Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 2823: Hương vị của "Quyệt" (4)




Cái chân mà hắn vừa xé của đối phương lại được đưa đến bên miệng.

Cái chân kia như thuộc loại trùng, nó đen nhánh tỏa sáng, lông tóc cứng cáp kiên cường như lưỡi dao, cho dù rời thể nhưng vẫn còn sinh cơ, run lên nhè nhẹ.

Cẩn thận nhìn, sự run rẩy kia lại là vì cái chân này do vô số trùng vụ nhỏ bé tạo thành, tất cả trùng vụ không ngừng điều chỉnh tư thế của bọn nó, duy trì sự tồn tại cho cái chân này.

Dường như đã nhận ra tình huống không đúng, đột nhiên toàn bộ trùng vụ cùng nhìn về phía Bùi Lăng, trong từng đôi lỗ sâu tràn đầy khí tức âm u lạnh lẽo, ảm đạm, hỗn loạn, bạo ngược...

Bùi Lăng cắn một cái.

Lại là một loại vị ngon tuyệt đỉnh chưa từng thử!

Két... Két... Két...

Sau một khoảng thời gian, "Phệ Tâm Quyệt" đã bị ăn chỉ còn lại một cái đầu trụi lủi.

Mỗi lần nó chuẩn bị từ bỏ, tên con mồi nhân tộc trông thì ngu ngốc trước mặt, kiểu gì cũng kịp thời muốn quay đầu, khiến nó tiếp tục kiên trì.

Nhưng sau khi nó thật sự kiên trì, đối phương đột nhiên không quay đầu lại nữa!

Dẫn đến nó bị ăn đến tận bây giờ!

Lực lượng của phân thân này đã hao hết sạch sẽ, dù muốn kiên trì cũng đã không tiếp tục kiên trì được nữa!

Nhưng ngay lúc nó quyết định lần này nhất định phải từ bỏ, không bị lừa nữa, Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển lại một lần quay đầu nhìn về phía nó.

Lần này, biên độ Bùi Lăng quay đầu cực lớn, dường như đầu lâu và thân thể sắp vặn trở về.

Thậm chí nó đã có thể thấy chóp mũi của đối phương.

Vốn "Phệ Tâm Quyệt" đã chuẩn bị không đi không được, nhưng thấy tình cảnh này thân hình đã rời đi của nó lại bị giữ lại.

Nhân tộc này vô cùng tham lam, sa vào hồi ức do nó chế tạo đã có một đoạn thời gian khá dài, chỉ sợ bị ăn mònmà không biết... Lần này, nhất định là muốn quay đầu lại thật!

Chỉ cần nó lại thêm chút lực lượng, có thể cướp đi đạo thể, thần hồn, mệnh cách... Tất cả mọi thứ của đối phương Bộ phân thân này đã không đủ lực lượng.

Lại phái một bộ phân thân tới!

Bộ phân thân thứ hai nhất định có thể ăn lại bộ phận lực lượng kia của nó, tính cả toàn bộ mọi thứ của tên nhân tộc này!

Đúng vậy, nó sắp thành công!

Thế là, "Phệ Tâm Quyệt" chỉ còn lại một cái đầu lập tức mọc ra một bộ thân thể sinh cơ dạt dào.

Cùng lúc đó, bên cạnh đầu nó đột nhiên sinh ra một cái đầu.

Bộ phân thân thứ hai đã đuổi tới!

Cảnh tượng đã bắt đầu hư ảo quanh mình lại cô đọng như thực chất.

Hai cái đầu "Phệ Tâm Quyệt" lập tức bắt đầu mở miệng: "Nghiệt súc! Quay đầu!"

"Nghiệt súc! Ngươi lại muốn thải bổ bản cung?"

"Nghiệt súc, lần này bản cung đổi pháp y mới nhất của Thiên Sinh giáo, chắc chắn sẽ không để ngươi đạt được!"

"Nghiệt súc, ngươi lại muốn bản cung huyễn hóa thành Chưởng Giáo Tố Chân Thiên?"

"Hừ! Bây giờ quay đầu, bản cung sẽ thoả mãn ngươi.."

Nghe giọng nói vô cùng kỳ quái mị hoặc này, Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển, đầu nhanh chóng ngay ngắn lại, không hề có ý tiếp tục quay đâu.

Chợt, hệ thống lại thao túng cánh tay của hắn, một tay xé cái đầu thứ nhất của "Phệ Tâm Quyệt" xuống, đưa đến bên miệng Răng rắc!

Trong tiếng xương cốt vỡ vụn trong trẻo, Bùi Lăng cắn nuốt từng ngụm, máu tươi trộn lẫn vụn thịt trượt xuống từ khóe miệng của hắn...

Vị ngon khó mà miêu tả không ngừng nổ tung trong khoang miệng, sự hưởng thụ cực hạn đánh thẳng vào trên dưới cả người hắn, cảm giác thoải mái, no đủ như thủy triều cuồn cuộn.

Két... Két... Két...

Bộp, bộp, bộp...

Tiếng bước chân rất nhỏ đảo loạn tử khí, sương mù ảm đạm khuấy động cuồn cuộn, ý lạnh ăn mòn, bông tuyết màu xám đen tùy ý bay xuống.

Trên lối đi vô hình, Bùi Lăng, Kế Sương Nhi điều khiển "Mạc Lễ Lan" và "Mặc Côi" đều hai mắt nhắm nghiền, phân biệt chìm vào trong ký ức của riêng mình.

Chỉ có "Họa" vẫn còn bình thường.

Hắn ta vốn là người chết U Minh, không gây ra bất kỳ công kích nào của "Quyệt"...

Đột nhiên, "Mặc Côi" mở hai mắt ra, lại đã tránh thoát từ trong ký ức quá khứ.

Nàng lập tức hấp tấp nói: "Có Quyệt!"

Nói xong, nàng đột nhiên chú ý tới Bùi Lăng và hóa thân "Mạc Lễ Lan" của hắn ở bên cạnh cũng nhắm hai mắt. Trong đó cỗ hóa thân kia của Bùi Lăng vẫn bình thường, nàng huyền bào bồng bềnh, tay áo phồng lên, chỉ là nhắm hai mắt, chậm rãi lui lại.

Hiển nhiên cũng giống với "Mặc Côi" vừa rồi, đã gặp phải "Quyệt", hiện tại đang tranh đấu với "Quyệt" trong trí nhớ của mình.

Chỉ là bản thể Bùi Lăng...

Đầu của hắn vẫn đang quay về phía sinh lộ, nhưng sao thân thể quay lại rồi?

Hiện tại tình huống của đối phương là thân thể cất bước vào chỗ sâu trong U Minh, đầu đối diện với điểm sáng ở cửa vào, trông cổ quái lại rợn người.

Cũng vì hiện tại tu vi của Bùi Lăng cực cao, đầu hoàn toàn chuyển đến phía sau cũng không chịu ảnh hưởng chút nào.

Chỉ là như vậy... Luôn cảm thấy không thích hợp!

Nghĩ tới đây, "Mặc Côi" lập tức hỏi: "Họa, hiện tại Bùi Lăng đã xảy ra chuyện gì?"

"Họa" trầm giọng nói: "Hiện tại Bùi Lăng sẽ không có chuyện gì"

"Hình như hắn đang ăn thứ gì đó"

"Nhưng ta không nhìn thấy"

Ăn cái gì?

"Mặc Côi" lập tức hơi nghi ngờ, nhưng ngay sau đó nàng thấy Bùi Lăng đột nhiên mở miệng, một miệng cắn vào trong không khí, lại có một thứ giống thịt mà không phải thịt xuất hiện trong miệng hắn!

1112 chữ