Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 2998: Khổ đợi ngàn năm! (2)




Hiện tại, những Cửu Vĩ Hồ này cúi đầu đứng đó, dáng vẻ cung kính, hơi cúi đầu với bóng dáng đứng ở phía trước nua buóc.

Bóng dáng kia rõ ràng là một lão phụ tóc trắng xoá.

Lão phụ mặc một bộ cung trang tuyết trắng nhàu kim, trong tay chống hồ thủ trượng thủy tinh, trên mặt nàng đầy nếp nhăn, khóe miệng rủ xuống, nhưng một đôi tròng mắt vẫn trong veo như nước, lúc chuyển động như cố tình hay vô tình tràn đầy ý mị hoặc khó mà miêu tả.

Từng đống tóc trắng búi thành tóc mây, cắm mấy cây bảo trâm lộng lẫy, tỏa ra ánh sáng lung linh, huy hoàng chói mắt, chiếu rọi cành lá ngọc thụ phía trên.

Mặc dù lớn tuổi sắc suy nhưng khí tức quanh người lão phụ an hòa thanh tao lịch sự, hoàn mỹ vô khuyết, không hề cảm thấy mục nát, cho dù xung quanh có rất nhiều Cửu Vĩ Hồ dáng vẻ thiếu nữ tuyệt sắc cũng không hề có cảm giác yếu hơn, ngược lại lộ ra vẻ lắng đọng ưu nhã thong dong trong năm tháng.

Bốn người Bùi Lăng, "Hồn Nghi", "Không Mông", "Mặc Côi" đi vào đình viện, lập tức đưa mắt nhìn quanh, dò xét tình huống quanh mình.

Ánh mắt Bùi Lăng nhanh chóng rơi vào mấy tên Cửu Vĩ Hồ bên cạnh giếng cổ.

Phong Nhung vừa dẫn đường cho bọn họ là một vị Chưởng Đạo tiên quan.

Mấy bóng dáng cung trang sau lưng lão phụ có khí tức sàn sàn với Phong Nhung, tuy có chênh lệch nhưng tiêu chuẩn tổng thể đều là Chưởng Đạo tiên quan.

Duy chỉ có tên lão phụ cung trang kia khí tức thâm trầm mênh mông như đại dương mênh mông vô ngần, rõ ràng là một vị Kim Tiên!

Một vị Kim Tiên, người khác đều là Chưởng Đạo tiên quan...

Lấy thực lực hiện tại của hắn có thể ứng phó!

Đang lúc Bùi Lăng nghĩ như vậy, Phong Nhung tiến lên, khom người trước mặt lão phụ cung trang kia, rất cung kính hành lễ: "Tộc trưởng, đã đưa tên nhân tộc kia đến"

Lúc nàng nói câu này không có chút ý kiều mị mê hoặc nào, mà đầy nghiêm nghị và nghiêm túc.

Lão phụ cung trang khẽ gật đầu, mắt sáng như đuốc nhìn về phía Bùi Lăng.

Chỉ một thoáng, uy áp cuồn cuộn ầm vang giáng xuống, đè xuống đầu bốn tên nhân tộc!

Sắc mặt Bùi Lăng không thay đổi chút nào, quanh người cũng bộc phát ra đao ý lạnh thấu xương!

Đao ý gào thét, cao ngất tung hoành, trong nháy mắt bảo vệ "Hồn Nghi", "Không Mông", "Mặc Côi" sau lưng, ngàn vạn mũi nhọn như dời núi lấp biển chém ra từ nơi tối tăm, đỡ được uy áp của lão phụ cung trang. Lão phụ cung trang khẽ gật đầu, khí tức khủng bố vừa phát ra đã thu lại, ngay sau đó trong đình khôi phục như thường, dường như tình cảnh vừa nãy chỉ là ảo giác.

Lão phụ nhìn Bùi Lăng, giọng điệu thư giãn ưu nhã như gió nam vào rừng, làm sinh linh không tự chủ được say mê trong đó, lại không có chút dục niệm nào, chỉ cảm thấy an hòa: "Nhân tộc, tộc ta đợi ngươi đến đã đợi rất lâu"

Nghe vậy, Bùi Lăng hơi ngạc nhiên, vừa rồi Phong Nhung nhìn thấy hắn cũng nói chờ hắn rất lâu. Nhưng lúc đó hành động của Phong Nhung kiều mị, giọng điệu mềm mại đáng yêu, nghe vào rõ ràng đang dụ dỗ hắn, nhưng lời lẽ hành động của lão phụ cung trang trước mắt đều rất đứng đắn, trông không giống đang nói đùa...

Nghĩ tới đây, lúc này Bùi Lăng hơi gật đầu, bình tĩnh nói: "Tiền bối, Bùi mỗ đến đòi người"

"Nếu tiền bối có gì dặn dò, cứ việc nói rõ"

"Đừng cố ra vẻ bí ẩn, lãng phí thời gian"

"Bùi mỗ đi vào đoạn năm tháng này, tổng cộng lại thời gian còn chưa đủ mười ngày, sao có thể khiến tiền bối chờ đợi đã lâu?"

Trên khuôn mặt trải rộng tang thương của lão phụ cung trang lộ ra vẻ ngạc nhiên, nhưng chẳng mấy chốc đã khôi phục bình thường, nàng chậm rãi nói: "Nhân tộc, nên xưng hô với ngươi như thế nào?"

Bùi Lăng ngắn gọn nói: "Bùi Lăng"

"Bùi Lăng.." Lão phụ cung trang nhẹ gật đầu, sau đó nói, "Vậy không tính sai"

"Ta tên Tế"

"Là Thanh Khâu chi chủ, tộc trưởng cả tộc Cửu Vĩ Hồ"

"Nhân tộc, có lẽ ngươi đi vào thế giới này chưa đến mười ngày, nhưng từ vài ngàn năm trước, lúc thiên kiếp vừa biến mất, ta đã biết ngươi sẽ đến Bùi Lăng nghe vậy lập tức khẽ giật mình, vài ngàn năm trước?

Đây là ý gì?

Trong lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh hắn nhanh chóng nói: "Tiền bối có thể từ vài ngàn năm trước, tính ra Bùi mỗ sẽ đến Thanh Khâu?"

"Mấy ngàn năm trước... Tiền bối đã hạ giới?"

Trong lòng Bùi Lăng nhanh chóng suy nghĩ, nếu tên lão phụ cung trang "Tế" trước mặt thật sự có thể đột phá cách trở năm tháng, tính ra việc Bàn Nhai giới hậu thế, tính ra hắn sẽ tiến vào hồng hoang từ Phù Sinh kỳ cục, lại đi vào Thanh Khâu...

Như vậy, thực lực chân chính của "Tế" tuyệt đối sâu không lường được, không phải sự tồn tại mà hắn có thể trêu chọc!

Thậm chí, có khả năng đối phương căn bản không phải Kim Tiên gì, mà là Tiên Vương! Nếu đối phương là Tiên Vương, cũng không cần cứu "Tử Tắc" tiền bối cùng một vị tiền bối khác nữa!

Hắn sẽ lập tức dẫn theo ba người "Hồn Nghi", "Không Mông" còn có "Mặc Côi" chui vào chốn hỗn độn!

Lúc này, "Tế" lắc đầu, lại không trả lời vấn đề Bùi Lăng mà vẻ mặt nghiêm nghị hỏi: "Nhân tộc Bùi Lăng, ngươi cũng đã biết đại tộc hàng đầu chư thiên vạn giới là ai?"

Thấy "Tế" đột nhiên hỏi một vấn đề khó hiểu, trong lòng Bùi Lăng nghi ngờ, trong chốc lát hơi không rõ mục đích thật sự của đối phương.

Sau khi nghiêm túc suy nghĩ một lúc, hắn nói rõ ràng: "Theo Bùi mỗ biết, hiện tại đại tộc hàng đầu chư thiên vạn giới chắc là Kim Ô tộc và Long tộc"

1106 chữ