Bộp, bộp, bộp...
Tiếng bước chân rất nhỏ quanh quẩn trong hành lang cổ xưa nguy nga, làn váy như đám mây đi đầu, làn váy cẩm tú đi phía sau, ba bóng hình xinh đẹp nối đuôi nhau mà đi, bước nhanh vào chỗ sâu trong đình viện.
Chẳng mấy chốc, hai người đi theo thiếu nữ áo trắng nhỏ yếu, lại quay về toà đình viện rộng lớn kia.
Trong đình ngọc thụ vẫn lượn quanh, linh hương trong đỉnh đã bị đốt đi rất nhiều, hơi khói mênh mông, lưu chuyển như gió, mù mịt đầy đình.
Thiên tài địa bảo trên bàn dài oánh nhuận sáng ngời, ánh sáng lại sáng tắt trong mây mù.
Trong tiếng kim ngọc va chạm trang trọng, bóng cây nhỏ vụn đầy đất.
Đầu Cửu Vĩ Hồ kia khí tức cường đại, thể phách cũng khổng lồ ngồi bên giếng, Cửu Vĩ xoã tung như bình phong uốn lượn.
Ở sau lưng hắn ta, vẻ mặt mấy Cửu Vĩ Hồ trưởng lão mặc lễ phục nghiêm nghị, ánh mắt như kiếm nhìn chằm chằm về phía "Không Mông" và "Mặc Côi".
Thiếu nữ Cửu Vĩ nhỏ yếu đi đến chỗ cách Cửu Vĩ Hồ khổng lồ không xa, hơi khom người, tiếng nói ngọt giòn: "Phụ thân, nhân tộc đã đến"
Cửu Vĩ khổng lồ khẽ gật đầu nhưng không nhìn về phía "Không Mông" và "Mặc Côi", ánh mắt hắn ta cụp xuống, vẫn không chớp mắt nhìn vào trong giếng trước mặt.
Thấy thế, thiếu nữ Cửu Vĩ nhỏ yếu lặng yên không tiếng động ngồi dậy, lùi đến sau người, yên tĩnh mà đứng, không nói gì nữa.
"Không Mông" và "Mặc Côi" đứng trong đình viện, ánh mắt lấp lánh nhìn qua đầu Cửu Vĩ khổng lồ kia.
Trong đình hoàn toàn yên tĩnh.
Sau sự im lặng ngắn ngủi, "Không Mông" mở miệng trước tiên: "Nếu là luận đạo, không biết các hạ có cao kiến gì?"
Nghe được giọng nói của hai người, lúc này vị Cửu Vĩ khổng lồ kia mới ngẩng đầu, nhìn về phía các nàng. Trong chớp mắt, khí tức vốn cường đại của hắn ta đột nhiên thâm thúy, mờ mịt như không thể nắm lấy, như không cách nào nhìn thẳng, lại như trong nơi tối tăm tràn đầy sự uy hiếp làm chúng sinh run sợ.
So với lúc "Không Mông" và "Mặc Côi" mới nhìn trộm trong bóng tối, Cửu Vĩ này càng kinh khủng hơn, càng khó lường hơn. Dường như trong nháy mắt, trong thể xác vị Cửu Vĩ trước mặt im hơi lặng tiếng đổi sang một sự tồn tại càng thêm khó lường, cường đại, đáng sợ.
Hắn ta cao xa khó tả như ở trên trời cao.
Từ chỗ cao mà bọn họ không thể nào hiểu được, chỉ thoáng nhìn qua đã khiến chúng sinh rùng mình, phủ phục chiến căng. "Không Mông" và "Mặc Côi" lập tức cảm thấy một trận run rẩy không tự chủ được.
Vào lúc này, Cửu Vĩ khổng lồ chậm rãi mở miệng: "Nhân tộc, các ngươi có biết trong chư thiên vạn giới, ai là đại tộc thứ nhất?"
Nghe vậy, "Không Mông" và "Mặc Côi" lập tức cảm thấy vấn đề này rất quen thuộc!
Bọn họ chợt kịp phản ứng, trong năm tháng trận chiến hồng hoang, tộc trưởng Cửu Vĩ Hồ tộc Tế cũng từng hỏi Bùi Lăng về vấn đề này.
Nghĩ tới đây, "Không Mông" lập tức nói: "Tương lai, tất nhiên là nhân tộc ta!"
Cửu Vĩ khổng lồ bình tĩnh tiếp tục hỏi: "Vậy các ngươi cảm thấy tộc ta như thế nào?"
Vẻ mặt "Mặc Côi" trầm tĩnh, nói: "Cửu Vĩ Hồ chính là đại tộc hồng hoang, sinh ra cường đại, thiên phú huyễn thuật càng là như sấm bên tai trong chư thiên vạn giới"
Cửu Vĩ khổng lồ khẽ gật đầu, chợt từ tốn nói: "Trong chư thiên vạn giới, tộc quần nhiều như hằng hà sa số"
"Từ xưa đến nay, đại tộc chân chính cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay"
"Bất kỳ một tộc quần nào có thể gọi là đại tộc, ít nhất phải có được một vị Tiên Vương!"
"Kim Ô tộc, Long tộc, Cửu Vĩ Hồ tộc, Điến Bằng tộc... Con cháu huyết mạch chính thống có thể sinh ra làm tiên, là vì trong tộc có sự tồn tại của Tiên Vương"
"Tiên Vương thống lĩnh một phương giới thiên, bất hủ bất phôi, vĩnh trấn khí số"
"Chỉ có loại tồn tại này mới là một tộc quần, đảm bảo từ xưa đến nay cường đại"
"Từ xưa đến nay hai tộc quần mạnh nhất hồng hoang là Kim Ô tộc và Long tộc"
"Hai đại tộc này cũng không chỉ có một vị Tiên Vương"
"Thế nhưng, dù là đại tộc cỡ nào, tộc quần huy hoàng vinh quang cỡ nào..
"Ở trong mắt Tiên Tôn, đều chỉ là mây khói thoảng qua, không đáng nhắc đến "Bây giờ Thanh Khâu bị thiên kiếp phong tỏa, ngăn cách trong ngoài.
"Dòng dõi tộc ta lần lượt vẫn lạc dưới kiếp lôi, sinh ra cường đại, vinh quang, tương lai tộc quần đều là... Đều là bọt nước!"
"Trước đó, Kim Ô tộc và Long tộc cũng từng xảy ra việc giống vậy!"
Nói đến đây, Cửu Vĩ khổng lồ chậm rãi nhắm mắt, trầm giọng nói, "Hành động của Tiên Tôn, chỉ có Tiên Tôn mới có thể chống lại "Hai lần trước là Ly La tiên tôn ra tay, Kim Ô tộc và Long tộc mới không bị diệt tộc"
"Lần này đến lượt tộc ta!"
"Chúng ta vừa tế tự, chính là muốn liên hệ với thượng giới, hy vọng chư vị tiên tổ thượng giới có thể trợ giúp Thanh Khâu giải quyết kiếp số lần này "Nhưng lần này người ra tay lại không phải Ly La tiên tôn...
Tiếng nói lượn lờ chưa tán đi, Cửu Vĩ khổng lồ nhìn "Không Mông" và "Mặc Côi", đột nhiên thay đổi chủ đề, nhanh chóng nói: "Nhân tộc, đi tới nhìn miệng giếng này một chút.
"Đây là cơ duyên thành tiên của các ngươi!"
Thanh Khâu.
Trong khu vực cấm chế Hồ tộc.
Bùn cát ngổn ngang lộn xộn, cỏ mọc ngã trái ngã phải.
Gió núi lạnh thấu xương, thổi qua muôn sông nghìn núi.
Cỏ cây thấp thoáng trong đống đổ nát thê lương, trong gió vi vu vắng lặng im ắng.
1095 chữ