Mặc dù hắn là chính nhân quân tử, vô cùng kháng cự loại việc lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, bắt nạt nam nhân ức hiệp nữ nhân này, nhưng bây giờ thân thể của hắn đang bị hệ thống điều khiển, thân bất do kỷ cũng là việc không có cách nào.
Xem ra, chỉ có thể đồng ý...
Trong lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển lập tức gật đầu.
Sau đó, hệ thống lấy ra đủ loại vật liệu từ trong túi trữ vật, nhanh chóng luyện chế hỉ phục, nến đỏ, hỉ khăn... Đủ loại đồ thành hôn.
Tự Hàn Ung ngồi bên cạnh nhìn xem, thỉnh thoảng cũng lấy ra một chút thiên tài địa bảo đặc hữu của Long tộc, trợ giúp trang trí lầu nhỏ.
Thủ đoạn Tiên gia, mọi việc tiện lợi.
Không bao lâu sau, toà lầu các này bày biện cổ xưa thanh nhã, ngay cả giăng đèn kết hoa, nến đỏ cao chiếu, hóa thành một tòa hỉ đường vui sướng hân hoan.
Bùi Lăng và Long Hậu đều mặc hỉ phục đỏ chót nhàu kim, trên đầu Long Hậu che hỉ khăn tịnh để liên hoa uyên ương nghịch nước, tua cờ rủ xuống che đậy khuôn mặt tuyệt đẹp, đôi bên cầm khăn dắt, trước tiên đi ra bên ngoài lầu nhỏ bái đại đạo, sau đó lại nhìn phía trên trống rỗng bái tôn trưởng tông môn, tiếp theo đạo lữ đối bái. Ngay chớp mắt đôi bên hạ bái, Bùi Lăng đột nhiên cảm thấy vị ngon vô cùng mãnh liệt kia ầm vang càn quét! Khí tức của hắn như nhận được thiên tài địa bảo cực kỳ bổ dưỡng nào đó, điên cuồng tăng vọt. Lúc này, Long Hậu chậm rãi đứng dậy, giữa hỉ khăn lay động, nàng ngượng ngùng nhẹ giọng kêu: "Phu quân...
Bùi Lăng lập tức cảm thấy vô cùng hưởng thụ, rất muốn trực tiếp một tay ôm nàng vào trong ngực, cùng lúc đó vị ngon không gì sánh kịp như biển giận sóng to, gào thét lao tới, nuốt hết đạo thể thần hồn của hắn! Vô số pháp tắc và kiến thức liên quan tới "Thủy" sôi trào mãnh liệt rót vào trong đầu Bùi Lăng. Khí tức của hắn không ngừng tăng lên, dâng lên, dâng lên... Trong tối tăm, tầng cách trở giòn mỏng kia như mạng nhện lay động trong gió, dường như ngay sau đó sẽ hoàn toàn vỡ nát!
Cảnh giới thuộc về "Tiên" gần ngay trước mặt!
Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển lại đánh ra pháp quyết.
Tiên thuật Vô Thủy sơn trang... [Quy Khứ Lai Hề Y!
Khí tức của hắn lại tăng lên một phần, số lượng đạo kiếp lại đột nhiên gia tăng một kiếp, từ một trăm lẻ hai trận đạo kiếp tăng lên tới một trăm lẻ ba trận đạo kiếp.
Cảnh tượng trước mắt đột nhiên biến ảo.
Bùi Lăng lại quay về phía trên Kiến Mộc, tiên khí mênh mông gào thét mà tới.
Pháp quyết [Quy Khứ Lai Hề] trong tay hắn vừa hoàn thành thi triển, đã lại liên tiếp đánh ra pháp quyết, bờ môi mấp máy, im ắng đọc lên tám văn tự.
Là [Vạn Trượng Hồng Trần, Úy Ngã Như Thiên 1!
Phía trên trời trong xanh, kiếp vẫn ầm vang hội tụ từ bốn phương tám hướng.
Lôi đình mênh mông sáng tắt giữa trời cao, uy áp kinh khủng nhét đầy càn khôn.
Trong chớp mắt, kiếp lôi hóa thành Lôi Long to lớn, giương nanh múa vuốt nhào về phía Bùi Lăng.
Oanh! !!
Trong sấm sét ầm ầm, kiếp lực cuồn cuộn liên tục không ngừng hòa vào trong cơ thể Bùi Lăng, trận đạo kiếp thứ một trăm lẻ ba của hắn được kiếp lực mênh mông bổ sung, bắt đầu hóa hư làm thật.
Vô số lôi đình cuồn cuộn rơi xuống, giữa thiên địa một mảnh ảm đạm, chỉ có điện quang lấp lánh gột rửa lục hợp bát hoang.
Toàn bộ quá trình như vô cùng dài, trải qua cực kỳ lâu, lại như chỉ trong một cái chớp mắt.
Cuối cùng thiên kiếp kết thúc, kiếp vẫn tiêu trừ.
Khí tức của Bùi Lăng tắm rửa dưới sắc trời, đã ổn định trận đạo kiếp thứ một trăm lẻ ba.
So với vừa rồi, phía trước đường lên trời có khí tức hỗn độn xuất hiện.
Bùi Lăng tiến đến, trong chớp mắt thể xác chui vào sương mù ảm đạm đã biến mất không thấy gì nữa.
Trong chớp mắt, hắn lại một lần về tới lầu nhỏ trong Thanh Khâu.
Trong lâu vẫn là dáng vẻ mới bày hỉ đường, đèn đuốc sáng trưng, khắp nơi đỏ chót, có thể thấy được khí tức vui mừng phàm tục.
Trong sự điều khiển của hệ thống, Bùi Lăng ngồi trở lại phía sau bàn nhỏ, mười ngón gảy dây đàn, bắt đầu đàn tấu [Thanh Khâu khúc .
1Tiếng nhạc du dương lưu chuyển, Tự Hàn Ung vô thức ngồi xuống bên cạnh hắn, nghiêng đầu tựa vào đầu vai Bùi Lăng, nghe như si như say.
Một khúc đánh xong, Bùi Lăng tiếp tục dừng lại.
Dư âm còn văng vẳng bên tai, Tự Hàn Ung lấy lại tinh thần, vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn.
Nàng nhìn Bùi Lăng, sau đó nhanh chóng nhận ra điều gì đó...
Đêm xuân ngắn ngủi, thời gian quá muộn, nên hầu hạ phu quân đi ngủ...
Thế là, nàng hơi ngồi dậy, duỗi ra hai tay, bắt đầu cởi áo cho Bùi Lăng.
Sắc mặt Bùi Lăng bình tĩnh không lay động, nhưng trong lòng thì vô cùng căng thẳng, cũng cực kỳ hưng phấn, chờ mong, còn có chút kích động không nói rõ...
Ừ, không đúng!
Là vô cùng tự trách...
Đáng hận mình bây giờ thân bất do kỷ...
Lúc đang nghĩ ngợi, Tự Hàn Ung đã cởi áo cho hắn, Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển, trực tiếp nằm trên giường êm cách đó không xa.
Tự Hàn Ung lại đưa tay cởi áo ngoài tháo thắt lưng.
Áo ngoài màu lam như một đám mây lặng yên trượt xuống.
Nàng lại cảm nhận được sự không hài hòa khó mà miêu tả.
Tự Hàn Ung cau lại hàng lông mày kẻ đen, một lần là trùng hợp, hai lần cũng là trùng hợp, nhưng liên tục ba lần... 1078 chữ