Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 2729: Vì sao "Hi Ngao" tỷ còn chưa trở về? (6)




Phàm không thể thí tiên!

Từ lúc bắt đầu, nàng đã đứng ở thế bất bại!

Lần này, nhất định phải chứng minh cho mẫu hậu xem!

Đang nghĩ ngợi: "Yếu Du" đột nhiên đã nhận ra cái gì đó, lập tức quay đầu nhìn lại, đã thấy một bóng dáng khôi ngô mạnh mẽ đi theo sau lưng nàng từ xa.

Hắn ta lấy giao tiêu làm bào phục, trên quần áo điểm xuyết từng viên minh châu óng ánh sáng long lanh không tì vết, màu da trắng nõn gần như sáng long lanh, như màu sắc men trắng, khuôn mặt vô cùng tuấn mỹ, lúc nhìn quanh vô cùng mị hoặc như muốn làm người ta say mê, quanh người có hơi nước lơ lửng, quanh quẩn như dải.

Dường như cũng cảm nhận được ánh mắt nhìn chằm chằm của "Yếu Du", người đến khẽ ngẩng đầu liếc nhìn nàng.

Đôi mắt băng lam thâm trầm như biển lại vô cùng lạnh băng, không có bất kỳ dao động tâm trạng gì.

"Yếu Du" nhíu chặt hàng lông mày kẻ đen, đây là tên thị vệ mà mẫu hậu phái tới bảo vệ nàng.

Suy nghĩ thay đổi thật nhanh, nàng biết không thể vượt qua mẫu hậu, để tên thị vệ này trở về hành cung.

Thế là, sắc mặt "Yểu Du" hơi trầm xuống, lạnh giọng phân phó:

"Chút nữa ngươi không thể ra tay!"

Giao Nhân chính tiên cụp mắt gật đầu: "Vâng!"

"Yểu Du" không nói gì nữa, lập tức tăng thêm tốc độ, bóng dáng hóa thành một đạo điện quang, trong chớp mắt vạch phá màn đêm ửng đỏ, chui vào nơi xa mênh mông...

Sau một khoảng thời gian, nàng đi tới một mảnh đồng bằng bát ngát.

Mảnh đồng bằng này mênh mông vô bờ, chỉ ở nơi xa có màu xanh nhàn nhạt, là hình dáng dãy núi chập trùng.

"Yếu Du" dừng chân giữa không trung, quan sát xuống dưới.

Chỉ thấy đồng bằng vốn bằng phẳng, lúc này vết rách trải rộng giăng khắp nơi, vết tích đổ sụp, một đường từ biên giới uốn lượn đến dãy núi xa xa như toàn bộ phương thiên địa này đều bị hung hăng kéo vào.

Nơi xa, một tòa vực sâu khổng lồ đột ngột xuất hiện ở trên mặt đất.

Hơi khói bừng bừng như trụ cao, đang ầm vang dâng lên từ đáy vực.

Bốn phía cát bụi lộn xộn bay lên như mưa, rì rào rơi xuống.

Cơn gió dài tản ra từ bốn phía, có mùi máu tanh ngai ngái xen lẫn trong đó.

Vết đao, trảo kích, gặm nuốt... Vết tích đủ loại tiên thuật, thần thông, binh khí lít nha lít nhít.

Giữa thiên địa, có cảm giác quái đản không hài hòa, dường như sau khi lặp đi lặp lại đánh nát lần nữa chắp vá, tràn đầy vẻ vỡ tan.

"Yếu Du" hơi nhíu mày, nàng cảm giác được khí tức do "Hi Ngao"

tỷ lưu lại, cũng có khí tức của tên nhân tộc kia lưu lại, nhưng toàn bộ chiến trường trước mắt đã không có một ai.

Dù là tên nhân tộc kia hay "Hi Ngao" tỷ, cũng không thấy chút tung tích nào.

Xoạt!

Áo lam lóe lên, tên Giao Nhân chính tiên kia dừng lại sau lưng "Yếu Du" không xa, chỉ đơn giản liếc nhìn chiến trường, lập tức hiểu trận chiến của "Hi Ngao" tiểu thư và tên nhân tộc kia đã kết thúc.

Tên nhân tộc kia chắc chắn đã không còn hài cốt!

Lúc này: "Yểu Du" cũng kịp phản ứng, lập tức thất vọng.

Gắng sức đuổi theo vẫn đến chậm một bước.

Thế nhưng: "Hi Ngao" tỷ đã sớm kết thúc chiến đấu, vì sao không trở về?

Nghĩ tới đây, trong chốc lát "Yếu Du" cũng không có tâm trạng gì, lập tức phân phó: "Trở về!"

Nói xong, nàng vung ống tay áo một cái, bay về phía hành cung.

Giao Nhân chính tiên yên lặng đuổi theo.

Lại sau một khoảng thời gian, kết giới khẽ nhúc nhích, trời cao trên vạn khoảnh hải vực, bóng dáng "Yểu Du" và Giao Nhân chính tiên lần lượt xuất hiện.

"Yếu Du" bước ra một bước, đã trở lại phía dưới Thủy Tinh cung.

Bước chân nàng vội vàng, vạt áo băng rua bay múa, chẳng mấy chốc đã xuyên qua hành lang trùng điệp, xuất hiện bên ngoài thủy tạ, đứng ở cửa ra vào nhanh chóng sửa sang lại áo bào: "Yểu Du" lập tức bẩm báo nói: "Mẫu hậu, nhi thần đi trễ một bước, trận chiến đã sớm kết thúc."

"Tên nhân tộc kia đã chết trong tay Hi Ngao."

Trong thủy tạ, Long hậu đang ngồi xếp bằng trên vân sàng vận chuyển công pháp, quanh người nàng bốc lên hơi nước, từng đống long lanh như ngàn vạn thuỷ tinh, tráng lệ.

Nghe vậy, Long hậu mở mắt ra, trong mắt dọc hoàng kim hiện ra vẻ nghi ngờ, nhàn nhạt hỏi: "Trận chiến đã kết thúc?"

"Yểu Du" gật đầu, nói: "Đúng vậy, hiện trường núi sập đất nứt, có vực sâu mới xuất hiện, thực lực của nhân tộc này thật sự không yếu."

"Trước khi hắn chết, chắc chắn đã giãy giụa vô cùng kịch liệt...

Không đợi nàng nói cho hết lời, Long hậu lập tức đứng dậy, bước nhanh đến lan can thủy tạ, nhìn về phía chiến trường.

Ánh mắt Long hậu xuyên qua hải vực, màn đêm, sơn thủy, trùng điệp cách trở, nhìn về một phương thiên địa xa xôi.

Chỉ thấy ngọn núi vắng vẻ đổ sụp, ầm vang lơ lửng: "Hi Ngao" váy màu mực nhẹ nhàng tung bay, tới lui im hơi lặng tiếng, tiên lực bành trướng quanh người, khí thế cuồn cuộn liên tục ra tay.

Tên nhân tộc kia cả người máu tươi ào ạt, đang dùng thân thể bị trọng thương đau khổ chống đỡ.

Tình cảnh này giống hệt với tình cảnh nàng vừa nhìn thấy!

Long hậu lập tức tập trung nhìn lại, đã thấy toàn bộ cảnh tượng tan thành mây khói, lộ ra đống đổ nát vạn dặm sau đại chiến, trong vực sâu mới xuất hiện có hơi khói cuồn cuộn bốc lên.

Sắc mặt nàng lập tức thay đổi, vừa rồi thứ nàng nhìn thấy không phải trận chiến của "Hi Ngao" và tên nhân tộc kia, mà là một đoạn năm tháng hư ảo có khả năng xảy ra trong tương lai, nhưng không xảy ra trong lịch sử!

Là ai ra tay?