Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 1017: Ác ma mộc ngẫu sư








Muốn trao đổi bên trong Hoang Ngôn Mê Cung vô cùng khó khăn, bởi Cấm âm sư đã sử dụng cấm âm thuật lên tất cả mọi người, ngày thường có thể thông qua viết tay trao đổi thông tin, nhưng dưới tình huống khẩn cấp, cần dựa vào phản ứng của mỗi người.

- Trước tiên lui lại.

Cái Mạn không kịp viết nhiều, chỉ viết bốn chữ để mọi người lui lại, sau đó thối lui về phía đại môn.

Hiển nhiên đám người Cái Mạn không biết đồ vật sắp xuất hiện là cái gì, bọn họ trước đây chỉ thăm dò qua Nữ Vu cổ bảo và một bộ phận của Dị thứ nguyên lĩnh vực Hoang Ngôn Mê Cung, cũng không thăm dò hoàn chỉnh toàn bộ Hoang Ngôn Mê Cung, cho nên chưa hoàn toàn kiến thức tất cả Dị thứ nguyên sinh vật trong đây.

Chu Văn lại thăm dò toàn bộ Hoang Ngôn Mê Cung một lần, đều gặp qua đủ loại Dị thứ nguyên sinh vật bên trong.

Tuy hắn chưa gặp qua tình huống Tam Thủ lang bạo thể, có điều nghe thanh âm Dị thứ nguyên sinh vật sắp sửa tiến đến có thể đoán được một ít.

- Nếu thật sự đồ vật kia tới, những ngời dính lang huyết, chỉ sợ không dễ chịu lắm.

Ánh mắt Chu Văn quét nhìn, nhanh chóng xác định người nào dính huyết dịch Tam Thủ lang.

Vương Lộc bên cạnh người Chu Văn, cũng không hề lây dính huyết dịch, nhìn đến Lan Thi cũng không bị lây dính, lúc này mới yên lòng.


Nhưng tổng cộng mười bảy cá nhân, có chín người đều lây dính lang huyết, làm Chu Văn nhịn không được khẽ nhíu mày:

- Tam Thủ lang tự bạo thật đúng thời điểm, vừa lúc đứng giữa mọi người tự bạo, chẳng lẽ nói, nó vốn dĩ đi tìm cái chết.

Nghĩ đến khả năng này, trong lòng Chu Văn hơi kinh nghi, nếu thật sự Tam Thủ lang đi tìm cái chết, như vậy Hoang Ngôn Mê Cung trong hiện thực so với trò chơi đáng sợ hơn nhiều.

Bên trong trò chơi, những Dị thứ nguyên sinh vật kia phân theo địa bàn, thời điểm xúc động chúng, nó mới xuất hiện.

Trong hiện thực Tam Thủ lang tự mình chạy đến bên này, còn dùng lang huyết cảm nhiều người như vậy.

Thời điểm mọi người thối lui đến trước đại môn, dựa dựa xuất khẩu triển khai trận thế, đám Phối sủng cũng tùy thời chuẩn bị chiến đấu, ánh mắt mọi người đều tập chung nhìn về phía thanh âm kia truyền đến.

Thực mau, mọi người nhìn về phía một đám huyết sắc mộc ngẫu xuất hiện khắp nơi, chúng nó thoạt nhìn như nhân loại, chế tác phi thường hoàn mỹ, nhưng trên người chúng còn mặc quần áo nhân loại.

Nhưng chỗ khớp xương của chúng, đều có từng sợi dây mỏng kéo dài từ nơi xa.

- Quả nhiên là Ác Ma mộc ngẫu sư.

Chu Văn nhìn đến đám mộc ngẫu, liền biết mình không sai.

Có điều trong trò chơi, Ác Ma mộc ngẫu sư chỉ xuất hiện bên trong mộc ngẫu quán, không tự mình ra ngoài, thế nhưng hiện tại chúng lại chạy ra.

Hơn nữa những người này còn dính lang huyết, vừa vặn phù hợp với một loại kỹ năng của Ác Ma mộc ngẫu sư, chờ một lát nữa, những người bị dính máu sẽ biến thành con rối.

Đương nhiên, đây chỉ là Chu Văn suy đoán.

Nếu Ác Ma mộc ngẫu sư sớm động tay động chân lên Tam Thủ lang, như vậy những huyết dịch kia sẽ bị nó lợi dụng, nếu như không sớm động tay chân, người bị dính Tam Thủ lang cũng không bị sao.

Đám người Cái Mạn lệnh Phối sủng bản thân hướng về phía đám con rối công kích, nhưng một giây sau, lại có người biểu lội vô cùng hoảng sợ.

Chỉ thấy trên thân những người dính huyết dịch Tam Thủ lang, trên thân lại xuất hiện tơ mỏng quỷ dị, những sợi tơ mòng quỷ dị kia như dây điều dật con rối, một mực kéo dài đến chỗ sâu của mê cung.

Người trên thân xuất hiện tơ mỏng, thân thể bị khống chế, lao về phía đồng bạn.

Biến cố như vậy, vượt ra khỏi dự liệu của tất cả mọi người, trong lúc nhất thời tất cả đều loạn bầy.

Vận Mệnh Nữ Vu còn chưa thấy, người một nhà đã tương tàn nhau.


Những con rối kia cũng xông lên tham chiến, tràng diện trở nên hỗn loạn cực điểm.

Cái Mạn muốn chặt đứt tơ mỏng trên những người kia, nhìn một chút xem có thể cứu bọn hắn hay không, đáng tiếc vũ khí của bọn hắn không thể chém tơ mỏng xuống, những tơ mỏng kia như tia nước chảy, binh khí chém qua những không thể khiến chúng đứt đoạn.

Chu Văn sớm biết kết quả như vậy, lôi kéo Vương Lộc lui lại một khoảng cách, chờ đợi Ác Ma mộc ngẫu sư xuất hiện.

Giết mấy con rối này chỉ vô dụng, Ác Ma mộc ngẫu sư có được cơ hồ vô số con rối, nhất định phải đợi Ác Ma mộc ngẫu sư xuất hiện, sau đó trực tiếp xử lý Ác Ma mộc ngẫu sư mới được.

Đám người Cái Mạn rõ ràng ý thức được vấn đề, bọn hắn cũng muốn tìm được Dị thứ nguyên sinh vật điều khiển lũ rối này, thậm chí có người theo những sợi tơ mỏng kia vọt tới.

Theo Chu Văn, đây đều là hành động tốn công vô ích, Ác Ma mộc ngẫu sư cũng giống Ma Anh, đều phi thường am hiểu ẩn nấp, ưa thích giết người trong bóng tối, đi theo sợi tơ mỏng không thể tìm tới hắn, chỉ làm bản thân lâm vào nguy hiểm.

Quả nhiên, những người kia mang theo Phối sủng tiến lên về sau, rất nhanh không có động tĩnh, sống không thấy người, chết không thấy xác.

- Chúng ta cùng nhau tiến lên.

Cái Mạn viết mấy chữ, sau đó đi theo những sợi tơ mỏng đuổi theo.

Con rối chết lại sống, sống lại chết, lại giết mấy lần cũng không hề có tác dụng, nhất định phải giải quyết Dị thứ nguyên sinh vật điều khiển con rối.

- Không cho phép đi qua.

Chu Văn cũng viết trên giấy.

Thời điểm hắn lần đầu tiên gặp được Ác Ma mộc ngẫu sư, đã ăn thiệt thòi lớn như vậy, coi như đi theo đường tơ mỏng tìm đến Ác Ma mộc ngẫu sư, kết quả chờ đợi hắn chính là bẫy rập tử vong.

- Không đi qua đó là tử vong, chỉ có thể đi qua.

Cái Mạn viết nhanh.

- Dựa theo ước định, ta quyết định, đều lưu tại nơi này, người nào cũng không phép đi.

Chu Văn cũng tốc độ cao viết ra một hàng chữ.

- Cho ta một lý do.


Cái Mạn nhìn chằm chằm Chu Văn viết.

- Ta cảm thấy lưu lại nơi này mới có sinh cơ, đi qua đó chỉ có chết.

Chu Văn viết.

- Lưu lại nơi này mới chết, Cái Mạn tiên sinh không cần phải để ý đến hắn, chúng ta cùng tiến lên, xử lý cái tên khống chết lão Lưu.

Một người viết một hàng chữ, sau đó bèn hướng về một chỗ vọt tới.

Người khác muốn chết, Chu Văn cũng không ngăn cản, ngược lại sinh tử của mấy kẻ này không liên quan gì đến hắn.

Những người khác cũng đều kích động, rõ ràng bọn hắn cũng cảm thấy tiếp tục như vậy chỉ có chết, trừ phi giết chết Ác Ma mộc ngẫu sư và những người bị điều khiển, bằng không không có cơ hội sống sót ra ngoài.

- Cho Chu Văn cơ hội.

Lan Thi một bên điều khiển Phối sủng chu toàn với đám con rối kia, một bên xông lại, giơ lên bảng hiệu trong tay.

Bởi trao đổi thực sự không tiện lắm, rất nhiều người muốn nói, nhưng trong chiến đấu căn bản không có thời gian đi viết chữ.

Cái Mạn nhìn những người lao lên trước đó, đều vô thanh vô tức biến mất, cuối cùng cắn răng, mệnh lệnh mọi người tiếp tục ngăn cản thế công của con rối, từ bỏ ý nghĩ đuổi theo những sợi tơ mỏng.

Nhưng tình huống của bọn hắn lại càng ngày càng hỏng bét, bởi vì có chín người bị khống chế, thời điểm bọn hắn cùng chín người kia giao thủ, lại không thể hạ tử thủ với bọn họ, điều này khiến tất cả mọi người đểu trở nên bị động.

tình huống của bọn hắn lại càng ngày càng hỏng bét, bởi vì có chín người bị khống chế khó khăn, càng ngày càng gian nan hơn.