- Không đúng, nếu Hoàng Tuyền thành thật sự cấm âm, tại sao chúng ta vẫn nghe được âm thanh của nhau? Chẳng lẽ nói, đây không phải cấm âm thanh, mà âm thanh chỉ truyền trong phạm vi nhất định?
Lưu Vân suy nghĩ một chút nói.
- Hiện tại xem ra, khả năng như vậy, nói cách khác, chúng ta nhất định phải đi qua, mới có thể có thể trao đổi với những người kia.
Chu Văn nhìn mấy người trên đường phố nói.
- Cái này muốn mệnh, người gần chúng ta nhất, ít nhất cách chúng ta 163 khối đá phiến, coi như âm thanh trong phạm vi nhất định có thể truyền đi, chúng ta ít nhất cũng phải đi hơn một trăm bước.
Lưu Vân nhìn thoáng qua đến khoảng cách nói.
- Đi thử một chút xem, coi như chúng ta đứng chỗ này bất động, thiết luật thứ ba vẫn có thể lấy mạng chúng ta.
Chu Văn nói.
- Cẩu thí thiết luật, nếu như thiết luật thật sự hữu hiệu, vậy chúng ta chẳng phải chết chết không nghi ngờ? Giết người, chết, không giết người cũng phải chết. Ta thấy ba thiết luật kia nhất định có vấn đề.
Lưu Vân nói.
- Kẻ giết người chết, một ngày không giết một người chỉ có thể tự sát, có phương pháp gì có thể đồng thời thỏa mãn hai điều kiện này đây?
Chu Văn nhíu mày suy tư.
Lưu Vân nhìn Chu Văn nói:
- Ta nghĩ ra một phương pháp, nếu hiện tại ta đẩy ngươi đi, cho ngươi về số không, như vậy ngươi bị ta hại chết, nhưng nói ta giết ngươi, thế nhưng ngươi cũng không phải do tay ta giết chết, phương án này có được tính đồng thời thỏa mãn hai loại điều kiện trên không nhỉ?
- Có khả năng.
Chu Văn khẽ gật đầu.
Lưu Vân lại lắc đầu nói:
- Phương pháp kia căn bản vô dụng, coi như ta giết chết ngươi, cũng chỉ sống thêm một ngày thôi, cái giá quá đắt.
- Hiện tại chúng ta căn bản hiểu rõ có hạn đối với Hoàng Tuyền thành, nói chúng vẫn nên đi qua hỏi mấy người kia đi, nói không chừng thu được tình báo hữu dụng.
Chu Văn nói xong, đi về phía trước.
- Ngươi khoan hãy đi, chúng ta lại nghĩ một chút biện pháp, nói không chừng có thể nghĩ ra một chút phương pháp giải quyết vấn đề, thí dụ như ngươi có thể đứng sau lưng ta, kiểu này có thể tiêu hao mỗi người một nửa số bước của mỗi người.
Lưu Vân nói.
- Ngươi cõng ta, hai chân của ta chẳng lẽ không rời khỏi mặt đất.
Chu Văn nói.
- Ta nói ví dụ thôi, có lẽ có phương pháp khác.
Lưu Vân nói.
- Vậy ngươi từ từ suy nghĩ đi, nghĩ kỹ nói cho ta biết.
Chu Văn một bên thăm dò một bên đi lên phía trước.
Bên trên một khối đá phiến, vô luận di chuyển như thế nào, con số sẽ không biến hóa, thế nhưng chỉ cần di chuyển đến khối đá phiến bên cạnh, con số sẽ phát sinh biến hóa.
Nếu sai bước qua hai khối đá phiến, như vậy con số sẽ giảm hai đơn vị.
- Ngươi cũng đi, ta cho ngươi biết còn có cái gì dùng?
Lưu Vân cắn răng đi theo.
Hai người nhìn con số phía trên không ngừng giảm bớt, trong lòng hết sức khẩn trương, ai cũng không biết con số về không, sau đó sẽ phát sinh cái gì.
Chu Văn vừa đi vừa xem điện thoại, Hoàng Tuyền thành vẫn còn trong chế độ downloading, vẫn chưa tải xong.
Bởi không biết khi nào Phó bản trong trò chơi được tải xong, nếu thời gian một ngày vẫn chưa download xong, Chu Văn không hề làm gì, nhất định chết không nghi ngờ.
Cho nên Chu Văn quyết định tận lực thử tìm cách giải quyết trước, vạn nhất hôm nay không tải xong trò chơi, hắn vẫn còn cơ hội sống sót.
Vừa mới đi khoảng bảy tám khối đá phiến, trong nháy mắt Chu Văn đạp vào khối đá phiến, đột nhiên cảm giác không tốt, tựa hồ phát hiện có chỗ nào không đúng.
Chỉ thấy lần bên tên khối đá phiến không chỉ xuất hiện con số, mà thêm bốn chữ.
Nguyên nhân tử vong: Đao giết.
Chu Văn đứng đấy bất động, thân thể căng cứng, tùy thời chuẩn bị bùng nổ lực lượng của mình.
Lưu Vân cũng cảm giác không đúng, khoảng cách còn cách Chu Văn bốn khối đá phiến ngừng lại, nhìn Chu Văn hỏi:
- Chuyện gì xảy ra?
Không đợi Chu Văn trả lời, nghe bịch một tiếng, đằng trước cách Chu Văn không xa, xuất hiện một võ sĩ toàn thân mặc khôi giáp, trong tay nắm lấy một thanh đao.
Sau khi hắn xuất hiện, không nói hai lời, trực tiếp một đao hướng về Chu Văn bổ tới, đen đao khí trong nháy mắt đến trước mặt Chu Văn, nhanh không tưởng.
- Coong!
Chu Văn rút Trúc đao, đón một đao kia của võ sĩ.
Lực lượng Hắc giáp võ sĩ yếu hơn Chu Văn không ít, chân lảo đảo lui ra ngoài, thế nhưng không thụ thương, nhưng có thể nhìn ra, hắn là Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật, mà không phải nhân loại.
Chu Văn không thể di chuyển, Hắc giáp võ sĩ lại không bị hạn chế như vậy, thân hình di chuyển nhanh nhanh chóng, theo bốn phương tám hướng không ngừng phách trảm, muốn đem Chu Văn chém xuống.
Chu Văn vung đao nghênh chiến, chỉ có thể đứng tại chỗ.
Từ trước tới nay, Chu Văn đều lấy thân pháp làm chủ, lúc này lại không thể di chuyển, khiến cho hắn có chút không quen, có điều cảnh giới của hắn, phản ứng, kỹ xảo đều rất mạnh, không khó ngăn lại công kích của Hắc giáp võ sĩ.
Khoảng cách giữa Lưu Vân và Chu Văn quá gần, bị Hắc giáp võ sĩ ảnh hưởng, thậm chí Hắc giáp võ sĩ còn tiện tay chém hắn, Lưu Vân đành phải lui lại hai bước, tránh bị chiến đấu ảnh hưởng.
Chẳng qua lần này hắn lui, con số cũng giảm bớt theo, không khỏi phiền muộn.
- Rõ ràng đã qua phiến đá này rồi, lui lại còn trừ điểm, thật sự quá ghê tởm.
Trong lòng Lưu Vân thầm mắng.
Có điều thấy Chu Văn không ngừng bị Hắc giáp võ sĩ công kích, cười trên nỗi đau của người khác nói đùa:
- Tiểu sư đệ, đao pháp của ngươi không tệ, nếu ngươi có thể động, mười Hắc giáp võ sĩ cũng không đủ ngươi giết, thật sự đáng tiếc.
- Coi như ta không thể di chuyển, muốn giết hắn không khó, có điều ta giết hắn, sự tình tiếp theo thế nào, lại không thể nào lường trước được.
Chu Văn nói.
Lưu Vân nghe vậy gật đầu nói:
- Hắc giáp võ sĩ này coi như tồn tại đỉnh tiêm trong cấp độ Sử thi, thân pháp cùng đao pháp đều rất lợi hại, lực lượng hơi kém một chút, nhưng cũng thuộc trình độ nhất lưu, lần này xuất hiện Sử thi, nếu lần sau xuất hiện Thần thoại, hiện tại chúng ta không thể nào sử dụng Phối sủng, lại không thể tùy ý di chuyển, vậy hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Ta không nghĩ đơn giản như vậy, ta đang nghĩ, Hắc giáp võ sĩ này có tính là người không? Nếu ta giết hắn, không biết có phạm vào điều luật thứ nhất không?
Chu Văn còn nói thêm.
Sau khi nghe, vẻ mặt Lưu Vân cũng trở nên ngưng trọng lên:
- Nếu hắn cũng được tính là người, vậy chúng ta không còn đường sống, giết hắn thì chết, không giết hắn thì bị hắn liên tục công kích, nếu thể lực tiêu hao hết cũng chết.
Trầm ngâm một lát, Lưu Vân lại nói tiếp:
- Ta cảm thấy, tàm chín phần hắn không được tính là người trong phạm trù trên, bằng không chúng ta không còn đường sống.
- Ta thấy Hoàng Tuyền thành này, ban đầu cũng không tính toán cho người vào đường sống.
Chu Văn lạnh giọng nói.
Tâm niệm Chu Văn thay đổi thật nhanh, Hắc giáp võ sĩ khẳng định phải giết, có điều không thể tùy tiện giết, nhất định phải có chút chuẩn bị mới được.
Hắc giáp võ sĩ như quỷ mị xuất hiện sau lưng Chu Văn, đã tới gần hắn vô cùng, chợt xoay người, Trúc đao như ảo ảnh trảm ra.
Không đợi trường đao của Hắc giáp võ sĩ hạ xuống, đao của hắn đã chém Hắc giáp võ sĩ thành hai đoạn.