Bùi Lăng căn bản không kịp phản ứng, chỉ thấy lôi đình cuồn cuộn như biển, trong chớp mắt đã hoàn toàn bao phủ hắn.
Trong nháy mắt, một cảm giác đau đớn kịch liệt khó mà miêu tả truyền khắp trên dưới cả người Bùi Lăng, xé rách, đốt cháy, đao cắt, chôn vùi... Như vô số cực hình đồng thời thi triển, đau đớn như nước thủy triều, sôi trào mãnh liệt.
Phốc...
Bùi Lăng lập tức há mồm phun ra một ngụm máu tươi, hắn kịp thời lấy tay chống đất mới duy trì thân thể không lập tức ngã xuống.
Một góc huyền bào lặng yên bay xuống, chỉ thấy hắn bào phục tàn tạ, thể xác lộ ra loang lổ vết máu, cháy đen trộn lẫn máu tươi thuận theo góc áo không ngừng nhỏ xuống, trông chật vật không chịu nổi lại vô cùng thê thảm.
Ầm ầm! !
Tận đến giờ phút này, tiếng kiếp lôi hùng hồn thật lớn mới vang vọng toàn bộ quảng điện. Bùi Lăng cảm thấy mình khi thì ngâm trong một đầm nước đá, khi thì bị nhúng vào một đầm dung nham, trong lúc đần độn toàn bộ thể xác như ngàn vạn châm dài cùng nhau đâm vào, chết lặng không thôi, trong đầu óc cũng trống rỗng.
Lại là bị sét đánh quá nặng, trong chốc lát không kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì.
Lúc này, thiên kiếp khẽ gật đầu, châu xuyên đỏ thẫm trên má khẽ động, có ửng đỏ chập chờn, giọng nàng đứt quãng tiếp tục nói: "Tốt... Bùi Lăng... Bản tôn... Biết danh tự... Của ngươi.."
"Bản tôn... Tôn hiệu 'Yếm Khư... Là...
"Chư thiên vạn giới... Bốn vị Tiên Tôn... Tới...
"Bản tôn muốn... Cho ngươi... Một con đường.."
Lúc đang nói chuyện, trong kiếp vẫn điện xà xoay quanh hóa thành một vòng xoáy ánh sáng rực rỡ to lớn, trung tâm vòng xoáy có uy áp kinh khủng chậm rãi nhảy nhót, có lôi đình tinh khiết gào thét đánh xuống!
Đạo lôi đình này như trường mẫu do thợ săn bắn ra, ngắn gọn, mau lẹ, lạnh băng... Mang theo khí tức cao ngất lăng lệ đánh thẳng đến Bùi Lăng!
Trên bảo tọa huyết sắc, thiên kiếp đột nhiên gật đầu một cái, rất trì độn nói: "Ngươi... Nói ngươi không phải...
Sinh linh... Năm tháng này?"
"Bản tôn... Nhìn ra.."
"Ngươi nói chuyện... Chậm một chút.."
"Bản tôn vừa... Hỏi một... Vấn đề... Ngươi... Lập tức trả lời...
"Dù bản tôn là... Tiên Tôn... Cũng... Không theo kịp... Ngươi..."
"Cái gì?"
"Tiên thuật này... Là... Năm tháng hậu thế... Bản tôn... Đưa cho... Ngươi.."
"Vậy... Vì sao ngươi... Không gọi bản tôn... Là 'Sư tôn.."
"Ngươi chậm một chút... Trả lời... Không cần sốt ruột... Như thế.."
Cùng lúc đó...
Rầm rầm rầm...
Lôi đình cuồn cuộn như sóng dữ bành trướng, đã nuốt hết toàn bộ bóng dáng của Bùi Lăng.
Lôi đình chấn động xé rách hư không, chôn vùi pháp tắc, khí tức hủy diệt vô cùng kinh khủng nhét đầy phương thiên địa này.
Trung tâm thanh quang đại thịnh, có đao ý cao ngất ầm vang dâng lên, đao ý lạnh thấu xương mang theo sát ý vô song cùng bá khí mênh mông, bắn ra như muốn xé rách đỉnh điện.
Trong kiếp lôi như đại dương mênh mông, dần quanh quẩn tiếng khóc vô cùng đau thương, cùng tiếng cười điên cuồng muốn chết.
"Hu hu hu hu..."
"Ha ha ha..."
Cùng lúc đó, ngàn vạn ánh đao như biển đao hiện ra, gầm thét đón lấy kiếp lôi.
Rầm rầm...
Lại có mưa rào xối xả, mười vòng huy hoàng mặt trời cùng nhau dâng lên phía trên màn mưa, Đại Nhật chân hỏa tùy ý tràn ngập muốn đốt diệt vạn vật.
Lít nha lít nhít vết nứt giăng khắp nơi, cắt chém toàn bộ không gian thành vô số mảnh vỡ, chợt chậm rãi mở ra, rõ ràng là từng con ngươi lạnh lẽo vô tình...
Tiên chức "Mưa xuống".
Tiên chức "Ban ngày".
Tiên chức "Diệt thế".
Tiếng động chấn thiên động địa tràn ngập toàn bộ quảng điện.
Huyết sắc vô ngần như sôi trào như mãnh liệt lên xuống, ánh sáng rực rỡ.
Trung tâm kiếp lôi, Bùi Lăng lại đã rơi vào trận chiến sinh tử trước nay chưa từng có!
Xoạt xoạt xoạt...
Lít nha lít nhít đao khí huyết sắc xé ra hư không như vô số bầy cá bơi ngược dòng nước, trong nháy mắt trảm vào kiếp lôi mênh mông.
Oanh! !
Tiếng vang kinh thiên động địa chấn động không gian, lực trùng kích cường đại như gợn sóng sáng long lanh, ầm vang lan ra bốn phương tám hướng, nơi đến vạn vật chôn vùi như có thể tuỳ tiện hủy diệt một thế giới. Tiếng vang "ken két" liên miên, ngàn vạn đao khí lập tức vỡ nát, kiếp lôi cuồn cuộn tiếp tục đánh xuống. Bùi Lăng đứng ở trung tâm kiếp lôi, huyền bào phần phật, góc áo có chất lỏng ấm áp không ngừng nhỏ xuống, cả người hắn đẫm máu cầm Cửu Phách Đạo trong tay, ngang nhiên chém về phía lôi đình rơi xuống. Trong tím xanh sáng tắt, trăm tỉ tỉ lỗi âm hùng vĩ liên tiếp như thiên quân vạn mã rong ruổi trời cao. Chỉ trong một khoảnh khắc, Bùi Lăng đã chém ra vô số đao, ánh sáng trắng thật lớn bành trướng nổ tung, gào thét trong mỗi một tấc hư không, lôi đình kinh khủng đều bị đánh xơ xác!
Ông...
Đao minh như rít gào, sát khí tung hoành toàn trường.
Toàn bộ cánh tay phải Bùi Lăng sớm đã chết lặng, máu tươi ào ạt thuận theo tay phải rơi xuống, nhuộm đỏ thân đao.
Không rảnh quan tâm thương thế quanh người, hắn không ngừng vung đao, mũi nhọn lấp lóe liên miên như bóng chồng, nở rộ bốn phương tám hướng.
Tiên chức, "Bản nguyên" đại đạo liên tục thi triển, uy năng cường đại nhét đầy dần chặn lại thế công kịch liệt lật úp xuống của kiếp lôi.
Nhân cơ hội này, Bùi Lăng đưa tay trái ra, lập tức đánh ra một pháp quyết khí tức tang thương cổ xưa, tiếng nói rộng lớn: "Vạn Trượng Hồng Trần, Úy Ngã Như Thiên Tiếng nói vừa ra, bóng dáng hắn ầm vang cất cao, trong tối tăm như hóa thân trời cao, quan sát chúng sinh vạn vật!
1093 chữ