Trong lòng Bùi Lăng khó có thể tin, loại tình huống vừa rồi, hắn không tin trừ mình ra, còn có Đại Thừa kỳ khác có thể sống sót!
Dù là vị Long Nữ kia không có chút kinh nghiệm thực chiến nào, cũng không ai có thể đối phó!
Không!
Đừng nói một vị Đại Thừa, dù một vị tiên nhân chân chính tới, vừa rồi có thể còn sống hay không đều là hai chuyện khác nhau!
Hắn vừa nghĩ như vậy vừa lấy ra thần niệm, nhanh chóng đảo qua phương thiên địa này.
Chẳng mấy chốc, Bùi Lăng kết thúc dò xét nhưng không phát hiện bất kỳ khí tức gì của đám người "Không Mông" tiền bối.
Hắn lập tức nhướn mày, ván cờ lần này vừa bắt đầu: "Hoài Phố", Tranh: "Vong" lập tức vẫn lạc, Long Bá Chiến Vương nửa tàn phế, tình huống bốn người còn lại không rõ, tất cả khí tức đều biến mất ở nơi này...
Lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, Bùi Lăng nhíu mày suy nghĩ sâu xa, vị Long Nữ vừa rồi rất có địch ý với nhân tộc, nhưng đối với chủng tộc bên ngoài nhân tộc, dù yêu tộc hay dị tộc lại không có chút sát tâm nào.
Bởi vậy, vừa rồi hắn không đi tụ hợp với Long Bá Chiến Vương.
Nhân tộc ở thời kỳ này vừa vặn ngược lại... Chỉ là vừa nãy màn nước của Long Nữ ngăn cách trong ngoài, cộng thêm đối phó cổ tiên không thể phân tâm, hắn cũng không cảm giác được quá nhiều tình huống ngoại giới...
Nghĩ tới đây, Bùi Lăng lấy ra Truyền Âm Phù đặc chế, đang muốn thôi động, mặt đất dưới chân hắn đột nhiên xốp như nước chảy, ngay sau đó một đầu cự trùng to như ngọn núi đột nhiên thoát ra, trên thể xác che kín nếp nhăn đỏ sậm, chất nhầy tanh hôi không ngừng nhỏ xuống, mỗi một giọt chất nhây đều như từng khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn ngưng tụ thành, trùng điệp như ảnh, trên thân thể chồng chất oán giận như bị đóng đinh trong vết máu khô cạn, không chỗ có thể đi, không đường có thể trốn.
Trên cái đầu to lớn không mắt, không tai, không mũi, giác hút dữ tợn thật to mở ra như vực máu mới xuất hiện, một ngụm nuốt Bùi Lăng vào trong đó!
Phốc! !
Trong chớp mắt, trên thể xác màu đỏ sậm của cự trùng đột nhiên xuất hiện một tơ máu, sau đó nhanh chóng mở rộng, trong nháy mắt cắt nó thành hai nửa.
Một đạo đao khí huyết sắc dư thế không giảm, trảm ra từ trong cơ thể cự trùng!
Cự trùng bị chém thành hai khúc âm vang ngã xuống, mặt đất chấn động, Bùi Lăng đứng ở giữa không trung, lông tóc trên người hắn không tổn hao gì, Cửu Phách Đao chưa ra khỏi vỏ.
Hai nửa thân thể của cự trùng ngã trên mặt đất, còn đang điên cuồng nhúc nhích, trong vết thương bắn ra lít nha lít nhít sợi tơ chất nhầy, khí tức âm u lạnh lẽo trên đó trùng điệp, nhanh chóng chui vào một nửa thân thể kia, thử khép lại.
Cùng lúc đó, khuôn mặt vặn vẹo trùng điệp, oán giận ngập trời quanh quẩn trên người nó nhanh chóng tiêu trừ.
Nhìn tình cảnh này, Bùi Lăng đột nhiên cảm thấy một cảm giác đói bụng trước nay chưa từng có xông lên đầu!
Trong mắt người thường chỉ thấy con cự trùng này xấu xí không chịu nổi, tanh hôi buồn nôn, trong mắt hắn như bỗng nhiên thành món ăn ngon miệng nhất trên đời này!
Đột nhiên cơn đói xuất hiện một cách khó hiểu, nhưng theo đao ý ăn mòn, khí tức "Hỗn Độn thái" của cự trùng hoàn toàn biến mất, cảm giác đói bụng cuồng loạn vừa xuất hiện trong đầu Bùi Lăng cũng lập tức tan thành mây khói.
Dường như cảm giác muốn ăn một bữa tiệc lớn chỉ như một ảo giác.
Trong lòng Bùi Lăng hơi nghi ngờ, nhưng trong loại tình huống có thể nói là bốn bề nguy hiểm, không cho hắn thời gian suy nghĩ quá nhiều.
Hắn dứt khoát lưu loát đánh xuống mấy đao, trong nháy mắt trảm cự trùng thành tro tàn.
Màu đen xám bay lả tả như tuyết lớn vẩy xuống cả tòa thung lũng.
Để tránh tiếng động nơi đây lại dẫn đến sự tồn tại kinh khủng gì, Bùi Lăng không dám tiếp tục ở lại chỗ này, huyền bào lóe lên, bóng dáng lập tức biến mất.
Sau một lát, một chỗ cành lá đông đúc trong rừng sâu rậm rạp.
Gió núi chầm chậm thổi qua cỏ cây xinh đẹp mềm mại, bóng tối trùng điệp trong rừng sâu cũng chậm rãi chập chờn theo.
Trong một mảnh bóng râm chập chờn, một bóng người huyền bào lặng yên hiện ra.
Hai chân vừa rơi xuống đất, Bùi Lăng còn chưa kịp quan sát hoàn cảnh xung quanh, chợt thấy trong cơ thể có biến như có vô số trứng trùng nhỏ bé đang chạy trốn trong máu của hắn, hấp thu chất dinh dưỡng, sinh cơ, tiên lực trong cơ thể hắn, nhanh chóng nở rat Vừa nhận ra điểm ấy, những trứng trùng này đã có một bộ phận nổ thành công, lúc phá vỏ, thể xác nhanh chóng to ra, hóa thành từng trùng yêu như con đỉa không mắt không mũi không tai, trên đầu chỉ có một cái miệng.
Quanh người trùng yêu hiện ra lít nha lít nhít khuôn mặt dữ tợn mơ hồ, khí tức hỗn loạn, tà ác, sa đọa, bạo ngược quần quanh như thực chất, sau khi nó leo ra không do dự chút nào, lập tức gặm nuốt nội tạng kinh mạch của Bùi Lăng từ bên trong!
Bùi Lăng không chút do dự, khí tức quanh người lập tức trở nên hoàn mỹ, đao ý cao ngất ầm vang bộc phát, hành động hoàn mỹ vô khuyết, đao khí huyết sắc bắn ra ngàn vạn như thác nước máu cuồn cuộn, hoàn toàn bao phủ nó.
Trùng yêu vừa có hành động lập tức bị đao ý như vô cùng vô tận trảm diệt.
Ngay sau đó, cơn đói vô cùng mãnh liệt kia lại xuất hiện!
Những trùng yêu ký sinh trong cơ thể như một loại món ngon vô thượng nào đó tràn đầy sự dụ hoặc!