Đội ngũ im lặng một hồi, lại có một thanh niên phàm nhân nhỏ giọng hỏi đồng bạn bên cạnh: "Nếu ngươi thành công, ngươi muốn đi nơi nào?"
Đồng bạn kia nói: "Tất nhiên ta sẽ trở về, ngươi thì sao?"
Thanh niên phàm nhân kia do dự một chút, nói: "Trở về... Cũng không phải nói làng chúng ta không tốt, nhưng ta vẫn nghe chuyện bên Nhân Vương kia, muốn đi hoàng đô nhìn xem.."
Đồng bạn nói: "Đều là ra sức vì tộc quần, ở nơi nào cũng không sao. Huynh trưởng ta qua đời, để lại hai chất tử, đợi ta nuôi dạy bọn họ có thể tự lập, cũng muốn đến dưới trướng Thiên Sinh chân nhân...
Nghe bọn họ nói vậy, có phàm nhân cách đó không xa chen lời: "Thiên Sinh Chân nhân? Ta cũng muốn đi đầu quân cho chân nhân, đến lúc đó chúng ta cùng đi!"
"Ta muốn đi nương tựa Trọng Minh tôn giả...
"Nghe nói Tố Chân tôn thượng kia cũng thiếu người.."
"Thế nhưng Tố Chân tôn thượng chỉ cần nữ tử...
"Vậy ta đi Tướng Huyền tế chủ kia...
Phàm nhân không dám ồn ào, tiếng nói đều ép cực kỳ thấp.
Chỉ có điều, đối với tu sĩ mà nói, dù giọng nói nhỏ thế nào cũng nghe được rõ ràng.
"Không Mông" trầm ngâm trong lòng, "Thiên Sinh" chân nhân chắc chắn là tổ sư khai phái Thiên Sinh giáo; "Trọng Minh" tôn Giả là tổ sư khai phái Trọng Minh tông; "Tố Chân" tôn thượng... Vị này dự đoán là tổ sư khai phái bản tông.
Về phần "Tướng Huyền" tế chủ... Lại chưa từng nghe đến...
Trong lúc đang suy nghĩ, nàng đột nhiên quay đầu nhìn về phía một phương hướng nào đó.
Ngay sau đó, Đại Thừa khác cũng nhao nhao đề phòng.
Rong! !!
Một tiếng tràn đầy đau khổ và căm hận gào thét, lít nha lít nhít khí tức âm hàn xúm lại từ bốn phương tám hướng.
Khí tức hỗn loạn, sa đọa, tà ác, bạo ngược... Như thủy triều càn quét, chớp mắt chấn động toàn bộ phương thiên địa này!
Không do dự chút nào, "Không Mông" lập tức ra tay...
Oanh! !!
Hồng hoang.
Hoàng đô.
Cung thành, thiền điện.
Chung Quỳ Liệt ngồi trên đầu, ánh mắt xuyên qua khoảng cách xoáy châu, yên tĩnh nhìn về phía bóng người huyền vào phía dưới.
Đối mặt với câu hỏi của Nhân Vương, Bùi Lăng nhẹ gật đầu, lúc này không có giấu giếm, lập tức nói: "Là ta!" Chung Quỳ Liệt khí tức bình tĩnh, dường như đã sớm đoán được.
Hắn ta hỏi tiếp: "Người cướp đi Kim Ô cũng là ngươi?"
Bùi Lăng lại gật đầu.
Chung Quỳ Liệt không hề bất ngờ, ánh mắt của hắn ta dần trở nên nghiêm nghị, lại nói: "Trên Vạn Tiên hội, làm trái thiên cương trước mặt mọi người, dẫn ra thiên kiếp, chắc chắn cũng là ngươi"
Bùi Lăng lại gật đầu.
Hành trình U Minh lần này, hắn cũng dùng tiên thuật triệu xuống thiên kiếp, chắc chắn Chung Quỳ Liệt có thể đoán được, dẫn hạ thiên kiếp trên Vạn Tiên hội cũng là hắn...
Lúc này, Chung Quỳ Liệt nói: "Một chuyện, là trùng hợp"
"Hai chuyện, có lẽ cũng là trùng hợp"
"Nhưng ba chuyện...
"Ngươi không phải nhân tộc trong năm tháng này, tốt nhất nên mau chóng thoát thân"
"Cuốn vào tranh đấu của bốn vị kia, không phải chuyện gì tốt"
Nghe vậy, Bùi Lăng khẽ gật đầu, nhanh chóng nói: "Ly La tiên... Ly La đọa tiên đã hứa hẹn với ta, ba ngày sau dẫn ta đến Kiến Mộc thành tiên, trở về năm tháng lúc đầu."
"Kỳ hạn ba ngày, hiện tại đã qua hai ngày, còn lại ngày cuối cùng"
"Chỉ cần một ngày này không có việc gì, ta có thể an toàn thoát thân.."
Nghe đến đó, Chung Quỳ Liệt lập tức nhíu mày một cái, tiếng nói trầm thấp ngắt lời: "Không còn kịp rồi!"
"Ly La đọa tiên là Vô Cấu thái chư thiên vạn giới, cũng là hóa thân trật tự thiên đạo"
"Nếu Ly La đọa tiên không mở miệng, ngươi còn có thể thành tiên từ Kiến Mộc, trở về năm tháng lúc đầu.
"Nhưng bây giờ...
"Chỉ cần ngươi thành tiên từ Kiến Mộc, chính là lựa chọn Ly La!"
Lựa chọn "Ly La"?
Có ý gì?
Trong lòng Bùi Lăng nghi ngờ, lập tức hỏi: "Xin hỏi Nhân Vương tiền bối, làm như thế sẽ có hậu quả gì?" Chung Quỳ Liệt trầm giọng nói: "Sẽ khiến Ly La tiến thêm một bước trên khoảng cách thành Đế!"
"Hiện tại nhân tộc muốn quật khởi, cục diện tốt nhất là bốn vị kia vĩnh viễn tranh đấu"
"Vĩnh viễn không phân ra thắng bại!
Bùi Lăng như có điều suy nghĩ nhẹ gật đầu, sau đó hỏi: "Vậy hiện tại vãn bối phải làm thế nào?"
Chung Quỳ Liệt hỏi: "Ngươi đã từng thấy Vô Cấu thái của Ly La, nhưng đã từng gặp vị trong hỗn độn chưa?"
Bùi Lăng lắc đầu, nói: "Bốn vị Tiên Tôn, hiện tại vãn bối chỉ biết ba vị"
"Cựu, Kim, Ly La.."
"Vị cuối cùng, vãn bối chưa từng gặp, cũng không biết tôn hiệu của hắn Chung Quỳ Liệt lập tức tiếng nói nghiêm túc sửa lại: "Là Cựu và Vị, không phải Kim!"
Bùi Lăng khẽ giật mình, lập tức hiểu ý của Nhân Vương, hai vị Tiên Tôn kia, vĩnh viễn không thể là "Kim"!
Vậy vĩnh viễn không phân ra thắng bại!
Hắn nhẹ gật đầu, nói: "Vãn bối đã rõ"
"Xin hỏi Nhân Vương tiền bối, vị Tiên Tôn cuối cùng là ai?"
Chung Quỳ Liệt hơi trầm ngâm, sau một lát hắn ta ngẩng đầu lên, nhìn về phía bóng đêm vô ngần ngoài điện nhưng không trực tiếp trả lời vấn đề của Bùi Lăng, mà nói: "Trong bốn vị Tiên Tôn, Cựu chấp chưởng tất cả quyền hành quá khứ"
"Chỉ cần trong năm tháng quá khứ từng xuất hiện pháp tắc, bản nguyên, tiên chức...
"Bất kỳ việc gì, Cựu đều có thể tùy ý sử dụng"
"Hắn cũng có thể sửa đổi năm tháng qua đi, việc đã xảy ra biến thành chưa xảy ra"
"Để chuyện chưa xảy ra biến thành đã xảy ra...
"Còn Vị thì chấp chưởng tất cả quyền hành tương lai"
"Chỉ cần trong năm tháng tương lai có thể sẽ xuất hiện pháp tắc, bản nguyên, tiên chức... Đều có thể để Vị sử dụng!"
1110 chữ