Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 504: Một lần nữa (2)




Không sai, sở dĩ tu vi của Bùi Lăng đột nhiên tăng lên Trúc Cơ trung kỳ, hoàn toàn là tự mình khắc khổ tu luyện!

Sư tỷ tặng hắn nhiều thiên tài địa bảo như vậy, tất nhiên là sư tỷ đang thưởng thức sự kiên định chăm chỉ của hắn, là sư tỷ đang cân nhắc cho tương lai tông môn mới dìu dắt sư đệ, tuyệt không phải chơi trai bao... Không đúng! Tuyệt đối không phải đền bù sau đó... Cũng không đúng! Tuyệt đối không phải... Dù sao đây đều là vì sư tỷ thưởng thức hắn, không có lý do nào khác!

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng nhanh chóng sắp xếp tốt tất cả cách đối phó và lí do thoái thác, lúc này mới đi ra ngoài.

Vừa mở cửa lớn ra, Bùi Lăng còn chưa kịp nói ra một chữ nào, thậm chí còn không thấy cả bóng dáng của Vụ Liễu, trước mắt lại lần nữa rơi vào một vùng tăm tối...

Một lát sau, Bùi Lăng yếu ớt tỉnh dậy, hắn cảm thấy mình lại bị cởi hết!

Giống hệt với lần trước, hắn không nhìn thấy cái gì hết, cũng không thể phát ra tiếng động nào, một viên đan dược mang theo hương thơm kiều diễm thơm ngọt bị nhét vào trong miệng hắn...

Đây, đây là tình huống như thế nào?!

Trong đầu Bùi Lăng hỗn loạn tưng bừng, ngay sau đó thân thể mềm mại lại hơi lạnh áp sát, cánh tay tinh tế lại tràn đầy lực lượng cường đại cưỡng ép đè hắn xuống...

Ở đây bỏ qua không gian mười ổ G.

...

Người bình thường không thể so sánh với thể phách tu sĩ, lần song tu này kéo dài hai ngày hai đêm.

Lúc sáng sớm, Bùi Lăng lại thức dậy trong phòng tu luyện của mình.

Trên người hắn đã được mặc quần áo gọn gàng, nếu không phải ký ức sau tấm rèm tơ dày đặc trong thiền điện quá rõ ràng, cảm giác quá kiều diễm, chân nguyên lại hùng hậu thêm một đoạn, thậm chí hắn sẽ cho rằng mình căn bản chưa từng cởi quần áo!

Không đợi hắn hiểu rõ, bên tai lại vang lên giọng nói của Vụ Liễu: "Bùi công tử, chủ nhân lo lắng ngươi không đủ thiên tài địa bảo để dùng, lại phái ta đưa một ít tài nguyên tới cho ngươi."

Nghe vậy, Bùi Lăng đột nhiên lấy lại tinh thần, hắn lại bị Lệ sư tỷ ngủ một lần!

Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?

Trong khoảng thời gian ngắn, Lệ sư tỷ liên tục tìm hắn song tu hai lần?

Nghĩ vậy, Bùi Lăng kìm nén nghi ngờ trong lòng, đi qua mở cửa phòng tu luyện.

Vụ Liễu giống hệt lần trước, hai tay đặt ở bụng dưới, dáng vẻ cung kính hoàn toàn không có vẻ quỷ quyệt và ác ý lúc trước, nàng đứng ngoài cửa, thậm chí ánh mắt nhìn về phía hắn còn lộ ra vẻ vô cùng cẩn thận.

"Bùi công tử, lần này chủ nhân đặc biệt chuẩn bị một bồn nước thuốc cho ngươi." Vụ Liễu dịu dàng nói, trên hành lang sau lưng lại hiện ra bóng dáng U Hồn thị nữ lay động.

Hai thị nữ đi đầu tiên cùng nhau nhấc một bồn tắm lớn.

Nước trong bồn nóng hôi hổi, linh khí dồi dào, mùi thuốc nồng đậm.

Rất nhiều thị nữ đi theo phía sau vẫn giống lần trước, trong tay mỗi người đều nâng một cái khay khắc đầy phong cấm, không gian mở rộng, bên trong tràn đầy thiên tài địa bảo và đan dược tăng cường nhục thân thể phách.

Những thị nữ này không đợi Bùi Lăng mở miệng, sau khi được Vụ Liễu ra hiệu, đều nhanh chóng chen vào đi lướt qua Bùi Lăng, đặt bồn tắm và tài nguyên đầy trong phòng tu luyện.

"Mời Bùi công tử chậm rãi dùng, chúng ta xin được cáo lui trước!"

Nói xong, Vụ Liễu và một đám U Hồn thị nữ lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi...

Sắc mặt Bùi Lăng cứng đờ đóng cửa lại, xoay người nhìn cả phòng đầy vật quý hiếm rực rỡ muôn màu, cảm thấy mơ hồ: Mặc dù song tu không có gì không tốt với mình, hơn nữa với thân phận địa vị cùng vẻ ngoài tuyệt sắc của Lệ sư tỷ, dù như thế nào đều là hắn được lợi lớn.

Nhưng hắn luôn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp!

Bùi Lăng vừa ngâm bồn tắm vừa nghiêm túc suy nghĩ nguyên nhân.

Sau đó, hắn nhanh chóng nghĩ đến điểm mấu chốt...

Đúng vậy, hai lần song tu này, mỗi lần hắn đều bị thuật pháp che đậy hai mắt, lại bị Cấm Ngôn thuật phong bế giọng nói, tiếp theo bắt đầu bị Lệ sư tỷ sắp xếp... Đây còn không phải là đỉnh lô, toàn bộ quá trình chỉ là một món đồ chơi!

Khó trách hắn luôn cảm thấy mình chịu thiệt lớn, hóa ra là chuyện như vậy!

Nếu tiếp theo Lệ sư tỷ lại tìm mình song tu, nhất định phải chủ động một chút!

Nếu có thể che kín mắt, chặn kín miệng Lệ sư tỷ, đôi bên đổi vai cho nhau, vậy nhất định...

Nghĩ tới đây, khóe miệng Bùi Lăng dần lộ ra một nụ cười tà ác, sau đó hắn vội vàng che giấu ý cười, hắn phải tiếp tục giả vờ vô tội đáng thương, nhưng dù thế nào cũng không thể để Lệ sư tỷ phát hiện thật ra hắn cũng rất hưởng thụ...

Thiền điện, bồn tắm hoa sen trong từng tầng màn tơ, linh khí và hơi nước bốc hơi tràn ngập cả điện.

Màn tơ xung quanh nhẹ nhàng lay động như khói nhẹ thướt tha.

Lần này Lệ Liệp Nguyệt không tiến vào vùng nước sâu, mà ngồi xếp bằng trong vùng nước chỉ đến eo, hàng mi cau lại.

Lớp sương mù dày đặc như lụa mỏng che giấu thân hình và khuôn mặt của nàng, chỉ có thể thỉnh thoảng nhìn thoáng qua trong khe hở khi lưu chuyển, chỉ thấy tóc đen mặt đỏ thắm, vẻ đẹp mê người, da trắng hơn tuyết còn sáng hơn trăng, eo như cành liễu tươi non ngày xuân.

Phù văn trên mi tâm như máu tươi ngưng kết lại, càng thêm tươi đẹp.

Hiếm khi nào nàng lại không lạnh lùng, trên khuôn mặt tuyệt mỹ hiện ra vẻ nghi ngờ rõ ràng.

Quá kì quái!

Hai ngày nay tu luyện Lục Dục Bí Điển nhiều lần như vậy, hiệu quả cộng lại cũng không sánh bằng lần nàng và Bùi Lăng tu luyện ở Bùi gia Lộc Tuyền thành!

Nàng đã lặp đi lặp lại kiểm tra công pháp, tuyệt đối không có vấn đề.

Thậm chí tu vi của Bùi Lăng cũng đã vượt xa lúc trước, hiệu quả không tiến ngược lại còn thụt lùi... Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?