- Đó không phải là tốc độ…Không phải là huyền không…..Mà là Không gian quỹ tích..
Dường như Chu Văn đã minh ngộ ra điều gì, trong thân thể bộc phát ra một cỗ lực lượng, lực lượng này ba trùm lực lượng Mệnh cách Đại Ma Thần, cũng bao hàm tinh thần khí của Chu Văn, lực lượng quỷ dị bóp méo không gian.
Nhưng hào quang trong xuất, cuối cùng tụ hội về phía ngón giữa ngón tay trái Chu Văn, hình thành một chiếc nhẫn cổ quái trên ngón tay hắn.
Chiếc nhẫn kia thoạt nhìn vô cùng cổ quái, tựa như hắc thiết tạo thành, nhưng không sáng bóng, cũng không hoa lệ, thậm chí không được coi là xinh đẹp.
Trên mặt nhẫn có một cái mặt quỷ, có điều mặt quỷ này rất quỷ quái, một nửa mặt nhìn xấu xí dị thường, còn mặt còn lại thì xinh đẹp lạ thường.
Chu Văn nhìn chiếc nhẫn cổ quái trên ngón giữa tay trái, tự nhiên có một tin tức truyền vào trong đại não của hắn, trong nháy mắt cho hắn biết rác dụng và tên của chiếc nhẫn của hắn.
-Thất Lạc Quốc Độ sao?
Chu Văn hơi nghi hoặc một chút, tại sao Nguyên Khí quyết Ma Thần Kỷ có thể ngưng tụ Mệnh hồn thành một chiếc nhẫn, hơn nữa còn có tên gọi là Thất Lạc Quốc Độ, hoàn toàn không liên quan đến Nguyên Khí quyết Ma Thần Kỷ và Mệnh cách Đại Ma Thần của hắn.
Đao của Phong Thu Nhạn không cho Chu Văn có thời gian suy nghĩ, rất nhanh đao Thí Quân đã chém tới trước mặt hắn.
Bởi Chu Văn đang ngưng tụ Mệnh hồn chiếc nhẫn Thất Lạc Quốc Độ, cho nên trong nháy mắt thất thần, thời điểm phát hiện, đao đã đến trước mặt hắn.
Thấy Chu Văn lại không trốn tránh, Phong Thu Nhạn giật mình, muốn thu đao, nhưng đao Thí Quân quá nhanh, mà đã áp sát Chu Văn quá gần, khoảng cách như vậy không có cách nào thu đao được.
Vi Qua đứng trước cửa thầm giật mình, không dám nhìn Chu Văn.
Nhưng một giây sau, hai mắt Vi Qua thấy Chu Văn trước mặt Phong Thu Nhạn lại hư không biến mất, đao Phong Thu Nhạn trảm vào không khí không đụng phải Chu Văn.
Phong Thu Nhạn không khỏi hơn ngẩn ra, vừa rồi Chu Văn thật sự biến mất, không phải bởi tốc độ Chu Văn quá nhanh sinh ra ảo giác. Bởi tốc độ có nhanh đến đâu cũng phải lưu lại quỹ tích, nhưng hắn không thấy quỹ tích di chuyển của Chu Văn, cho nên không biết Chu Văn ở nơi nào.
Phong Thu Nhạn thu đao, tầm mắt dò xét xung quanh, đã thấy Chu Văn đứng đằng sau lưng hắn không tới một mét, hắn căn bản không biết tại sao Chu Văn đứng nơi đó.
-Huấn luyện viên, ngươi cũng ngưng tụ Mệnh hồn, tấn thăng Sử thi rồi?
Phong Thu Nhạn vui vẻ nói, hắn thấy, Chu Văn có thể ngưng tụ Mệnh hồn, tấn thăng Sử thi, tựa hồ là chuyện đương nhiên, nhưng quên đi sự tình trên thực tế tuổi tác của Chu Văn không khác hắn mấy, ở độ tuổi này có thể ngưng tụ Mệnh hồn, quả thật có chút kinh người.
Bên ngoài phòng luyện tập, Vi Qua đóng cửa lại, dựa lưng vào tường, nhắm mắt lại, hô hấp nặng, tựa như tiếng dã thú thở gấp.
-17 tuổi…Bọn hắn mới có 17 tuổi…Vậy mà đã có thể ngưng tụ Mệnh hồn…
Trong đầu Vi Qua không ngừng lặp lại hình ảnh Chu Văn ngưng tụ Mệnh hồn.
Vi Qua đột nhiên cảm thấy, trước đây bản thân mình cố gắng lâu như vậy, hao tốn nhiều tâm tư như vậy, rốt cuộc vì cái gì.
Nếu hắn có thể tại thời điểm 17 tuổi ngưng tụ Mệnh hồn, không, chỉ cần ngay lúc này hắn có thể ngưng tụ Mệnh hồn tấn thăng Sử thi, cần gì phải làm như chuyện tào lao như vậy, học sinh đại học có thể ngưng tụ Mệnh hồn tấn thăng Sử thi, loại học sinh như vậy, coi như hắn không yêu cầu, trường học tự động cầu hắn ở lại.
-Bọn hắn có thể làm được, ta cũng có thể làm được.
Vi Qua nắm chặt hai tay, đột nhiên mở to mắt, trong mắt tinh mang lộ ra.
Hắn đột nhiên tỉnh ngộ lại, hai năm vừa qua, hắn phí quá nhiều tâm tư phát triển quan hệ, nhưng hắn lại quên đi tại sao mình có thể thi đậu Tịch Dương học viện, dựa vào cái gì hắn mới có thể làm Hội trưởng Hội học sinh.
-Thiên tài…Ta cũng là thiên tài….
Vi Qua nhớ lại hắn dùng thân phận người đứng đầu thành phố thi vào Tịch Dương học viện, trong thời gian ngắn ngủi một năm, hắn bằng nhiệt huyết bản thân đánh bại nhiều đối thủ cạnh tranh, cuối cùng trở thành Hội trưởng Hội học sinh.
Nhưng sau khi hắn trở thành Hội trưởng Hội học sinh về sau, tiếp xúc một số phương diện hắn chưa từng tiếp xúc bao giờ, biết một số chuyện trước đây hắn không biết.
Quyền lực và tiền bạc có sức mạnh cám dỗ cực lớn, khiến hắn mê mang, khiến hắn ngày càng khát vọng quyền lực và của cải, từ đó dần quên đi bản thân mình.
Nhưng hôm nay Vi Qua tận mắt chứng kiến Chu Văn ngưng tụ Mệnh hồn tấn thăng Sử thi, lại thấy Phong Thu Nhạn cũng đã tấn thăng Sử thi, đột nhiên khiến hắn tỉnh mộng.
-Không có bối cảnh, vô luận ta cố gắng như thế nào, cũng không thể tiến vào trung tâm quyền lực và tài phú, ta không có bối cảnh thâm hậu như An Tĩnh và Lý Huyền, ta chỉ có thể dựa vào chính mình, nhưng hai năm nay ta đến cùng làm cái gì? Ta lại bỏ phí đi đồ vật quí báu nhất của mình, muốn thu hoạch được một điểm thương hại của những kẻ cao cao thượng thượng….
Vi Qua nắm tay càng chặt, ánh mắt càng thêm sắc bén.
Một lúc sau, ánh mắt Vi Qua dần dần bình tĩnh trở lại, quay người nhìn chằm chằm Phong Thu Nhạn và Chu Văn đang đối luyện trong sân luyện tập, sau đó bình tĩnh quay người rời đi.
Vi Qua vẫn giữ vẻ thong dong tiêu sái, tuy nhiên dường như có chút không giống bình thường, bên trong ánh mắt tựa hồ có điểm khác.
-Chu Văn, Phong Thu Nhạn, lần sau ta đẩy cửa đứng trước mặt các ngươi, có điều khi đó, ta không phải ta của bây giờ.
Vi Qua đi về phía cửa chính nhà luyện tập, bắt gặp vị Phó hiệu trưởng kia tiến đến, như bình thường, hành lễ lễ phép chào hỏi, nhưng không dừng lại lâu, trực tiếp đi ra sân luyện tập.
Chu Văn ngưng tụ Mệnh hồn Ma Thần Kỷ, tâm tình hết sức vui vẻ, đối luyện cùng Phong Thu Nhạn hết buổi sáng, cuối cùng hắn nắm bắt được năng lực của Thất Lạc Quốc Độ, hơn nữa trong tư liệu trò chơi giớ thiệu rõ ràng hơn Mệnh hồn Sát Lục Giả nhiều.
Thất Lạc Quốc Độ (ban đầu thể): lực lượng không gian ngưng tụ, có năng lực cải biến không gian quỹ tích.
Đơn giản mà nói, năng lực của Thất Lạc Quốc Độ chính là chuẩn teleport, Chu Văn có khả năng lợi dụng Thất Lạc Quốc Độ, thuấn di đến bất kỳ vị trí nào bên trong mười mét, loại năng lực Thất Lạc Quốc Độ này dường như không có nhược điểm, nhưng mỗi tội trong vòng hai mươi bốn tiếng chỉ có thể sử dụng một lần.
Nhưng đây không phải là điều quan trọng, Chu Văn tin tưởng chỉ cần Thất Lạc Quốc Độ có thể trưởng thành, khoảng cách thuấn di sẽ trở nên dài hơn, đồng thời khoảng thời gian giữa mỗi lần sử dụng trở nên ngắn hơn.
Chu Văn vô cùng hứng thú với những kỹ năng đào mệnh, cho nên hắn phi thường hài lòng đối với năng lực của Thất Lạc Quốc Độ, có điều đây chỉ là một loại năng lực của Thất Lạc Quốc Độ, những năng lực khác Chu Văn cần phải tìm hiểu thêm.
Nhưng điều khiến Chu Văn hơi nghi hoặc một chút, chính là hậu tố Quỹ Tích phía sau thuộc tính tốc độ của hắn biến mất, mà ba cái chú giải khác vẫn còn đó.