Trong lòng lần lượt hiện ra rất nhiều suy nghĩ, Bùi Lăng do dự một chút, không trở về tiền điện mà bước nhanh đi đến trung điện ở bên trong.
Dựa theo ký ức ngày hôm qua, cuối cùng hắn và Tử Mai lão tổ bắt đầu xuất phát từ tiện điện, đi đến trung điện.
Nhưng bây giờ hắn không có chút ký ức liên quan đến trung điện nào.
Nghĩ đến tiền điện đã bị điều tra qua, không còn manh mối có giá trị.
Ngược lại, nếu cố gắng có thể tìm ra cái gì đó ở trung điện phía sau.
Bùi Lăng đề phòng cả quãng đường đi, nhưng không gặp phải bất kỳ chuyện ngoài ý muốn gì, cực kì thuận lợi đến trung điện.
Chưa đi vào bên trong, hắn vô thức bước chậm lại... Từng có người giao thủ trong điện!
Trong không khí vẫn còn tồn tại dư chấn pháp lực.
Còn có mùi tanh hôi trộn lẫn thơm ngọt này, không thể che giấu việc trước đó trung điện đã thiêu đốt rất nhiều hương hỏa.
Là con Xà Yêu hóa hình kia ra tay?
Bùi Lăng đặt tay vào chuôi đao Cửu Phách Đao, cẩn thận đi vào.
Vừa đẩy ra cửa điện khép hờ, đã thấy trên mặt đất nứt nẻ khắp nơi, ngay cả trên cột trụ cũng có không ít pháp lực, yêu khí còn sót lại.
Mấy nơi có máu tươi vẩy xuống vẫn chưa khô cạn.
Ngoại trừ tượng thần trên điện thờ vẫn bị tấm rèm nặng che đậy, bàn dài đổ ngã, đồ cúng bị giẫm đạp khắp nơi, giá nến hai bên vỡ vụn, sáp nến chảy đầy đất.
Chỉ có mấy cái bồ đoàn may mắn còn sống sót, còn lại đều bị đánh thành bột mịn... Trên mấy cái bồ đoàn còn nguyên vẹn, Bùi Lăng thấy thiếu niên Khấu Tam Lang vừa nhận đèn lồng của Lệ Yến Lăng ở tiền điện đang hôn mê bất tỉnh nằm bên trên.
Con Xà Yêu hóa hình và đối thủ của nàng đã biến mất.
Bùi Lăng nhíu mày, nếu hiện tại gặp được con Xà Yêu kia, biết đâu còn có thể hỏi ra một chút manh mối hữu dụng.
Nhưng Khấu Tam Lang này chỉ là phàm nhân, e rằng biết không nhiều.
Nghĩ vậy, hắn đưa mắt nhìn quanh, muốn xem nơi đây còn để lại manh mối nào không.
Nhưng tìm một vòng, Bùi Lăng không hề phát hiện thứ gì.
Cũng không biết Khấu Tam Lang vừa nằm trên bồ đoàn đã biến mất từ lúc nào...
Chỉ là Bùi Lăng không phát hiện được chút nào, dường như ngay từ đầu trong toàn bộ điện chỉ có một mình hắn.
"Kỳ quái!"
"Hình như lại quên đi cái gì..."
Bùi Lăng đứng nguyên tại chỗ, chân mày nhíu chặt hơn, "Được rồi, hiện tại đã tìm không thấy đầu mối gì, vậy tu luyện trước!"
"Ta đã là Trúc Cơ trung kỳ đỉnh phong, chỉ cách Trúc Cơ hậu kỳ khoảng nửa bước."
"Dùng hệ thống uỷ thác chắc có thể nhanh chóng đột phá Trúc Cơ hậu kỳ!"
Nghĩ tới đây, hắn tùy ý chọn một cái từ trong mấy cái bồ đoàn còn nguyên vẹn, sau khi ngồi xếp bằng xuống, hắn lấy ra rất nhiều Vô Mộng Tán ăn vào, lại lấy ra rất nhiều thiên tài địa bảo mà Lệ Liệp Nguyệt đưa cho hắn, sau khi một hơi ăn bốn năm gốc, phát hiện thân thể đã không thể hấp thu dược lực dư thừa, lúc này mới nói ở trong lòng: "Hệ thống, ta muốn tu luyện! Một khóa uỷ thác 【 Phần Dạ Thiên 】 !"
Hệ thống nhanh chóng hưởng ứng: "Leng keng! Hệ thống tu chân trí năng hết lòng trung thành phục vụ ngài! Một khóa uỷ thác, trí năng thăng cấp! Hiện tại bắt đầu uỷ thác tu luyện, thân thiết nhắc nhở: Trong lúc tu luyện, ký chủ sẽ mất quyền khống chế thân thể, xin đừng hoảng sợ..."
Theo quyền khống chế thân thể mất đi, Bùi Lăng bỗng cảm thấy cả người nhẹ nhõm.
Dường như đột nhiên bị kéo lên từ đáy nước đục ngầu.
Vốn trí nhớ hỗn độn mơ hồ bắt đầu hiện ra từng giờ từng phút...
Chẳng mấy chốc, sắc mặt Bùi Lăng dần tái nhợt...
Lam Kha thành.
Đây là một tòa thành trì quy mô không nhỏ, Lộc Tuyền thành còn lâu mới có thể so sánh được.
Dù so sánh với Loa Sơn thành mà Bùi Lăng từng đi qua, cũng nguy nga hơn chút.
Lúc này, thành trì to như vậy vô cùng náo nhiệt tràn đầy tiếng nói to ồn ào.
Nhưng trong một tòa trà lâu vẻ ngoài lộng lẫy, bên trong bày biện tinh tế lại yên tĩnh như chết.
Ngoài lâu ngựa xe như nước, cùng tiếng rao của người bán hàng rong khi đi ngang qua như bị một bình chướng vô hình ngăn cản, không thể truyền vào trong chút nào.
Tầng cao nhất trà lâu trống rỗng, chỉ có hai người ngồi đối diện ở vị trí gần cửa sổ.
"Hắn đã đi vào mấy canh giờ, hiện tại còn sống." Lệ Hàn Ca nói, con mắt nhìn chằm chằm một ngọn đèn đỏ thẫm trên bàn.
Đây là hồn đăng của Bùi Lăng.
Bồng Doanh quan quá quỷ dị, cho dù là bọn họ cũng không tùy tiện tiến vào trong.
Dù sao, tu vi của bọn họ quá cao, sau khi vào trong rất có thể sẽ thúc đẩy quỷ dị biến hóa theo hướng không thể khống chế, ví dụ như thời gian rối loạn, không gian vặn vẹo...
Như thế, thử thách cho Bùi Lăng sẽ xuất hiện đủ loại biến cố nằm ngoài dự đoán.
Cho nên trước khi lên đường, bọn họ đặc biệt bẩm báo với trưởng bối trong tộc, lấy ngọn hồn đăng này để tham khảo.
Chỉ cần hồn đăng vẫn cháy, có nghĩa đối phương còn chưa chết.
"Kẻ này xuất thân hàn vi, sau khi nhập tông lại có thể một phát lên trời!" Thập Ngũ thúc Lệ thị từ tốn nói, "Ở trong nghịch cảnh, Luyện Khí trảm Trúc Cơ đoạt được hạng nhất Thi Đấu Ngoại Môn! Sau đó chưa lâu, lại lấy thân phận không phải huyết mạch ba nhà chúng ta, xây thành Thiên Đạo Đạo Cơ! Trải nghiệm như thế, tất nhiên không phải tu sĩ trẻ tuổi bình thường có thể so sánh."