Phòng tu luyện.
Giữa căn phòng trang trí đơn giản bày rất nhiều thiên tài địa bảo rực rỡ muôn màu.
Bày đầy cả căn phòng.
Sắc mặt Bùi Lăng nặng nề cầm một gốc thiên tài địa bảo, đây là Phỉ Lan san hô.
Màu sắc xanh biếc sáng long lanh, thoạt nhìn lại như được điêu khắc từ phỉ thúy hoàn mỹ mà thành.
Hình dạng như san hô nhưng lại tản ra một hương thơm nhàn nhạt như phong lan.
Đây là một loại linh thực có thể thanh lọc thần hồn, trừ bỏ tạp chất trong nhục thân, sinh trưởng ở nơi có độ sâu trăm trượng dưới đáy biển, bởi vì linh khí dồi dào lại không có bao nhiêu sức tự vệ, là một trong những món ăn yêu thích của đám tinh quái long xà trong biển, vẫn luôn hiếm thấy, giá cả đắt đỏ.
Trước mắt, trong cái khay trông chỉ có một thước vuông lại thực hiện thuật pháp không gian, Lệ Liệp Nguyệt để người đưa cho hắn cả một đống lớn!
Nhìn như vậy, Lệ sư tỷ đối xử với hắn không tệ.
Nhưng tình huống hiện tại quá quỷ dị.
Nếu ngược lại thật là tốt biết bao?
Đương nhiên, hắn không bài xích việc song tu với Lệ sư tỷ.
Chỉ là hai người vừa song tu xong, đối phương đã đưa nhiều thiên tài địa bảo tới như vậy, là có ý gì?
Điều này khiến một nam nhân như hắn có loại cảm giác bị nữ bao!
Bùi Lăng vừa nghĩ như vậy vừa nhét Phỉ Lan san hô trong tay vào miệng, hơi nhai nhai nhấm nuốt mấy lần, thoạt nhìn là linh thực cứng giòn lại hóa thành một dòng nước ấm, dược lực nhanh chóng tiến vào toàn thân theo hành động nuốt xuống của hắn. Theo cảm giác ấm áp truyền đến trong kinh mạch, Bùi Lăng cảm thấy đầu óc mình cũng tỉnh táo lại.
Cứ như tinh thần phấn chấn thức dậy sau một giấc ngủ ngày Xuân, thoải mái đẩy cửa sổ để sương sớm mát lạnh đập vào mặt.
Hắn vô cùng hài lòng nhẹ gật đầu, hiệu quả của Phỉ Lan san hô này khá tốt!
Ngay sau đó, Bùi Lăng lại cầm lấy phần Phỉ Lan san hô thứ hai, bắt đầu nhấm nuốt.
Liên tục sử dụng mười mấy gốc Phỉ Lan san hô, lúc Bùi Lăng cảm thấy thân thể mình đã khó tiếp tục hấp thu dược lực, lập tức nói ở trong ý niệm: "Hệ thống, ta muốn tu luyện! Một khóa uỷ thác 【 Phần Dạ Thiên 】 !"
Hệ thống nhanh chóng hưởng ứng: "Leng keng! Hệ thống tu chân trí năng hết lòng trung thành phục vụ ngài! Một khóa uỷ thác, trí năng thăng cấp! Hiện tại bắt đầu uỷ thác tu luyện, thân thiết nhắc nhở: Trong lúc tu luyện, ký chủ sẽ mất quyền khống chế thân thể, xin đừng hoảng sợ..."
"Leng keng! Hệ thống sắp bắt đầu tu luyện cho ngài..."
Lần uỷ thác tu luyện này khác với lúc trước.
Hệ thống không tặng thiên tài địa bảo khác, thậm chí còn không sử dụng cả Vô Mộng Tán.
Mà trực tiếp bắt đầu tu luyện 【 Phần Dạ Thiên 】 , luyện hóa một lượng lớn dược lực Phỉ Lan san hô trong cơ thể.
Chú ý tới điểm ấy, Bùi Lăng yên lặng ghi nhớ.
Về sau tu luyện, có thể sử dụng đan dược và thiên tài địa bảo trước, vậy không cần lo lắng hệ thống sẽ tặng miễn phí lung tung trong lúc uỷ thác.
Ngay sau đó, dưới sự tu luyện của hệ thống, nhục thân của Bùi Lăng tham lam hấp thu dược lực với hiệu suất cao.
Phỉ Lan san hô đúng là linh thực được khen ngợi rộng khắp, hiệu quả tôi thể luyện hồn còn lớn hơn việc tăng trưởng tu vi mang tới.
Chưa tới nửa giờ sau, hệ thống đã luyện hóa rất nhiều dược lực Phỉ Lan san hô, tu vi của Bùi Lăng không tăng lên bao nhiêu, nhưng cường độ nhục thân lại cao hơn một cấp bậc rõ rệt.
Sau khi tu luyện kết thúc, Bùi Lăng hơi hoạt động gân cốt, chỉ cảm thấy toàn thân có tinh lực dùng không hết.
Chân nguyên càng thêm cô đọng, thuần túy.
Hắn lập tức cầm vài cọng thiên tài địa bảo ăn vào.
Vụ Liễu vừa nói không cần tiết kiệm những thiên tài địa bảo này, sau khi sử dụng hết còn có thể lấy nữa.
Đã vậy, đương nhiên dùng càng nhanh càng tốt!
Mặc dù phần lớn những thiên tài địa bảo và đan dược này đều dùng để tăng cường thể phách, nhưng sau đó mình phải đến Lam Kha thành làm nhiệm vụ, mặc kệ là tu vi hay là nhục thân đều càng mạnh càng tốt!
Có lẽ đến lúc đó vì nhục thân của mình mạnh hơn trước kia một phần, có thể thành công thông qua thử thách của Cửu A Lệ thị, đạt được ngộ đạo chi pháp thì sao?
Thế là, tiếp theo Bùi Lăng không chút khách sáo sử dụng rất nhiều thiên tài địa bảo và đan dược, lúc ăn đến mức thân thể không thể hấp thu, lại sử dụng hệ thống uỷ thác tu luyện.
Sau khi uỷ thác kết thúc, hắn lại bắt đầu ngựa không ngừng vó tiếp tục sử dụng thiên tài địa bảo và đan dược.
Mấy canh giờ trôi qua, thiên tài địa bảo còn thừa lại hơn phân nửa.
Bùi Lăng đang tranh đoạt từng giây nhai nuốt một phần linh thực như rễ cây, giọng nói của Vụ Liễu lại truyền vào trong tai hắn.
"Bùi Lăng công tử, chủ nhân cho mời."
Nghe vậy, Bùi Lăng vội vàng thả linh thực đã cắn mấy cái trong tay xuống.
Từ sau khi kết thúc song tu, cuối cùng Lệ sư tỷ lại muốn gặp mặt mình.
Thế nhưng, với sự hiểu biết của hắn với Lệ sư tỷ, chút nữa gặp mặt, nếu đối phương không nhắc tới chuyện này, tốt nhất hắn cũng không cần nói một chữ nào.
Coi như không biết cái gì hết.
Như thế, đôi bên cũng không quá khó xử.
Nếu Lệ sư tỷ chủ động nhắc tới...
Vậy hơn phân nửa là muốn thăm dò hắn!
Hắn càng phải giả vờ như không biết cái gì hết!