Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Bố Cục Từ Nguyên Thủy Sơ Khai

Quyển 1- Chương 4: Tổ hợp phù văn




Quyển 1- Chương 4: Tổ hợp phù văn

Zeldo bế quan trong một mật động đào sâu bên dưới chỗ hắn ở, nơi này đã tích đủ đồ ăn nước uống dùng trong thời gian khá dài.

Hắn đã mệnh lệnh, trừ khi bộ lạc có biến động lớn, nếu không tuyệt đối đừng làm phiền hắn.

Thời gian đằng đẵng.

Thoáng chốc trôi qua bảy ngày.

Ở thời hiện đại không tính là quá dài, nhưng tại nguyên thủy sơ khai, như thể một năm đã trôi qua.

Zeldo có cảm giác hắn đã bế quan rất lâu, thời gian cũng dần mơ hồ, mọi chuyện ở ngoại giới đối với hắn ngày càng phai nhạt.

Trạng thái này.

Trong kí ức tiền kiếp, Zeldo có thể liên hệ tới trạng thái minh tưởng, vạn vật hóa hư vô, hư vô hóa vạn vật, trong vùng không gian này, duy hắn ở tại.

Zeldo gắn kết rất nhiều truyền thừa ma năng có được từ tinh thể ma năng, ghép nó từ đứt gãy thành rất nhiều mảng lớn nhỏ, xâu chuỗi vấn đề khiến hắn ngộ ra hai cái vấn đề.

Mỗi một mảnh tinh thể ma năng ẩn chứa ba thứ, mảnh phù văn nhỏ, một ít thông tin truyền thửa, cùng một lượng ma năng không xác định, ước chừng 10 đơn vị.

Thứ hai, muốn sử dụng một đạo phù văn, hắn cần tiêu hao 1 đơn vị ma năng.

Tính ra khai phá mười đạo phù văn, hắn đã hấp thu tổng cộng một vạn tinh thể ma năng, tích lũy lên tới mười vạn đơn vị ma năng.

Nhưng mà có một điểm sơ hở c·hết người, tiêu hao ma năng là không thể bù đắp lại, ý nghĩa hắn cần hấp thụ tinh thể ma năng mới có thể khôi phục đơn vị ma năng.

Mà quan trọng nhất một điều, Zeldo đã sản sinh một loại liên kết tâm linh, hắn có thể lờ mờ cảm nhận được dao động ma năng.

Trong thời gian bế quan, hắn đã cảm nhận được bốn chỗ phát ra dao động ma năng, rất xa, vô cùng xa, hắn cảm tưởng phải đi không biết bao nhiêu tháng ngày mới thể đến nơi.

Cuối cùng Zeldo đặt tâm sức lên việc vận dụng phù văn.

Trên cơ bản, kí tự khắc trên phù văn dựa vào khái niệm ngôn ngữ đã có trong kí ức của hắn, cho nên muốn vận dụng nó, bắt buộc phải ghép ra từ có nghĩa, sau đó dựa vào tưởng tượng là có thể thôi động ra.

"Lửa."

Rất nóng, màu đỏ, vô hình vô thù, không mùi không vị.



Trong tư tưởng, nó là cội nguồn căn nguyên.

Zeldo tiêu tốn ba mươi đơn vị ma năng, trước mặt hắn nổi lên một đốm lửa sáng, chỉ to bằng nắm tay, thế nhưng sáng rọi một vùng tăm tối.

Đã lâu hắn chưa nhìn thấy ánh sáng, rất quen thuộc.

Ngọn lửa chỉ tồn tại vài giây liền biến mất.

Lại trôi qua một đoạn thời gian, Zeldo thành thục vận dụng phù văn tạo ra lửa, hắn có thể điều khiển ngọn lửa lớn nhỏ tùy thích, di chuyển chúng theo ý niệm của bản thân, nhưng đánh đổi chính là tiêu tốn đơn vị ma năng.

Cùng là dạng tổ hợp phù văn đấy, muốn nâng cao uy lực thì chỉ cần tiêu tốn đơn vị ma năng nhiều hơn bình thường.

Nắm rõ lửa, Zeldo tổ hợp ra chữ cái mới, là phong, tượng trưng cho gió, cũng là cội nguồn căn nguyên.

Thao tác vận dụng tương tự như lửa, bất đồng chỉ là thuộc tính của nó mà thôi.

Hắn tin tưởng, nếu mình tiêu tốn đủ lượng đơn vị ma năng, hoàn toàn có thể tạo ra lốc xoáy, vòi rồng.

Thậm trí là thủy triều, đương nhiên cái này còn tiêu tốn một ít công sức khác.

Lần bế quan này kéo dài trọn vẹn một tháng, Zeldo bước ra từ trong mật địa, cảnh sắc bên ngoài vẫn không đổi, duy chỉ bộ dáng của hắn đã có chút biến hóa.

Tóc dài hơn một đoạn, da trắng hơn một ít, khí chất lột xác hoàn toàn.

Người đầu tiên nhận ra Zeldo chính là tế tư, ngày thường hắn đều quanh quẩn gần chỗ mật địa, chỉ cần xuất hiện biến số, hắn chính là người đầu tiên biết rõ.

Nhìn thấy Zeldo, tế tư mừng rỡ:

"Ola, đại thủ lĩnh, ngài đã nghiên cứu xong rồi, ola, ola, chúng ta rất mong mỏi ngài."

Xung quanh nghe thấy thanh âm của tế tư, bọn họ nhìn lại, đúng là đại thủ lĩnh bọn họ nhớ mong ngày ngày, tất cả hô lớn:

"Ola ola, đại thủ lĩnh đã quay về, đại thủ lĩnh đã thành công."

Không để bọn hắn chờ lâu, Zeldo lập tức thi triển ra tổ hợp phù văn, về sau được hắn rút ngắn lại thành ma pháp.

"Lửa."



Liền xuất hiện lửa, cầu lửa to bằng một khối phương, lơ lửng ổn định trong không trung.

Nó tồn tại thật lâu, rồi theo ý Zeldo mà bay thẳng về phía trước đập lên vách đá.

Trước khi tắt hẳn vẫn còn xoáy sâu một đạo lỗ nhỏ.

Nhìn thấy vậy, mọi người đồng loạt hô vang, sau đó quỳ xuống dập đầu lia lịa:

"Ola, ola, đại thủ lĩnh là thần linh, đại thủ lĩnh đã trở thành thần linh."

Tế tử truyền tư tưởng cho bọn họ, chỉ cần có thể sáng tạo ra vạn vật chính là thần linh, mà Zeldo sáng tạo ra lửa, thuần túy sáng tạo ra lửa, hắn chính là thần linh.

Zeldo nhếch miệng cười, xem ra công sức của hắn đã đạt được hồi báo.

Bên cạnh tế tư cũng quỳ xuống không dám ngẩng đầu, thân thể lão nhân run rẩy một hồi, hắn không ngờ đến Zeldo lại chính là thần linh.

Ngẫm nghĩ lại, Zeldo sáng tạo ra rất nhiều thứ, hắn mang đến bộ lạc rất nhiều thứ mới mẻ mà từ trước lão nhân chưa từng chứng kiến.

Ăn chín uống sôi, chăn nuôi, trồng trọt.

Càng liên tưởng càng thấy hợp lí.

Chỉ có thần linh mới như vậy, chỉ có thần linh mới tài giỏi như vậy.

Zeldo liếc mắt nhìn tế tư, sau đó cười hỏi:

"Sao không đứng lên."

Đối phương run rẩy:

"Ola, thần linh, không có lệnh của ngài chúng ta không dám đứng lên."

Bị gọi là thần linh, chung quy Zeldo vẫn muốn bị gọi là ma năng thủy tổ hơn.

Thần linh theo góc độ lí giải của hắn chỉ là sinh vật cấp cao, sở hữu khả năng phi thường, nhưng ma năng thủy tổ bất đồng, nó là khởi nguyên của ma năng, là khởi nguyên của muôn vàn thời đại sau này, trên mặt ý nghĩ chính là chúa sáng thế.

"Đứng lên."



Zeldo hạ lệnh, cả bộ lạc không ai dám quỳ, ánh mắt sùng kính hướng về một phía.

Nhìn ra điểm này, hắn rất hài lòng, sau đó nói:

"Ta có thể phải rời bộ lạc một khoảng thời gian rất dài, không biết đến bao giờ."

"Ola, thần linh không cần chúng ta sao, ngài đừng vất bỏ chúng ta."

Tế tư quỳ rạp xuống chân hắn, khổ sở van xin.

"Đương nhiên không phải, ta chỉ rời đi một đoạn thời gian mà thôi."

Zeldo tốn không ít nước bọt, hao phí một đống chất xám, cuối cùng mới giảng cho bọn họ hiểu thế nào là xa nhà một đoạn thời gian.

"Ola, cung tiễn thần linh, chúng ta chờ đợi ngài trở về."

Một đám tụ tập vẫy tay, ở phương xa, thân ảnh Zeldo ngày càng nhỏ.

Hành trình này, thuần túy là đi tìm tinh thể ma năng, Zeldo muốn sáng tạo nhiều ma pháp hơn, hắn bắt buộc phải sở hữu đủ bộ kí tự.

Dao động ma năng gần nhất cũng cách chỗ hắn ngàn dặm, rất xa xôi, nếu không phải phát hiện ra lúc ở trong mật thất yên tĩnh, hắn cũng không thể cảm nhận rõ ràng được.

Đường đi hiểm trở, cách một đoạn là Zeldo phải dừng lại, rừng cây bạt ngàn che chắn, xa xa có đỉnh núi cheo leo lấp ló.

Tiếp tục đi như này chỉ sợ mười năm hắn cũng chưa thể tới được.

Nếu như có thể dựa vào ma pháp thì sao!

Ý nghĩ này nhen nhóm, Zeldo lập tức vỗ đùi quát nhẹ, tại sao đi được một đoạn đường rất dài hắn mới nghĩ ra.

Có thể giúp tăng tốc độ di chuyển, chính là nguyên tố phong.

Mà đường ngắn nhất là đường chim bay, đi trên mặt đất lắt léo không thể ngay ngày đến nơi.

Thế là, Zeldo nghiên cứu vận dụng nguyên tố phong, ban đầu hắn gọi ra phong, sau đó từ từ gia tăng nó rồi quán chú lên thân thể.

Tiêu hao mười đơn vị ma năng có thể khiến quần áo da thú của hắn tung bay, tiêu áo một trăm đơn vị ma năng có thể khiến thân thể hắn đứng không vững, cuối cùng tiêu hao một ngàn đơn vị ma năng, thân thể hắn bị nhấc bổng, luôn duy trì ở độ cao bảy mét, vô cùng ổn định.

Đã ổn định thân thể trong không trung, Zeldo điều khiển gió tiến về phía trước, cả người giống như đang bay, tốc độ cực nhanh, phút chốc đã vụt qua mấy ngàn mét.

Zeldo âm thầm nhớ tạc trong đầu.

Hắn gọi ma pháp mới lĩnh ngộ chính là phương pháp phi hành.