Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 260: Tự định chung thân… (2)




Nói tóm lại thà giết lầm chứ không buông tha, mình tuyệt đối không thể có việc gì.

Đang nghĩ như vậy, Tiểu Từ lại đi lên bẩm báo: "Chủ nhân, lại có người đến!"

Bốn người Phương Dã nghe vậy cũng ngẩn ngơ, Bùi Lăng trầm ngâm bấm niệm pháp quyết gọi thủy kính ra, vừa thấy rõ người đứng ở cổng, da mặt đã co rúm lại.

Người đứng ở cửa lại là Kim Tố Miên và Lỗ Lục Tường!

"... Đi mời." Sau khi suy nghĩ, Bùi Lăng vội ho một tiếng, phân phó.

Ngay sau đó, Tiểu Từ dẫn hai nữ tử đi vào.

Vốn bốn người Phương Dã không coi ra gì, sau khi nhìn thấy Kim Tố Miên, vẻ mặt chấn động, thậm chí vô thức ngồi thẳng người.

Bùi Hồng Niên thì lập tức trợn to hai mắt nhìn, hai vị sư tỷ này thật đẹp!

Thậm chí còn đẹp hơn cả Tôn Ánh Lan!

Nhất là mặt khí chất, Kim Tố Miên như U Lan trong cốc, phóng khoáng tự nhiên; Lỗ Lục Tường như Tường Vi có gai, xinh đẹp quyến rũ.

Nếu chỉ bàn về vẻ ngoài, dù Tôn Ánh Lan khá xuất sắc nhưng so sánh với hai vị sư tỷ này, lập tức thua chị kém em, có vẻ lu mờ ảm đạm.

Đầu tiên nàng thấy hơi sợ hãi, đột nhiên nảy sinh ra suy nghĩ tự ti mặc cảm.

Hai nữ tu này có tu vi cao, nhìn từ thần thái khí chất, hiển nhiên luôn sống trong hoàn cảnh sung túc, loại nữ tu luôn vô cùng cẩn thận đong đưa với rất nhiều tu sĩ tầng dưới chót như nàng không thể so sánh nổi.

"Lý Thực tuyệt đối không dám đối xử với hai vị sư tỷ này giống như ta..." Tôn Ánh Lan dùng sức cắn môi dưới, nhưng điều này chỉ có thể tự trách mình thấp hèn sao?

Còn không phải số mệnh mình không tốt, xuất thân quá thấp, thiên phú quá kém?

Nếu nàng xuất thân từ gia tộc ít nhất có tu sĩ Trúc Cơ kỳ như Kim Tố Miên, lại có thiên phú luyện đan, chẳng lẽ nàng lại muốn tốn thời gian với Bùi Hồng Niên sao?!

"Bùi Lăng!" Kim Tố Miên nổi giận đùng đùng, nhanh chân bước vào chính đường, mặc dù thấy một đám người đang ở đây, nhưng bây giờ nàng đang nổi nóng, cũng không thèm để ý, lập tức khẽ quát một tiếng, "Trả lại minh bài cho ta!"

Bùi Lăng lập tức lấy minh bài của nàng ra đưa tới, lại giải thích; "Kim sư tỷ, thật ra ngày ấy..."

"Không cần nhiều lời!" Kim Tố Miên cầm minh bài của mình, lạnh như băng nói, "Ngươi đã vượt qua vòng đấu loại Thi Đấu Ngoại Môn chưa?"

"Qua rồi..."

"Vậy thì tốt." Kim Tố Miên cười lạnh, "Ta chờ ngươi ở vòng tuyển chọn Nam Vực!"

Nói xong vung tay áo bỏ đi, nhưng vừa quay người đã bị Lỗ Lục Tường giữ chặt: "Kim sư muội, chờ chút!"

Nàng nói xong nhìn về phía Bùi Lăng, "Đan phương Trúc Cơ Đan đâu? Mặc dù ngươi và Kim sư muội còn chưa chính thức kết thành đạo lữ, nhưng lần trước đã nói trước đưa đan phương Trúc Cơ Đan..."

"Lỗ sư tỷ!!!" Kim Tố Miên như muốn nôn ra máu, xù lông nói, "Ta và hắn..."

Bùi Lăng thấy thế, không khỏi tê cả da đầu, nhanh chóng lấy đan phương Trúc Cơ Đan ra: "Đan phương ở đây..."

"!" Chỉ mấy câu nói, sáu người đứng ngoài quan sát đều sợ ngây người!

Cái gì gọi là còn chưa chính thức kết thành đạo lữ?

Chẳng lẽ nữ đan sư thiên tài của Nhược Tú phong lại đã tư định chung thân với Bùi Lăng?!

Nhược Tú phong Kim Tố Miên là một trong những tu sĩ nổi tiếng nhất ngoại môn. Bởi vì có thân phận thiên tài luyện đan sư, thậm chí còn vượt xa rất nhiều đồng môn có thực lực cao hơn nàng.

Bởi vì lấy thiên phú của bản thân, có một vị đường tỷ là nội môn mạch chủ, lại thêm vẻ ngoài của Kim Tố Miên cũng không tầm thường, so với một đám nữ tu tự cao tự đại vì xuất thân, nàng cũng được coi là người khá dễ nói chuyện... Có người hiểu chuyện đã thầm lập ra bảng danh sách những nữ tu muốn kết thành đạo lữ nhất ở ngoại môn, Kim Tố Miên lại đứng đầu bảng.

Coi như là tình nhân trong mộng của toàn bộ nam tu ngoại môn.

Loại nam tu tầng dưới chót như Bùi Hồng Niên còn có thể quỳ liếm Tôn Ánh Lan, dù nghĩ cũng không dám nghĩ đến Kim Tố Miên!

Trong lòng Tôn Ánh Lan lại rất hỗn loạn, từ lúc nàng tiến vào tông môn đã rất nóng vội muốn tìm một nam tu thể làm chỗ dựa, kết làm đạo lữ cũng tốt, làm tiểu thiếp cũng được, tóm lại là tìm chỗ dựa.

Nhưng chỗ dựa trong mắt nàng cũng chỉ có cấp bậc như Tiền Văn Sở kia thôi.

Nhưng vị Kim Tố Miên Kim sư tỷ này, không nói đến những thứ khác, chỉ nói đến Thiệu Ninh Trực đã vây quanh nàng nhiều năm, tu vi Luyện Khí tầng tám, trong nhà có tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ tọa trấn, bàn về xuất thân bàn về thực lực bàn về tiền đồ, đều mạnh hơn Tiền Văn Sở không biết bao nhiêu lần!

Lại không ngờ, Kim Tố Miên đã ước hẹn cả đời với Bùi Lăng!

Vậy đêm nay nàng cố ý trang điểm đến đây... Chẳng phải là chuyện cười lớn sao?

Trong chớp mắt này, Bùi Hồng Niên và Tôn Ánh Lan đều cảm thấy trong miệng đắng chát, nhìn chằm chằm Bùi Lăng không biết nói cái gì, chỉ cảm thấy tim như bị đao cắt.

Vào lúc này, sắc mặt Thân Ung và Ngô Thanh tái xanh, bình tĩnh trao đổi ánh mắt với Tiền Văn Sở, trong mắt đều hiện ra vẻ muốn rút lui.

"Tiền sư huynh." Ngô Thanh lập tức truyền âm nói, "Đêm nay chúng ta đến đây hơi thiếu cân nhắc, bây giờ Kim sư muội đã đến, hay là đi trước một bước?"

"Không sai." Thân Ung lập tức tiếp lời truyền âm nói, "Không ngờ Bùi Lăng này lại thân thiết với Kim sư muội như thế, bảo sao lúc chúng ta ra giá hắn lại không để vào mắt. Một vạn linh thạch không phải số lượng nhỏ với chúng ta, nhưng với Kim sư muội, chỉ sợ lật tay là có thể lấy ra... Tiếp tục bàn bạc thêm nữa, chỉ sợ là tự rước lấy nhục."