Đây là nhiệm vụ do Hiểu Nghê sắp xếp, cũng liên quan đến tiền đồ tương lai của hắn, hắn nhất định phải vượt qua vòng tuyển chọn tiếp theo!
Hơn nữa, bây giờ hắn còn thiếu một vạn linh thạch này sao?
"Các ngươi bảo muốn nói về việc tuyển chọn Nam Vực, là để nói chuyện này sao?" Bùi Lăng lạnh lùng hỏi, hắn còn tưởng bốn người này nói mấy việc có liên quan đến phần tuyển chọn Nam Vực, hóa ra đến khuyên hắn thi đấu giả!
Lúc nói lời này, hắn đã chuẩn bị sẵn sẽ trở mặt với ba người này, thậm chí cả bốn người.
Ai biết ba người Tiền Văn Sở nhìn nhau, lại không tức giận, sau khi nhìn nhau còn ôn hòa đề nghị: "Đúng là thực lực của Bùi sư đệ mạnh hơn chúng ta một chút. Vậy đi, ba người chúng ta chia ít hơn, Bùi sư đệ cầm 15000 linh thạch hạ phẩm thì thế nào?"
Trong lòng Bùi Hồng Niên và Tôn Ánh Lan chấn động, từ lúc thấy bốn người này đi vào, bọn họ đã mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, nín thở tập trung không dám lỗ mãng chút nào.
Dù sao lấy tu vi và thân phận hiện tại của bọn họ, căn bản không tư cách nói chuyện với bất kỳ ai trong bốn người này. Bây giờ bọn họ lại cùng nhau đến thăm hỏi Bùi Lăng, nhìn từ lời nói cử chỉ, hiển nhiên đã coi Bùi Lăng thành người ngồi ngang hàng với bọn họ, không, còn có thân phận cao hơn bọn họ!
Nhất là Tiền Văn Sở, đây là đối tượng mà mấy ngày nay Tôn Ánh Lan tốn hết công sức để dụ dỗ, lúc không có ai hắn ta cũng khá lịch sự với Tôn Ánh Lan. Kết quả bây giờ lại không hề biết nàng, tập trung hết cả tâm tư vào việc thuyết phục Bùi Lăng.
Đây chính là lợi ích do thực lực mang tới sao?
Bùi Hồng Niên và Tôn Ánh Lan ngồi nghiêm chỉnh, cũng không dám thở mạnh, trong lòng đều yên lặng suy nghĩ, chẳng trách Bùi Lăng mới nhập môn được mấy ngày lại có thể ở trong một động phủ rộng lớn tinh tế như thế!
Hắn không cần làm gì hết, đã có người chủ động đưa linh thạch đến tận cửa!
"Nếu mấy vị đến đây vì nói chuyện này, vậy mời trở về cho." Ngay lúc bọn họ đang hoảng sợ vì Bùi Lăng có thu nhập 15000 linh thạch trong một ngày, khuôn mặt Bùi Lăng đã trở nên lạnh lùng, lạnh nhạt nói, "Mục tiêu lần này của ta không chỉ có tuyển chọn Nam Vực! Đừng nói một vạn linh thạch, một trăm vạn linh thạch cũng không được!"
Nghe vậy, Bùi Hồng Niên há to miệng, Tôn Ánh Lan cũng muốn nói lại thôi, cả hai người đều vô thức muốn khuyên Bùi Lăng, nhưng lời đã đến khóe miệng, lại bị bầu không khí lạnh lẽo trong động phủ dọa đến cứng đờ, không dám lên tiếng!
"Bùi sư đệ, thời gian ngươi nhập môn còn ngắn, có lẽ không biết người lần này tìm chúng ta là Cố sư huynh, một trong những mạch chủ của trung ngũ mạch nội môn." Nghe vậy, trong mắt ba người Tiền Văn Sở đều thoáng hiện ra vẻ không vui, Thân Ung không mềm không cứng nói, "Dù sư đệ ngươi có thực lực hơn người ở Hòe m phong, nếu đắc tội Cố sư huynh, ha ha..."
Ngô Thanh trầm giọng nói: "Hòe m phong ta suy yếu đã lâu, không chỉ trong Nam Vực, ba trăm năm qua vẫn đứng hạng chót trong tất cả các ngọn núi ở ngoại môn. Bùi sư đệ trẻ tuổi nóng tính, không cam tâm muốn trèo lên trên, chúng ta cũng có thể hiểu được. Dù sao, lúc trước chúng ta cũng là như thế! Nhưng thứ cho ta nói thẳng, nếu ngươi còn muốn có thành tựu, vậy càng không thể đắc tội Cố sư huynh!"
"Không sai." Tiền Văn Sở từ tốn nói, "Thi Đấu Ngoại Môn mấy năm gần đây, Hòe m phong luôn là toàn quân bị diệt, chúng ta đã đồng ý với Cố sư huynh, chỉ một mình Bùi sư đệ không phối hợp, đến lúc đó cũng là một cây chẳng chống vững nhà! Sao không lấy đại cục làm trọng, còn có thể nhân cơ hội kiếm bộn?"
"Sư đệ nhập tông chưa lâu, tuổi tác còn nhỏ." Ngô Thanh lại khuyên, "Bỏ lỡ lần Thi Đấu Ngoại Môn này, còn có lần nữa, cần gì phải cứng đầu chứ? Chắc sư đệ cũng hiểu rõ môn quy Thánh tông. Một khi chọc giận Cố sư huynh, chỉ sợ sư đệ sẽ hối hận suốt đời!"
Bầu không khí trong động phủ như đang đông đặc lại.
Bùi Hồng Niên căng thẳng lau mồ hôi lạnh, Tôn Ánh Lan cũng không còn tâm trạng lả lơi đưa tình, trốn ở sau lưng hắn ta, cũng không dám thở mạnh.
"Bùi Lăng này thật sự không biết điều..." Tôn Ánh Lan thầm nghĩ trong lòng, "15000 linh thạch không phải là số lượng nhỏ! Hơn nữa, ba vị sư huynh này nói không sai, bọn họ đã đồng ý rồi, dù Bùi Lăng không cam tâm, chẳng lẽ còn có thể một mình ngăn cơn sóng dữ?"
"Quả nhiên Bùi Lăng này tuổi tác không lớn lắm, xuất thân lại thấp, mặc dù có thiên phú, nhưng lại không biết cách làm người."
"Bây giờ cậy mạnh cũng chỉ thấy thoải mái nhất thời, sau đó phải giải quyết thế nào?"
"Đáng chết, đúng lúc ta đang ở đây, đợi lát nữa không ảnh hưởng đến ta chứ?"
Trong lòng nàng cực kỳ lo lắng, không nhịn được lặng lẽ nhìn Bùi Lăng.
Bùi Lăng không thay đổi sắc mặt, nhưng trong lòng đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ cần ba người trước mặt có hành động gì, hắn lập tức ra tay, trước tiên chém một dao giết người ngồi gần nhất, lại để Tiểu Từ ngăn cản một người, cũng có thể dốc hết sức nhanh chóng giải quyết người thứ hai... Nếu Phương Dã dám không biết điều, vậy giết cả Phương Dã luôn một thể!
Một khi ra tay sẽ không nương tay!
Dù sao với tài lực hiện tại của hắn, hoàn toàn chịu được số tiền phạt khi giết mấy đồng môn.