Hiểu Nghê nói: "Đây là trung tâm Thúy Lỗi sơn, ngươi có thể tự làm chủ, đổi địa điểm tuyến tống khi khách vào thăm thành chỗ khác."
Sau khi nàng chỉ dạy Bùi Lăng phải quản lý Thúy Lỗi sơn như thế nào, đã tự đi tìm khách phòng nghỉ tạm.
Bùi Lăng thì đi lại xung quanh một vòng, đánh giá toà động phủ mới có được này.
Trung tâm đại sảnh trống rỗng, không có gì ngoài một vài trận pháp khống chế, dùng để mở thủy kính quan sát cả ngọn núi, không còn thứ gì hết.
Hắn tùy ý chọn một cánh cửa trên vách núi đá mở ra, bên trong lại là một đan phòng.
Hiển nhiên đan phòng này được xây dựng bên trong ngọn núi, bốn phương tám hướng đều là nham thạch rắn chắc, còn khắc vô số phù văn gia cố đề phòng, trên mặt đất có trận đồ cực kỳ phức tạp để dẫn dắt địa hỏa luyện đan.
Điều khiến Bùi Lăng thấy bất ngờ là chính giữa đan phòng lại đặt một đan lô chạm khắc Vạn Quỷ tương phệ, cái nắp lại như một bầy rắn quấn quanh thành đoàn!
Khí tức của đan lô này rất cổ xưa, linh cơ ẩn nấp, hiển nhiên phẩm giai không thấp.
Hắn tiến lên đánh giá một lượt, càng nhìn càng thích.
Cảm thấy sau này mình luyện đan, có thể đổi thành lò luyện đan này.
Rời khỏi đan phòng, Bùi Lăng lại lần lượt nhìn mấy chỗ khác, tổng thể mà nói, các phương diện của toà động phủ này đâu chỉ là cách biệt một trời với Lan Xuân biệt viện!
Chỉ là sau khi hắn trải qua một trận thi đấu, dù sao cũng tiêu hao quá lớn.
Sau khi tìm hiểu sơ qua tình hình, sắp xếp Tiểu Từ quản lý động phủ, cũng để Ngọc Tuyết Chiếu tự do hoạt động, bản thân lại đến phòng ngủ chính nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau, Bùi Lăng vừa tỉnh đã cảm thấy ngực trĩu nặng.
Mở mắt ra nhìn lại phát hiện Ngọc Tuyết Chiếu cuộn thành một đoàn, ghé vào ngực mình ngủ say sưa.
Chỉ nhìn thế này, tiểu hồ ly lông xù tuyết trắng cuộn tròn thành một đống cũng rất đáng yêu.
Chỉ là hắn hơi động đậy, Ngọc Tuyết Chiếu lập tức bừng tỉnh, tứ chi dùng sức đạp một cái nhảy đến mặt đất bên cạnh.
Nếu không phải Ngọc Cốt cực phẩm của Bùi Lăng có lực phòng ngự đủ mạnh, lần này không giẫm nát xương sườn của hắn thì không được!
"Cẩu chủ nhân đã tỉnh? Làm ta sợ muốn chết." Ngọc Tuyết Chiếu liếm láp móng vuốt, giòn giã nói.
"Cẩu chủ nhân?" Sắc mặt Bùi Lăng lập tức trầm xuống, hắn nhớ không lầm, hôm qua hồ ly này khuyên hắn cầu xin Điện Chủ tha thứ, cũng gọi hắn là Cẩu chủ nhân?
Nghĩ như vậy, Bùi Lăng không nói hai lời, một phát túm lấy cái đuôi của Ngọc Tuyết Chiếu xách nó lên!
"Chủ, chủ nhân, ngươi nghe lầm, ta gọi là chủ nhân! Nhanh buông ta xuống, ta là huyết mạch Thanh Yếu, ngươi không thể giết ta..." Ngọc Tuyết Chiếu vội vàng kêu lên, bởi vì huyết khế nên bây giờ nó không thể phản kháng Bùi Lăng.
"Lần sau còn gọi ta là 'Cẩu chủ nhân' nữa, ta sẽ đánh ngươi thành một con chó chết!" Bùi Lăng hừ lạnh một tiếng, lại đặt nó xuống.
Tiếp theo hoạt động gân cốt, lấy ra một đống túi trữ vật, bắt đầu kiểm kê thu hoạch.
Đầu tiên, là thiên tài địa bảo thu hoạch được từ Kính Trung Thiên.
Chủng loại rất nhiều, phẩm chất cao thấp khác biệt, trong đó quý giá nhất là Lưu Ly Kim Ngô Chi, còn có Thi Vương hoa.
Tạm thời hắn không biết tác dụng của hai vị thiên tài địa bảo này, quyết định chờ sau khi Trúc Cơ lại cẩn thận nghiên cứu.
Sau đó là túi trữ vật của ba vị tu sĩ Trúc Cơ.
Điều khiến Bùi Lăng thất vọng là, túi trữ vật của Nhĩ Chu Không và Nguyễn Thốc Thốc toàn là tạp vật, không có gì hết!
Về phần túi trữ vật của Lư Huyền cũng có rất nhiều đan dược, nhưng hắn không nhận ra rất nhiều thứ, cho nên để qua một bên, tính toán đợi xử lý sau; còn linh thạch, có lẽ đây là một số lượng lớn với tu sĩ bình thường, nhưng với Bùi Lăng cũng chỉ có thể nói có ít còn hơn không có; về đồ vật, chỉ có mấy món Phù khí không trên không dưới, mấy món pháp khí tốt nhất đã bị đối phương dùng Bạo Linh thuật...
Vật phẩm đáng giá nhất trong túi trữ vật này, lại là bảy tám gốc thiên tài địa bảo phẩm chất không đồng nhất.
Sau đó, là phần thưởng hạng nhất thi đấu, đây mới là thu hoạch lớn nhất lần này!
Trong đó Trúc Cơ Đan và Chủng Ngọc Đan không có chút tác dụng nào với hắn, Bùi Lăng chẳng buồn nhìn một cái đã đẩy sang bên cạnh.
Toàn bộ vật liệu Địa Đạo Trúc Cơ đỉnh cấp cũng vô dụng với hắn, đều đẩy sang một góc.
Ngược lại một ngàn linh thạch trung phẩm lại là thứ hắn cần dùng đến, dù đi đến đâu linh thạch cũng có tác dụng lớn, nhất là ở Thánh tông...
Tiếp theo là đủ loại vật liệu và dược liệu, có rất nhiều thứ mà hắn cũng không nhận ra.
Cũng may Thánh tông cân nhắc đến ngoại môn đệ tử không đủ kiến thức, cho nên trong những phần thưởng này có kẹp một cái ngọc giản, bên trong giới thiệu kỹ càng đủ loại vật liệu và tác dụng dược liệu.
Bùi Lăng cầm ngọc giản lên xem một lượt, nhanh chóng biết đây đều là vật liệu đỉnh cấp luyện chế pháp khí, dược liệu luyện chế đủ loại đan dược quý giá Trúc Cơ kỳ, cùng thiên tài địa bảo dùng để ổn định căn cơ, trị liệu thương thế, giải độc, cường kiện nhục thân, tăng cường hồn phách đủ loại...
Như Mạc Chấn Y đã nói, Trọng Minh tông đúng là lắm tiền nhiều của, cân nhắc vô cùng chu đáo với thiên kiêu được công nhận, ra tay rất hào phóng.