Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 1016: Không giống nhau








Mặc dù Cái Mạn đáp ứng, nhưng trong lòng Chu Văn không vì vậy mà thả lỏng.

Lòng người khó dò, ai cũng không biết, sau khi đi vào sẽ xảy ra chuyện gì.

Thế nhưng Chu Văn nghe tình báo của Phất La Đức, điều gì nên làm thì làm, nếu bọn họ tự mình tìm đường chết, cái này Chu Văn cũng không ngăn được.

- Tiến vào Hoang Ngôn Mê Cung về sau, hết thảy đều nghe ta, người khác nói cái gì ngươi cũng không được nghe cũng không cần tin.

Chu Văn lặng lẽ nói với Vương Lộc.

- Được.

Vương Lộc khẽ gật đầu.

Mọi người tới trước mê cung, dựa theo trình tự lập trước đó trả lời.

Bởi có một chút vấn đề không cách nào trả lời, gặp được loại vấn đề này chỉ có thể từ bỏ, sau đó trong vòng một ngày không cách nào trở lại mê cung.

Cho nên Chung Cực gia tộc chuẩn bị nhân thủ nhiều như vậy, chính vì phòng ngừa lý do này, coi như một bộ phận người không tiến vào được, cũng không ảnh hưởng tới kế hoạch của bọn hắn.


Bên trong đội ngũ, không thể thiếu ba người Chu Văn, Vương Lộc và Cái Mạn.

Chu Văn nhìn thoáng qua nhiều người như vậy, có gần ba mươi người, cường nhân Bắc khu có Thần thoại Phối sủng, hơn phân nửa đều ở đây.

Nhưng trả lời từng vấn đề này, sợ phải dùng hết ba mươi phút, mọi người mới tụ hợp lại được, cái này quá lãng phí thời gian.

- Hoang Ngôn Mê Cung quá hung hiểm, càng nhiều nhân thủ càng dễ đối phó sự kiện ngoài ý muốn.

Cái Mạn nói.

- Vậy được rồi, Vương Lộc được xếp vị trí nào?

Chu Văn hỏi một câu.

- Bởi nếu Vương Lộc không đi vào, không ai có thể thông qua cửa ải Vận Mệnh Nữ Vu, cho nên để nàng đi vào trước, chúng ta để hai thành viên lão luyện gia tộc tiến vào tiếp ứng nàng, đề phòng nàng bên trong xảy ra bất trắc.

Cái Mạn nói.

- Đối một thoáng, để Vương Lộc đi cuối cùng.

Chu Văn nói.

- Cái này không tốt lắm, nếu nàng không vào được, như vậy công tác lúc trước của chúng ta không phải uổng phí sao?

Cách Mã nói.

- Ta nhớ nơi này do ta quyết định? Ta nói nàng đi cuối cùng, nàng sẽ đi cuối cùng, có vấn đề gì sao?

Chu Văn nhìn Cách Mã nói.

Sắc mặt Cách Mã biến hóa, không nói ra lời, đành phải đem ánh mắt nhìn về phía Cái Mạn.

- Dùng năng lực Vương Lộc, hẳn sẽ vào được, vậy để nàng tiến vào cuối cùng đi.

Cái Mạn không nguyện ý vì chuyện nhỏ nhặt này xung đột với Chu Văn, đành phải nói.

Có mệnh lệnh của Cái Mạn, Cách Mã mới sửa lại trình tự.


Người bên ngoài đều cho rằng Chu Văn coi trọng Vương Lộc trẻ tuổi xinh đẹp, muốn biểu hiện trước mặt Vương Lộc, bọn họ không nói gì thêm, chỉ hơi xem thường, Chu Văn đến thời điểm này còn muốn thể hiện với nữ nhân, tóm lại chỉ là người trẻ tuổi non nớt.

Bọn hắn làm sao biết, đi vào muộn nửa giờ, thời gian an toàn thêm nửa giờ, vạn nhất bên trong xảy ra chuyện gì, không thể ra ngoài theo kế hoạch, nói không chừng đây chính là thời gian cứu mạng.

Từng người trả lời vấn đề tiến vào mê cung, có không ít người gặp được vấn đề khó, chỉ có thể từ bỏ, người chân chính đi vào, chỉ hơn một nửa.

Chu Văn vốn là người trả lời cuối thứ hai, có điều suy nghĩ một chút, hắn để Vương Lộc đi trả lời vấn đề trước.

Không phải Chu Văn muốn bản thân an toàn hơn, mà muốn biết loại người như Vương Lộc, sẽ gặp phải vấn đề gì.

Vương Lộc đi tới trước cửa, trên cửa kia lập tức xuất hiện một đạo vấn đề: Một cộng một có phải bằng hai?

Chu Văn lập tức bó tay rồi, lại có câu hỏi như vậy.

Không hề nghi ngờ, Vương Lộc thuận lợi tiến vào.

Chu Văn lại đến kiểm tra, sau đó trên cửa xuất hiện vấn đề:

- Ngươi là kẻ ác hay là người tốt?

- Bản sinh ta đã là người tốt rồi.

Chu Văn dứt khoát mở ra Thái Thượng Khai Thiên Kinh, sau đó tùy tiện chọn một cái, cũng thuận lợi tiến vào Hoang Ngôn Mê Cung.

Bao quát Vương Lộc và Chu Văn, có hết thảy mười bảy người tiến vào, Cái Mạn và Cách Mã đều bên trong, Lan Thi cũng thuận lợi tiến vào.

Cái Mạn đã sắp xếp xong xuôi nhân thủ, chỉ chờ Chu Văn đi vào, sẽ lập tức triển khai hành động.

Mặc dù hắn không biết nơi này có thời gian hạn chế, nhưng cũng biết không nên ở nơi này lâu.

Rất nhanh, đoàn người đã t ới trước ngựa gỗ xoay tròn, nơi đó thật sự có Ác Ma thằng hề, nó thấy mọi người, sáu hắc bạch ma thuật cầu trong tay nó đồng loạt bắn ra.

Cái Mạn trực tiếp triệu hoán ra một đầu Băng thử, Băng thử bắn ra băng khí, đem sáu hắc bạch ma thuật cầu đông cứng lại, để chúng nó không cách nào lại bật lên.

Ác Ma thằng hề tiềm hành biến mất, bên trong một người triệu hoán ra Thần thoại Phối sủng hình con dơi, con dơi phát ra sóng âm, dĩ nhiên khiến Ác Ma thằng hề hiện ra thân hình, không cách nào bảo trì trạng thái tiềm hành.

Mọi người hợp lại khắc địch, thuận lợi xử lý Ác Ma thằng hề rất khó dây dưa, căn bản không có ai thụ thương.

Chu Văn không cảm thấy kỳ quái, bởi vì bọn hắn trước đó đã hi sinh không ít người, biết rõ năng lực Ác Ma thằng hề, thế này mà không xử lý được Ác Ma thằng hề, thật sự có lỗi với nhiều người đã hi sinh trước đó.


- Cứ theo kế hoạch huấn luyện mà làm, bảo trì trạng thái tiếp tục đi.

Cái Mạn dẫn đội hướng về Nữ Vu cổ bảo.

Thời điểm Chu Văn trong game, kỳ thật còn gặp qua mấy loại Dị thứ nguyên sinh vật, có điều phạm vi hoạt động của chúng không ở vùng này, dựa theo đạo lý mà nói, giết Ác Ma thằng hề về sau, bọn hắn hẳn một đường thông đến chỗ Vận Mệnh Nữ Vu.

- Là Tam Thủ lang, mọi người không cần hoảng, dựa theo kế hoạch hành động.

Cái Mạn tiếp tục chỉ huy.

Mặc dù Tam Thủ lang lợi hại, có điều khó địch lại nổi mười mấy Thần thoại Phối sủng công kích, rất nhanh bị đồ sát.

- Mặc dù Thần thoại sinh vật nơi này lợi hại, có điều có Thần thoại Phối sủng của chúng ta, muốn đi vào Nữ Vu cổ bảo dễ như lòng bàn tay.

Thời điểm một đại lão nói chuyện, cố ý lườm Chu Văn.

Giống như đang nói, coi như không có Chu Văn, bọn hắn cũng có thể làm, Chu Văn căn bản dư thừa.

Chu Văn thật lòng hi vọng hắn dư thừa, bình an là tốt nhất, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ trở về.

Nhưng giọng của người kia vừa nói xong, đột nhiên thấy thi thể Tam Thủ lang lập tức nổ tung, máu thịt bắn tung toé khắp nơi.

Không ít người bị dính máu, đúng lúc này, đột nhiên nghe được bốn phương tám hướng, truyền đến từng tiếng tiếng kêu quái dị,

- Mơ hồ trong trò chơi không giống nơi này lắm…

Chu Văn không khỏi nhíu mày, có điều hắn đã đoán được sinh vật lao đến là gì?