Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 3091: Nuốt chín mặt trời! (3)




Chắc chắn xảy ra vấn đề ở đâu mà nàng không phát hiện được!

Trong lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, động tác cởi áo nới dây lưng của Tự Hàn Ung đột nhiên dừng lại. Trong chốc lát, Bùi Lăng nằm trên giường êm đột nhiên cảm nhận được một cảm giác nguy cơ vô cùng mãnh liệt, như sóng to gió lớn chớp mắt bao phủ cả người hắn, như có nguy hiểm cực kỳ lớn gì đó sắp giáng lâm! Trong lòng Bùi Lăng lập tức giật mình, ngay sau đó hắn thấy Long Hậu hơi nghiêng đầu, vừa vặn mắt sáng như đuốc nhìn về phía hắn.

Lúc này trong ánh mắt Long Hậu không còn vẻ si mê say mê vừa rồi, cũng không có chút mờ mịt ngây thơ nào, mà là vẻ lạnh băng thuần túy.

Long Hậu tránh thoát tiên lộ của hắn?

Trong lòng Bùi Lăng lập tức khiếp sợ không gì sánh nổi.

Tu vi của Long Hậu này còn đáng sợ hơn sự tưởng tượng của hắn!

Thao tác lần này của hệ thống liên tục mượn lực lượng do ba vị Tiên Tôn để lại, không ngờ vào thời khắc quan trọng nhất Long Hậu lại...

Không đợi Bùi Lăng tiếp tục suy nghĩ, Long Hậu đã từng bước một đi đến bên cạnh giường êm, tán bào ngồi xuống, thân thể hơi nghiêng về phía trước tới gần Bùi Lăng, lạnh lùng hỏi: "Ngươi tên là gì?"

Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển, lập tức duỗi ra một ngón tay, phác hoạ ra bốn vân triện trong không trung: "Thiếu niên anh hùng"

Thiếu niên anh hùng?

Long Hậu khẽ giật mình, chợt khẽ gật đầu.

Nàng đã kết làm phu thê với nhân tộc trước mặt, giữa đôi bên nên là quan hệ thân mật nhất.

Nhưng ngay vừa rồi nàng chợt phát hiện, thậm chí mình cũng không biết tên đối phương gọi là gì, đây cũng là vấn đề lớn nhất!

Nếu bây giờ đã biết tên thật của nhân tộc, đã nói lên tất cả bình thường, dù sao không có bất kỳ chỗ nào không ổn...

Thế là, Long Hậu yên tâm kéo ra vạt áo trong, váy giao tiêu nền trắng thêu gợn nước bồng bềnh hạ xuống, như mây trôi bay ra, lại như khói sóng biến mất.

Trong tiếng xột xoạt, mây núi trùng điệp tách ra, mây mù vùng núi uốn lượn nhạt lại, như chậm chạy đi vào chỗ sâu trong cung điện, màn lụa mỏng dần vén lên liêm câu, hoa trong sương mù, trăng trong nước chậm rãi rút đi lớp màn che, ánh sáng mông lung dần rõ ràng.

Tự Hàn Ung xoay người lên giường, vung tay khiến màn tơ bay lên như hơi nước khuấy động.

Một khắc trước trong lòng Bùi Lăng còn đang run sợ, vô cùng sợ hãi, ngay sau đó cảm thấy sự sảng khoái vô cùng mãnh liệt như biển giận sóng to tăng vọt!

Ngoại trừ bên ngoài đạo thể, vị ngon cực hạn cũng bộc phát trong thần hồn của hắn.

Trong nháy mắt, Bùi Lăng cảm thấy đạo thể và thần hồn của mình đều thoải mái vạn phần, trong tối tăm như muốn lập địa phi thăng.

Màn tơ như núi mây biển sương, dòng nước xiết phiêu đãng, nến đỏ trên bàn cháy hừng hực, trong khoảnh khắc từng đóa hoa đèn nở rộ giữa hư không.

Trong lòng Bùi Lăng vô cùng phấn chấn, đã quyết định lần ủy thác này kết thúc, có thể cho hệ thống một cái khen ngợi hai sao...

Còn chưa suy nghĩ hết, "Bản nguyên", đại đạo, pháp tắc, kiến thức có liên quan đến "Thủy" khó mà tính toán ầm vang tràn vào đầu óc hắn...

Khí tức của Bùi Lăng tiến thêm một bước tiêu thăng, thể xác tinh thần đều vào cực lạc...

Mặt trăng lặn mặt trời lên, thời gian luân chuyển, một ngày trôi qua rất nhanh.

Trên đảo hoang, cửa sổ lầu nhỏ đóng chặt, vết cháy giăng khắp nơi, cùng cỏ cây sụp đổ chỗ nào cũng có lại không che đậy được khí tức vui mừng.

Trong lâu, váy áo tán loạn, châu trâm ngang dọc.

Giường êm, cái bàn, bàn nhỏ, bàn dài... Đều chồng chất dồn dập.

Trên chủ vị, một đôi hỉ nến đỏ chót ở hai đầu bàn dài đã thiêu đốt gần như không còn.

Giọt nến nhao nhao, uốn lượn như châu.

Lúc này, dưới màn tơ nửa cuốn, Long Hậu một tay chống má, tóc dài như mây rủ xuống như thác nước, uốn lượn đầy giường như gợn sóng tỏa ra ánh sáng lung linh, thấp thoáng yểu điệu.

Hai gò má nàng ửng hồng, lông mi dài cụp xuống, trong đôi mắt đen láy có sóng ánh sáng bắn tung tóe như mặt biển lay động, gió bão tản ra, lăn tăn chưa tán, môi đỏ đang đóng mở, tiếng nói lười biếng truyền âm cho Giao Nhân thị nữ: "Đợi thêm ba ngày..

Ở bên cạnh nàng, khí tức quanh người Bùi Lăng lưu chuyển, luồng khí tức như tiên không phải tiên, như hạt giống sau mưa xuân, sinh cơ cuồn cuộn vận sức chờ phát động, dường như sẽ phá đất mà lên, nảy mầm mới bất cứ lúc nào!

Lần này, Bùi Lăng không lập tức thi triển (Quy Khứ Lai Hề], mà bị hệ thống điều khiển đột nhiên đứng dậy, sau đó tiên lực chầm chậm vận chuyển, mười vòng mặt trời huy hoàng lập tức dâng lên từ đỉnh đầu!

Ánh sáng vàng ròng chiếu cả lâu các thành một mảnh trắng thuần túy.

Từng vân triện còn sót lại trong tiên trận trên đảo hoang cố hết sức sáng lên, một khắc sau đó đã bị Đại Nhật chân hỏa đập vào mặt đốt sạch.

Trong sóng nhiệt cuồn cuộn, một vòng mặt trời loá mắt nhất, ánh sáng của nó vạn trượng, khí tức vô cùng hừng hực, có thể thấy rõ ràng một con Kim Ô ngủ say ở bên trong, màu lông như là vàng ròng lưu động, trên dưới cả người tiêu tán ra uy áp cuồn cuộn, khí tức nóng bỏng bá đạo ngang ngược mãnh liệt lan ra bốn phương tám hướng như muốn đốt hết vạn vật.

1088 chữ