiêu chân chính, Chu Diệu Ly nên lập tức thoái vị!

Vị trí này là nàng vất vả tranh giành được.

Nhưng cũng vì nàng không mang họ Tư Hồng, theo Tư Hồng thị, vị trí này là Tư Hồng thị ban thưởng cho nàng, có thể ban thưởng đương nhiên cũng có tư cách tước đoạt.

Bởi vì trải nghiệm của bản thân như thế, Chu Diệu Ly luôn thưởng thức người có tâm chí kiên định, anh dũng tiến tới.

Lúc trước Miêu Thành Dương ở ngoại môn, sau lưng không có thế lực nào còn phải chú ý một đệ đệ chuyên gây cản trở, lại có đạo tâm kiên định vô cùng can đảm, không hề sợ Trịnh Kinh Sơn có đệ tử Cửu A Lệ thị làm chỗ dựa, thậm chí liên tục tranh đấu với hắn ta.