Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 2530: Tâm kết của sư tôn (2)




"Leng keng! Hệ thống tu chân trí năng hết lòng trung thành phục vụ ngài! Một khóa uỷ thác, trí năng thăng cấp! Hiện tại bắt đầu uỷ thác tu luyện, thân thiết nhắc nhở: Trong lúc tu luyện, ký chủ sẽ mất quyền khống chế thân thể, xin đừng hoảng sợ..."

Oanh! !!

Lôi đình kinh khủng nổ vang trong hư không, cầu mây to lớn lại thành hình!

Một mảnh hỗn độn.

Không phân ngày đêm và phương vị.

Bùi Lăng đột nhiên bừng tỉnh, chưa kịp phản ứng xảy ra chuyện gì, trong đầu lập tức vang lên tiếng nhắc nhở lạnh băng máy móc: "Leng keng! Kiểm tra ra ký chủ đang độ Tâm Ma kiếp..."

"Leng keng! Hệ thống tu chân trí năng 7.0 [tiên lộ bản chính thức], bắt đầu tiến hành [Phân tích tâm ma] cho ngài...

"Leng keng! Đang phân tích tâm ma..."

Suy nghĩ chưa dứt, hai mắt hắn lập tức không bị khống chế khép lại.

Ngay sau đó mở ra đã là một đôi mắt thuần trắng, tu vi quanh người tăng vọt, khí tức hỗn loạn sa đọa.

Ngay sau đó, bóng dáng Bùi Lăng nhanh chóng biến ảo, chẳng mấy chốc hóa thành một thiếu nữ áo xanh như thúy, tóc bạc da tuyết, đôi mắt như rừng sâu rậm rạp hồ nước yên tĩnh chưa hề nhiễm khí tức hồng trần.

Khí tức của nàng tinh khiết, có vẻ tươi đẹp không rành thế sự và ý tốt thuần túy.

Chính là Dược Thanh Anh!

Cảnh vật xung quanh cũng bắt đầu nhanh chóng biến hóa.

Sắc trời xanh thẩm, mây trắng như sợi thô.

Phía dưới sắc trời sáng sủa, một mảnh dược điền nở đầy đóa hoa đủ mọi màu sắc.

Một bóng dáng cao gầy chắp tay đứng trong phồn hoa.

Nàng da sáng trắng hơn tuyết, dung mạo diễm lệ, dáng vẻ linh lung, đường cong chập trùng nhìn thấy mà giật mình, mặc một bộ áo dài nam tử cổ tròn ửng đỏ, ba búi tóc đen buộc vào tạo sa mềm mại, đai lưng ngọc buộc quanh eo, bên hông đeo bội quy, trang phục như quan viên đẳng cấp cao Lưu Lam hoàng triều.

Vẻ mặt nữ tu quan phục lạnh nhạt, trên trán uy nghi tự nhiên.

Dược điền trăm hoa đua nở, hương thơm ngào ngạt, lại khó nén đan hương nhàn nhạt tản ra quanh người nàng, đan hương thơm mát phức tạp như đến từ hàng ngàn hàng vạn dược liệu, trong mùi thơm lộ ra mùi đắng chát khó mà miêu tả.

"Dược Thanh Anh" đang đưa hai tay giữ chặt cánh tay nữ tu quan phục, trong ánh mắt đầy vẻ không muốn và đau khổ, đôi mắt lấp lánh ánh nước như không muốn đối phương rời đi.

Lúc này, nữ tu quan phục thản nhiên mở miệng: "Từ nay về sau, Tiểu Tự Tại Thiên giao cho ngươi."

"Ngươi nhớ kỹ, nhất định phải thay ta tìm được một truyền nhân thiên phú đan đạo cao tuyệt, lại tâm địa thiện lương."

Nói đến đây, nàng dừng một chút, than nhẹ: "Ta phải đi"

Nói xong, nàng xoay người muốn rời đi, nhưng ngay sau đó...

"Dược Thanh Anh" trực tiếp ra tay, xoạt xoạt xoạt...

Bốn đạo đao khí huyết sắc ầm vang rơi xuống, nữ tu tay chân quan phục lập tức bị chém đứt, thân thể ngã nhào trên đất, vẻ mặt khó có thể tin.

"Dược Thanh Anh" từ ở trên cao nhìn xuống, tròng mắt nhìn nữ tu quan phục nằm trong vũng máu hoa tươi nở rộ, môi anh đào khẽ nhếch, im ắng phun ra một văn tự.

Nữ tu quan phục trực tiếp mê man.

Sau đó: "Dược Thanh Anh" chỉ một ngón tay về phía vết thương tứ chi đứt đoạn của nữ tu quan phục, sau khi pháp lực thuần túy chui vào, máu tươi lập tức ngừng chảy xuôi, mầm thịt thúc đẩy sinh trưởng, bao bọc xương gãy, trong nháy mắt tất cả thương thế lập tức khép lại.

"Dược Thanh Anh" tiến lên, váy áo lôi kéo nhánh hoa yếu đuối, lưu luyến ngã xuống.

Nàng mổ hai tay ra, ôm chặt nữ tu quan phục vào trong ngực, như muốn vĩnh viễn ở cùng một chỗ với chủ nhân, không còn xa cách nữa...

"Tiểu Tự Tại Thiên".

Trong thung lũng, cự mộc che trời, dây leo từng đống.

Kim Tố Miên xõa tóc, trên hai gò má đen một mảng xám một mảng, cả người như bảo thạch bị ném vào vũng bùn, bụi bẩn không có hình tượng chút nào nhưng hai mắt nàng sáng rực, lại không chút để ý.

Tất cả tâm thần đều đặt vào đan lô toát ra đan hương nồng đậm trước mặt.

Ở bên cạnh nàng có một bóng dáng áo xanh, tóc bạc như nguyệt, đôi mắt như phỉ thúy, khí tức quanh người yên tĩnh tươi đẹp.

Nhìn thủ pháp luyện đan của Kim Tố Miên càng ngày càng lô hỏa thuần thanh, Dược Thanh Anh vô cùng hài lòng nhẹ gật đầu.

Hiện tại đệ tử này luyện đan dược bình thường, đã có thể từng lô cực phẩm, cho dù là một vài đan dược độ khó khá cao như [Ngộ Tâm Thông Khiếu Đan], [Khước Tử Nghịch Mệnh Đan], cũng có thể đảm bảo trong ba lô ít nhất luyện chế ra một viên cực phẩm.

Hiện tại, Kim Tố Miên đang luyện chế [Kinh Phách Phản Hồn Đan], lúc trước chủ nhân của Dược Thanh Anh từng thấy ma tu hoành hành ngang ngược ở phàm tục, cướp giật hồn phách quy mô lớn để luyện công, cố ý khai sáng ra đan dược này, sau khi luyện thành có thể cách cấm chế thông thường triệu hồi hồn phách nguyên bản của sinh linh phàm tục trong phạm vi nhất định.

Độ khó khi luyện chế cực kỳ gian nan, từ sau khi chủ nhân rời đi, chỉ có rất ít Đan sư được hoàng triều cung phụng mới có thể luyện chế.

Vốn Dược Thanh Anh tưởng lấy tuổi tác và tu vi của Kim Tố Miên, ít nhất phải học một tháng mới có thể nắm giữ môn đan phương này.

Không ngờ hiện tại chỉ luyện năm mươi lô, đã thấy rõ yếu quyết đan phương.