Nghĩ đến đây, Bùi Lăng khẽ lắc đầu, Thanh Yếu sơn không có thứ hắn muốn tìm...
Sau đó, hắn không quấy rầy sư tôn Dược Dạ Thư, chỉ yên tĩnh đứng bên cạnh Ngu Uyên...
Vĩnh Dạ hoang mạc.
Trung tâm bóng tối đậm đặc, chín cây trụ cao màu trắng vẫn thẳng tắp như cũ, chỉ có điều lít nha lít nhít xiềng xích thiên kiếp lại đã đứt gãy ào ào.
Lôi đình đã nổ vang không biết bao nhiêu năm tháng đi đến xa ngút ngàn dặm.
Xiềng xích đứt gãy như cành cây bị chém đứt, vô lực rủ xuống.
Một chiếc quan tài huyết sắc to lớn ngã xuống giữa chín trụ.
Mặt đất vốn khắc đầy đủ loại vân triện, phù lục, lúc này linh cơ diệt hết, hóa thành tử địa âm u khắp chốn.
Gió lạnh cuốn qua, đất cát rì rào.
Một bóng người huyền bào đột nhiên xuất hiện.
Nhìn qua phong ấn bị phá hoại gần như không còn, Bùi Lăng không hề cảm thấy bất ngờ.
Lúc trước hắn độ đạo kiếp, hệ thống vẫn cho hắn trộm lấy lực lượng thiên kiếp, thuận tiện cũng giải trừ phong ấn thiên kiếp bảy tám phần.
Bây giờ đối phương có thể thoát khỏi trói buộc, hắn có hơn phân nửa công lao...
Lúc đang suy nghĩ, Bùi Lăng nhanh chân đi đến bên cạnh chiếc quan tài huyết sắc kia, tròng mắt nhìn lại.
Trong quan tài trống rỗng, cái gì cũng không có, chỉ có bóng tối như vô ngần.
Bùi Lăng đưa tay đặt trên mép quan tài, hơi nhắm mắt lại bắt đầu nghiêm túc cảm giác.
Tu vi đạt tới Tiên Vương có thể biết được tất cả kiến thức phía dưới Tiên Vương!
Chỉ có điều, hắn cảm giác chốc lát lại chỉ hiểu được đại khái nguyên lý phong ấn nơi đây, tầng huyền bí càng sâu hơn lại vẫn không cách nào thăm dò!
Bùi Lăng lập tức mở hai mắt ra, mặc dù chỉ biết nguyên lý đại khái nhưng cũng đã đủ! Ngay sau đó, bàn tay đặt trên mép quan tài của hắn đột nhiên dùng sức, một tay khiêng quan tài trên vai. Sau đó một tay khác của hắn chậm rãi nâng lên.
Mặt đất chấn động mãnh liệt!
Chỉ một thoáng cát bay đá chạy, tầng nham thạch sụp đổ, khí lưu hoàng mãnh liệt trào ra từ lòng đất, chín cột đá cao ngất như bị một luồng lực lượng vô hình bắt lấy, cứ thế bị rút ra từ trong mặt đất!
Theo một trận lại một trận chấn động, chín cột trụ trắng hoàn toàn rời khỏi lòng đất, lơ lửng trên bầu trời đêm. Trong bóng tối đậm đặc xung quanh đột nhiên yên tĩnh như chết, như trước đêm cuồng phong mưa rào.
Bùi Lăng chậm rãi thu hồi cánh tay nâng lên, sau đó đánh ra một cái pháp quyết đơn giản.
Chợt bên trong quan tài truyền ra lực hút kinh khủng, chín cột trụ trắng như cá bơi vào biển, lập tức hóa thành một tia sáng trắng được thu vào trong quan tài.
Ngay sau đó, pháp quyết trong tay Bùi Lăng biến đổi, nắp quan tài rơi xuống bên cạnh lập tức tự phát bay tới, phịch một tiếng đậy lên trên quan tài kín kẽ, không còn chút khe hở nào nữa!
Huyền bào phần phật, pháp quyết trong tay Bùi Lăng lại thay đổi, kiếp vẫn màu mực trùng trùng điệp điệp tụ đến từ bốn phương, trong nháy mắt che đậy huyết nguyệt rét lạnh.
Khi tất cả ửng đỏ như thuỷ triều xuống biến mất, hắn tâm niệm vừa động, trên đỉnh đầu cũng dâng lên một vòng huyết nguyệt u nhiên!
Lúc này, Bùi Lăng lập tức buông lỏng một cánh tay khác, huyết quan vẫn bị hắn vác ở trên đầu vai nhẹ như lông hồng lơ lửng bay lên, bay về phía vằng huyết nguyệt này!
Trong nháy mắt, huyết quan chui vào trong huyết nguyệt biến mất không thấy gì nữa.
Sau đó, huyết nguyệt lả lướt rơi xuống bị Bùi Lăng thu hồi.
Ống tay áo vung lên một cái, Bùi Lăng đã tán đi pháp quyết trong tay, chỉ một thoáng kiếp vẫn cuồn cuộn tan thành mây khói.
Ủng đỏ bày ra, huyết nguyệt chân chính lại hiện ra.
Ánh trăng huyết sắc chưa rải đầy mặt đất, bộ phục khắc thể này của Bùi Lăng đã ẩn nấp không thấy.
U Tố mộ.
Nước biển màu mực ầm vang bốc lên, hòn đảo như phần mộ yên tĩnh trôi nổi trong đó.
Cây dâu lớn cao ngất ở trên đảo, nhánh cây như nắp, cành lá đen nhánh giăng khắp nơi, linh hoa đỏ trắng nở rộ như máu như đồ.
Một bộ phục khắc thể của Bùi Lăng không có dấu hiệu nào xuất hiện ở đây.
Cây dâu lớn như cảm nhận được, lập tức mở ra lít nha lít nhít đôi mắt nhìn về phía huyền bào trước mặt, trực tiếp hỏi: "Ngươi đã thành tiên?"
Phục khắc thể Bùi Lăng khẽ gật đầu, chợt vung ống tay áo một cái, ba cái Dưỡng Hồn túi đẳng cấp cao xuất hiện trong hư không, vẫn triện trên đó lưu chuyển, tiêu tán ra lực lượng to lớn cuồn cuộn khiến chúng sinh tim đập nhanh.
Chợt ba cái Dưỡng Hồn túi cùng mở ra cấm chế, hồn thể như dòng lũ chảy xuôi ra, theo bản năng rơi xuống phía dưới cành lá đen nhánh... Không bao lâu sau, tất cả hồn thể đều tiến vào U Tố mộ.
Trong những hồn thể này có "Phiên Na", "Ly Thiến"; có "Trì Yểu"; còn có Đại Thừa chín tông vẫn lạc trong ván cờ lần này...
Hiện tại, tất cả hồn thể đều chìm trong giấc ngủ rất sâu, không hề biết tình cảnh của mình.
Bùi Lăng đạp không mà đứng, tiếng nói bình thản: "Chăm sóc bọn họ cho tốt"
"Đợi bản thể của bản tọa trở về, sẽ cho ngươi tiên chức 'Mặt trời mọc"
Nghe thấy tiên chức "Mặt trời mọc", Quỷ Tang không do dự chút nào cũng không có bất kỳ nghi ngờ nào, nhanh chóng trịnh trọng nói: "Không có vấn đề!"
Phía trên huyết nguyệt.
Hoang dã bao la lạnh lẽo tịch mịch, mắt đất dưới chân huyết sắc đỏ hồng chói mắt như huyết hải cuồn cuộn.
1100 chữ