Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 111: m Dương sái bồn (1)




Sau khị nụ hoa này xuất hiện, nhanh chóng nở rộ, hương hoa trong lành thanh nhã tràn ngập trong rừng, mặc dù Bùi Lăng lập tức ngừng thở nhưng vẫn hốt hoảng sinh ra huyễn cảnh, trong mông lung lại thấy Lệ tiên tử xuất hiện, làm da trắng hơn tuyết, làn váy đen chấm đất, dáng vẻ xinh đẹp.

Chỉ nghe u Dương Tiêm Tinh hừ lạnh một tiếng, tay đánh ra phù lục, phù lục hóa thành hỏa diễm đánh trúng nụ hoa, đốt sạch nó, không còn nơi tỏa ra hương hoa, chẳng mấy chốc mùi hương tiêu tán, lúc này Bùi Lăng mới tỉnh táo lại.

Không đợi Bùi Lăng thả lỏng một hơi, bắp chân xiết chặt, suýt nữa ngã xuống ngay tại chỗ, cúi đầu xem xét, lại là một sợi dây leo chui ra từ lòng đất cuốn lấy bắp chân của hắn, đồng thời thân dây leo đã đâm vào bắp chân của hắn.

u Dương Tiêm Tinh phát hiện sự khác thường, một tay xé đứt sợi dây leo, nhưng lần trì hoãn này, toàn bộ sợi dây leo phía sau đã đuổi theo, lại bao vây hai người.

Sợi dây leo đâm về phía hai người, hai tay u Dương Tiêm Tinh hóa thành hắc trảo đón địch, trong chốc lát ngắn ngủi đã xé nát không biết bao nhiêu sợi dây leo, nhưng sợi dây leo càng giết càng nhiều, hắc trảo nhanh chóng nhuộm thành huyết trảo.

Thấy rất nhiều dây leo đều không làm gì được hai người, trong rừng dây leo càng ngày càng nở ra nhiều nụ hoa.

u Dương Tiêm Tinh hừ lạnh một tiếng, lại lấy ra hỏa phù đánh về phía nụ hoa.

Trong dây leo lại xuất hiện sự thay đổi, sinh ra gai dây leo, bắn về phía hai người như mưa.

Mười ngón tay u Dương Tiêm Tinh múa ra vô số tàn ảnh, chặn lại toàn bộ gai dây leo.

Một sợi dây leo bỗng nhiên thò ra từ sau lưng u Dương Tiêm Tinh, đâm vào đầu u Dương Tiêm Tinh.

Bùi Lăng vội vàng vung Yếm Sinh Đao, chém về phía sợi dây leo.

Ầm!

Một tiếng vang nặng nề, hai tay Bùi Lăng tê rần, không những không thể ngăn cản sợi dây leo, thậm chí còn suýt nữa bị lực phản chấn đánh bay!

Bùi Lăng hoảng sợ, hắn căn bản không kịp lên tiếng nhắc nhở, nhưng lúc này đã thấy u Dương Tiêm Tinh cũng không quay đầu lại, sợi dây leo đột nhiên bị năm đạo trảo ấn cắt thành vài khúc, rụng lả tả trên mặt đất...

Bùi Lăng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng không đợi hắn vui vẻ, chỉ thấy cảnh tượng trước mắt biến đổi, hắn đã về Bùi gia, sau lưng như có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm, lại thấy đám mỹ nhân trong Diễm Cốt La Sát Đồ vẻ mặt khác nhau, đều đang không chớp mắt nhìn hắn, trong ánh mắt đầy khát vọng và tham lam, hận không thể lập tức túm lấy hắn vào trong tranh, rút gân lột da, bóc lột đến tận xương tuỷ...

"Phá!"

Bên tai vang lên một tiếng nổ vang, Bùi Lăng đột nhiên lấy lại tinh thần, tu vi của hắn quá thấp, vừa rồi lại vô tình lạc lối trong Cảm Mộng lâm.

Vội vàng đánh giá xung quanh, Bùi Lăng càng thấy tê cả da đầu.

Sợi dây leo càng giết càng nhiều, trong khoảng thời gian hắn nhập mộng, cũng không biết u Dương Tiêm Tinh đã chém bao nhiêu sợi dây leo, số lượng huyết đằng xung quanh bọn họ đã che khuất bầu trời, hiện tại đừng nói chạy trốn, hắn còn không thể phân biệt rõ đông tây nam bắc!

Tình cảnh nguy cấp, Bùi Lăng đã không giúp được gì thì thôi đi, thậm chí có vài lần, một mình u Dương Tiêm Tinh có cơ hội giết ra ngoài, nhưng vì mang theo tên rắc rối là hắn, một lần nữa bị ép trở về.

Còn tiếp tục như vậy, hai người đều chạy không thoát!

Sắc mặt Bùi Lăng tái xanh, bỗng nhiên nói: "u Dương sư tỷ, một mình ngươi đi đi!"

Hắn chuẩn bị sử dụng lá bùa mà Trịnh Kinh Sơn cho.

Dù Trọng Minh tông là loại tông môn nham hiểm, u Dương Tiêm Tinh này có thể liều mạng vì hắn đến mức này, đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ.

Còn tiếp tục như vậy, chờ u Dương Tiêm Tinh cũng bị ép đến tuyệt cảnh, không thể không từ bỏ hắn, thậm chí dùng hắn làm mồi nhử, khi đó đôi bên đều mất mặt.

Chỉ là, khác với suy nghĩ của Bùi Lăng, u Dương Tiêm Tinh nghe nói như thế không chỉ không có ý thuận thế làm theo, ngược lại một phát bắt được cổ tay của hắn, đột nhiên kéo hắn đến bên cạnh.

"u Dương Tiêm Tinh ta luôn nói là làm!" u Dương Tiêm Tinh lạnh lùng trả lời, "Đồng ý với mạch chủ sẽ che chở ngươi lấy được Hàn Tủy Hỏa, chỉ cần ta không chết, sẽ không cho phép sửa đổi lời hứa này."

Phốc!

Sợi dây leo vô cùng vô tận, ngay trong chớp mắt u Dương Tiêm Tinh mất tập trung, một sợi dây leo đột nhiên đâm vào cổ nàng, tuy bị nàng né tránh chỗ yếu hại ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, nhưng lại tạo ra một vết thương đẫm máu trên vai phải.

Chỉ là, u Dương Tiêm Tinh không thèm để ý miệng vết thương của mình chút nào, nàng một tay kéo Bùi Lăng, một tay khác đột nhiên vung lên rất nhiều xiềng xích đang chế trụ quấn quanh hắc quan ở sau lưng!

Quan tài ầm vang bay ra, đánh bay toàn bộ sợi dây leo đang xoắn tới từ bốn phương tám hướng, nặng nề đập trên mặt đất.

Ngay sau đó, u Dương Tiêm Tinh một tay bấm niệm pháp quyết, xung quanh hắc quan dâng lên một luồng huyết vụ, xiềng xích trên đó lập tức đâm vào lòng đất, trong chớp mắt sau đó, vô số xiềng xích dọc theo lòng đất, điên cuồng đâm phá xoắn nát toàn bộ dây leo xung quanh!

"Đi!"

u Dương Tiêm Tinh nhanh chóng nhả ra một chữ, phân biệt phương hướng, chợt kéo Bùi Lăng co cẳng lao nhanh.

Thấy thế, một đôi mắt trong góc tối như đang chớp chớp, lặng yên biến mất.