Có thứ quỷ này dẫn đầu, tiếp theo tiếng bước chân xung quanh càng dày đặc hơn, dường như có thù sâu hận lớn với Bùi Lăng, cuồng loạn xông lên, liều lĩnh, không từ thủ đoạn... Bùi Lăng càng chiến càng hoảng sợ, khí huyết sôi trào quanh người hắn, huyết vụ trên Yếm Sinh Đao tươi đẹp ướt át, mỗi khi đánh ra một đao luôn kéo theo tiếng kêu thảm, cùng với ít nhất mười mấy thứ quỷ quái tan biến.
Dù không chịu nổi một kích, nhưng kiến nhiều cắn chết voi, mồ hôi trên trán Bùi Lăng không ngừng tuôn rơi, thể lực đã bắt đầu suy kiệt, nhưng số lượng của đối phương lại như vô cùng vô tận!
Lại qua nửa ngày, trên người Bùi Lăng bắt đầu xuất hiện vết thương.
Hắn há to miệng thở hổn hển, muốn lùi ra ngoài đình viện, chỉ là vừa đánh vừa lui đến cửa sân, dùng lực một đạp... Lại phát hiện, sau khi cửa sân vỡ nát, bên ngoài không phải con đường mòn đá xanh trước đó, mà là bóng tối như vô biên vô tận.
Bóng tối kia lộ ra vẻ âm tràn, tràn đầy cảm giác chẳng lành.
Vốn Bùi Lăng định cắn răng bước vào, xem có phải pháp thuật che mắt hay không, chỉ là vừa đến gần bóng tối kia, đã cảm thấy vô cùng sợ hãi, dường như từ trên xuống dưới cả người đang thể hiện ra sự kháng cự từ bản năng với việc tiến vào bóng tối kia.
"Đây là..." Bùi Lăng lau mồ hôi lạnh, chỉ có từng đó thời gian, hắn cảm thấy trên mu bàn tay mình lại thêm một vết cắn, nhưng lúc này đột nhiên hiểu ra, quát, "Ta đã luyện thành Huyết Sát đao pháp, Vụ Liễu cô nương còn không hiện thân gặp mặt?"
Mấy ngày nay tiền phạt treo cao trên đỉnh đầu, lại suýt quên mất thời hạn mười ngày của Lệ tiên tử!
Quả nhiên, hắn vừa dứt lời, trong bóng tối ngoài cửa viện vang lên một tiếng hừ nhẹ.
Dấu chân dày đặc xung quanh như phải chịu sự sợ hãi gì đó, phát ra một tràng tiếng kêu khóc thê lương, như muốn tản đi. Chỉ là trong bóng tối đột nhiên có một vệt ô quang bay ra, hóa thành vô số con cá nhỏ bé, đuổi theo cả bốn phương tám hướng.
Trong chốc lát, chỉ nghe được trong và ngoài đình viện không ngừng vang lên tiếng sột soạt, vụn vặt liên miên như tiếng xuân tằm ăn lá, Bùi Lăng nghe thấy cũng hơi thay đổi sắc mặt.
Cùng lúc đó, Bùi Lăng chỉ cảm thấy nhiệt độ xung quanh chợt giảm xuống, sau lưng hắn lạnh lẽo thấu xương, có một thân thể mềm mại lại lạnh lẽo áp sát vào, hai cánh tay trắng bệch vượt qua vai hắn, chậm rãi vòng quanh cổ, Vụ Liễu bật hơi như sương, bờ môi gần hồ dán vào vành tai hắn, như tình nhân đang thì thầm: "Bùi Lăng công tử... Đã luyện thành Huyết Sát đao pháp, vì sao còn muốn chạy trốn?"
"Ngươi có biết người ta vất vả tìm kiếm ngươi ở Hòe m phong không..."
"Đuổi theo suốt một quãng đường, cũng đuổi rất vất vả..."
Nàng vừa nói vừa vuốt ve cổ họng Bùi Lăng.
Bùi Lăng hoàn toàn không dám động đậy, chỉ siết chặt chuôi Yếm Sinh Đao, khí huyết lưu chuyển một lát, mới khó khăn mở miệng: "Vụ Liễu cô nương... Ngươi hiểu lầm rồi, ta không phải chạy trốn, ta muốn kiếm linh thạch mới rời khỏi tông môn."
"Ồ?" Vụ Liễu đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, khuôn mặt trắng bệch cách chóp mũi hắn không đến một tấc, dáng vẻ vô cùng quỷ dị, cánh môi đỏ như máu của nàng hơi cong lên, nở một nụ cười không hề có ý cười, "Công tử mới tiến tông, đã thiếu linh thạch như vậy sao?"
Bùi Lăng nói đúng sự thật: "Ta giết ba người Lý Tư Quảng, Chu Di, Miêu Thành An, dựa theo môn quy, sẽ phải trả số tiền phạt kếch xù."
"..." Vụ Liễu chạm đầu ngón tay vào cổ họng hắn, giật mình, chợt mỉm cười, cười rất vui vẻ, "Ngươi bắt bọn chúng để luyện ngoại sát? Chẳng trách lại luyện thành Huyết Sát đao pháp nhanh như vậy."
"Ngoại sát?" Bùi Lăng chỉ dựa vào hệ thống luyện thành Huyết Sát đao pháp, về phần hắn, bởi vì biết quá ít kiểu chữ vân triện, căn bản không hiểu trong đao pháp đang viết thứ gì...
Lúc này không khỏi khẽ giật mình.
Vụ Liễu thu lại ngón tay đang chạm vào cổ họng hắn, nâng tay áo che miệng, cười hì hì nói: "Huyết Sát đao pháp chia thành nội sát và ngoại sát, nội sát ngoài tác dụng cường thân kiện thể, còn có thể trấn áp ngoại sát, tránh bị phản phệ... Ngươi vừa đến đã giết ba người, trước mắt vẫn còn khống chế được. Nhưng sau này lại giết người, ngưng tụ càng nhiều ngoại sát, đến lúc đó nội sát không trấn áp được, biết đâu sẽ tẩu hỏa nhập ma, biến thành một tên điên chỉ biết giết chóc!"
"Thế nhưng..."
Vụ Liễu đột nhiên bóp chặt cổ họng Bùi Lăng, lạnh giọng quát, "Dù giết người luyện công, chắc chắn ngươi không thể luyện thành Huyết Sát đao pháp trong vòng mười ngày!"
Cả người Bùi Lăng như rơi vào hầm băng, ngay cả đôi mắt cũng đông cứng vì lạnh băng thấu xương, không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng bắn móng tay màu đen ra, đâm vào mi tâm hắn, như đang lẩm bẩm, "Bùi Lăng công tử, rốt cuộc ngươi có bí mật gì... Để ta xé ngươi ra, xem một chút... Chỉ xem một chút... Được chứ?"
Lúc đang nói chuyện, nàng chậm rãi hạ móng tay xuống, Bùi Lăng chỉ cảm thấy mi tâm đau nhói, chất lỏng ấm áp chảy xuôi xuống, trong lòng vô cùng hoảng sợ.
Rõ ràng nữ quỷ này đang muốn lột da hắn!?
"Không được... Không... Chủ nhân..." Ngay lúc Bùi Lăng vô cùng hoảng sợ lại không có cách nào, động tác của Vụ Liễu đột nhiên dừng lại, khuôn mặt ngọt ngào xinh đẹp của nàng cũng bắt đầu vặn vẹo, lời nói không mạch lạc la hét, "Không... Chủ nhân... Không... Chủ nhân... Chủ nhân không nói có thể động đến hắn... Ta... Ách..."