Cùng lúc đó, hệ thống lập tức lên tiếng: "Leng keng! Kiểm tra ra công kích ngoại giới, lần tu luyện này kết thúc ở đây. Cảm ơn ký chủ đã sử dụng hệ thống tu chân trí năng, một lần ủy thác, không lo phi thăng! Rất mong ngài chia sẻ đánh giá việc tu luyện, nếu hài lòng xin cho khen ngợi năm sao!"
Quyền khống chế thân thể quay lại trong tay Bùi Lăng, lúc này khí huyết của hắn đang nhanh chóng khôi phục, ngón tay vẫn không cầm được Yếm Sinh Đao, "bịch", "bịch" hai tiếng, đao rơi người ngã, nước bùn trong bùn lầy bắn lên tung tóe.
"Bùi sư đệ!" u Dương Tiêm Tinh trợn mắt muốn nứt ra, lại không nương tay, giơ tay vung ra một sợi xiềng xích muốn thừa thắng truy kích U Hoàng Cổ, quần áo màu trắng không gió mà bay, trên vải vóc vốn thuần trắng lập tức hiện ra rất nhiều phù lục.
Ngay sau đó, một bóng dáng xinh xắn lanh lợi đột nhiên bay ra từ trong quan tài.
Người này khoảng sáu bảy năm tuổi, dung mạo vô cùng tinh xảo như danh gia dốc lòng dùng từng nét bút phác hoạ ra, nhất là hàng mi dày và dài như quạt lông, làn da không hề có chút huyết sắc nào, càng thêm trắng bệch.
Thậm chí có thể thấy mạch máu xanh nhạt dưới da thịt.
Nữ đồng nhắm chặt hai mắt, đôi môi đầy đặn khẽ mím nhẹ nhàng trôi nổi giữa không trung.
Trên người nàng không có một sợi vải, nhưng có vô số Cốt Sinh Hoa vờn quanh, đóa hoa xám trắng hơi mờ điên cuồng nở rộ, che kín từ xương quai xanh của nàng trở xuống. Nếu không phải rất nhiều xiềng xích bạch cốt đang tung hoành quấn quanh, nhanh chóng di chuyển trong bụi hoa như cự mãng, phát ra âm thanh xương cốt tấn công rợn người, thoạt nhìn như tinh linh trong hoa, tinh khiết xinh đẹp.
Chỉ là trong chớp mắt thấy nữ đồng này, Phương Cát sợ hãi muốn chết, lại liều lĩnh vận chuyển Hóa Huyết đại pháp, điên cuồng chạy trốn!
Nữ đồng không mở mắt, một sợi xiềng xích bạch cốt sau lưng lại bỗng nhiên đâm vào hư không, biến mất một mảng lớn.
Không có chút dấu hiệu nào, vậy mà sau lưng Phương Cát lại thấm ra một vết máu, ngay sau đó hắn ta lảo đảo mấy bước, cứng ngắc bất động cứ như bị đông cứng.
Ngay sau đó, trong lúc rầm rầm vang động, vô số xiềng xích bạch cốt tuôn trào ra từ trong người hắn ta, trong khoảnh khắc xuyên qua thân thể hắn ta, một đóa Cốt Sinh Hoa to lớn chậm rãi tràn ra từ sau lưng hắn ta.
U Hoàng Cổ có liên kết với tính mạng của hắn ta phát ra một tiếng rít, lập tức hôi phi yên diệt!
"Bùi sư đệ, ngươi thế nào?" u Dương Tiêm Tinh không rảnh để ý tới Phương Cát, chạy như bay đến bên cạnh Bùi Lăng đỡ hắn dậy, vội vàng hỏi, "Sư đệ? Sư đệ?"
Còn chưa chưa nói hết câu, bàn tay nàng chạm đến gáy Bùi Lăng, làm rơi xuống một miếng thịt lớn trông như than cốc, khiến u Dương Tiêm Tinh không khỏi giật mình.
Cũng may nàng phát hiện, nơi rơi xuống đã sản sinh ra huyết nhục, đang nhanh chóng khôi phục.
"Huyết Sát đao pháp?" u Dương Tiêm Tinh là nội môn đệ tử, tất nhiên sẽ có tầm mắt mà đám ngoại môn đệ tử như Trần Hoàn không thể so sánh được, lập tức nhận ra, "Mặc dù đao pháp này là thuật công phạt, tu thành ngoại sát, nhưng cũng có thể hấp thu tinh huyết người khác để khôi phục bản thân... Quá tốt rồi, Bùi sư đệ không nguy hiểm đến tính mạng!"
Thở phào một hơi, u Dương Tiêm Tinh biết lúc này Bùi Lăng cần chuyên tâm khôi phục, vô cùng cẩn thận đặt hắn nằm ngang, xoay người đánh một trảo về phía Phương Cát ở đằng xa.
Cốt Sinh Hoa to lớn bao lấy thân thế Phương Cát, lăng không bay đến giữa hai người, ngã mạnh xuống chỗ cách Bùi Lăng không xa.
u Dương Tiêm Tinh nói: "Sư đệ, chỉ một Tiết Huỳnh khôi phục quá chậm, ngươi nhanh nhân lúc Phương Cát vừa chết, cũng luyện hắn thành ngoại sát đi."
Vì Bùi Lăng đang tiêu hao rất nhiều, trên dưới cả người đang nhanh chóng khôi phục, vừa đau vừa tê vừa ngứa như có ngàn vạn sâu kiến gặm nuốt, nếu không phải cảm giác này dễ chịu hơn quá trình nạp lửa nhập thể, hắn đã sớm lăn lộn đầy đất, kêu thảm ra tiếng.
Vì vậy, mặc dù cảm nhận được Phương Cát đã chết, nhưng cũng không để ý tới.
Nghe vậy không khỏi mở mắt ra, biết ơn nhìn u Dương Tiêm Tinh: "Đa tạ sư tỷ."
Vị sư tỷ này thật sự quá tốt!
u Dương sư tỷ người đẹp lòng dạ tốt bụng!
Hắn nghĩ như vậy, lại không dám lập tức ra tay, dù sao vừa nãy hệ thống thiểu năng đã nhắc nhở tặng ba tên tu sĩ Trúc Cơ, không ngoài dự đoán, u Dương Tiêm Tinh cũng nằm trong phạm vi tặng của hệ thống, cũng may giữa chừng bị U Hoàng Cổ cắt ngang, nếu không thật sự không tưởng tượng nổi hậu quả...
Thế là, Bùi Lăng nhặt một khối đá, đánh giá một ít thời gian, quán chú linh lực quăng tảng đá lên cao, đồng thời không hề chậm trễ gọi hệ thống trong ý niệm: "Hệ thống, ta muốn tiếp tục tu luyện 【 Huyết Sát đao pháp 】 ."
Quả nhiên, hệ thống lập tức thao túng thân thể hắn, nắm lấy Yếm Sinh Đao, đứng dậy chém về phía Phương Cát!
Chỉ là đao phong Yếm Sinh Đao lướt qua, Cốt Sinh Hoa đột nhiên quấn lấy Phương Cát lùi về sau.
Hệ thống chém hụt một đao, không chút do dự giậm chân tiến lên, tiếp tục cố chấp chém về phía cổ Phương Cát.
Lúc này, tảng đá rơi xuống, đập vào trên người hắn, hệ thống: "Leng keng! Kiểm tra ra công kích ngoại giới, lần tu luyện này đến đây là kết thúc..."
Bùi Lăng: "?"
"u Dương Tiêm Mộng, ngươi làm cái gì!"