Ta Bố Cục Từ Nguyên Thủy Sơ Khai

Quyển 1- Chương 3: Nhiều cách đạt được lực lượng




Quyển 1- Chương 3: Nhiều cách đạt được lực lượng

Zeldo không cam lòng, hắn chỉ cần bốn trăm mảnh tinh thể ma năng nữa là có thể khai phá ra phù văn thứ năm, hơn nữa phù văn này có thể chính là kí tự "R" hắn đang rất cần.

Khát vọng xuất phát từ nội tâm ngày một lớn, Zeldo bất chấp tất cả, hắn ra lệnh cho một tên cầm đuốc.

"Ngươi đi tiếp thăm dò."

"Ola, đại thủ lĩnh, đầm nước kia, ta sợ."

Đối phương cũng không nguyện ý.

Nhưng Zeldo chỉ cười ôn hòa:

"Không sao, có ta ở trên này, ngươi gặp vấn đề gì ta lập tức sẽ cứu ngươi lên."

"Ola, đại thủ lĩnh, ta sẽ xuống."

"Tốt lắm."

Zeldo chém đinh chặt sắt khẳng định không có vấn đề gì, tên kia một tay cầm đuốc nhanh chóng lội xuống, trái với suy đoán của tất cả, đầm nước không sâu, chỉ tầm nửa mét, tên kia đi xa mười mét cũng chưa gặp vấn đề bất lợi gì, thẳng đến gần lên bờ, như thể hắn dẫm phải vật gì, lập tức kinh hô lên:

"Ola, đại thủ lĩnh, ta dẫm phải rất nhiều đá, hơn nữa còn nhìn thấy ánh sáng."

Trên bờ, đám người nghe thấy vậy sửng sốt, sau đó hiểu ra.

Tinh thể ma năng giấu ở trong đầm.

Zeldo vẫn không tin hoàn toàn, hắn nhìn sang đầu trọc, hơi trầm ngâm đôi chút, hắn cười:

"Ngươi xuống kiểm tra, nhớ bọc da thú vào tay."

"Ola, đại thủ lĩnh, ngài yên tâm, ta sẽ mang thật nhiều tinh thể ma năng lên."

Đầu trọc vô cùng hưng phấn, trước đó hắn không dám tiên phong xuống, nhưng có người đi trước trải đường, hiện giờ hắn lại muốn xuống lập công.

Hai tay bọc da thú đã có thể cầm lấy tinh thể ma năng một cách tùy ý, quả nhiên đầu trọc mò một lúc liền cầm lên năm viên tinh thể ma năng, sau đó hắn vui mừng mà điên cuồng lần mò.



Đại khái hai người ở dưới đầm hơn nửa canh giờ không có vấn đề, Zeldo mới yên tâm ra lệnh, toàn bộ người bọc da thú vào hai tay, theo hắn lội đầm nước tìm tinh thể ma năng.

"Thật nhiều."

Trong phút chốc khiến Zeldo chấn kinh, hắn mới chạm chân vào đáy đầm, lập tức hấp thu gần trăm mảnh tinh thể ma năng, con số này ngang ngửa lần tại hố sâu đầu tiên.

Tinh thần đi lên.

Đám người tìm kiếm, thoáng chốc trôi qua nửa canh giờ.

Zeldo hấp thu tổng cộng một ngàn rưỡi mảnh tinh thể ma năng, hắn khai phá ra phù văn thứ năm cùng thứ sáu, ẩn chứa kí tự lại không phải là "R" lần lượt nó là "P" "J".

Mặc dù không phải "R" nhưng "J" cũng khiến hắn cao hứng, tiếng việt sở hữu hai mươi chín chữ cái, cùng năm dấu thanh phân ra kí tự là "R" "J" "S" "F" "X" tổng hợp lại cần có ba mươi mốt phù văn.

"J" tương đương dấu chấm, mở rất nhiều phôi thai mới cho hắn.

Hiện tại hắn muốn khai phá thêm phù văn thứ tám, khoảng cách còn chín trăm mảnh, là một con số khổng lồ, trong thời gian ngắn hắn không thể tìm ra đươc.

Trước mắt trong đầm nước đã không còn gì, chỉ có thể phó thác ở sâu hơn trong hang động.

Đám người đi lên bờ, con đường phía trước rộng mở, nhưng mà để Zeldo thất vọng, trên đường không còn tinh thể ma năng.

Đi thêm trăm mét, đuốc mang theo trên người cũng chỉ còn gần nửa thành, đến một mảnh tinh thể ma năng cũng không gặp, đi tiếp chỉ sợ khó có thể còn lửa soi đường.

Nội tâm Zeldo xoắn xuýt, hắn nên như thế nào cho phải đây, đi tiếp hay trở về lấy thêm dụng cụ rồi ra tiếp.

"Ola, đại thủ lĩnh, mau nhìn, mau nhìn."

Đầu trọc thất thanh la lớn, giọng của hắn trong hang động như muốn độn thêm rất nhiều uy lực, lớn đến nỗi khiến Zeldo chấn kinh trong chốc lát, Zeldo cố nhịn lửa giận mà nhéo mắt nhìn phía trước.

Chỉ thấy.

Phía trước là ngõ cụt thật sự, hoàn toàn không còn đường đi.

Nhưng tâm của Zeldo như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, tức giận lúc trước bị khu trừ sạch sẽ, bởi vì, tường đá trước mặt làm từ tinh thể ma năng, một mảng lớn tinh thể ma năng, rất lớn, đến nỗi hắn cũng không biết lí giải như nào cho rõ.

Kìm nén nội tâm dao động, hắn vội vàng tiến gần, nâng lên cánh tay mà chạm vào mặt tường lạnh lẽo, một cỗ năng lượng kì lạ chảy vào người hắn.



Khó miêu tả trạng thái bây giờ.

Zeldo khẳng định, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy thoải mái như vậy.

Phù văn thứ bảy bị khai phá, thứ tám bị khai phá, phù văn thứ chín bị khai phá, phù văn thứ mười bị khai phá.

Soạt.

Một mảng tường rộng lớn hóa cát bụi trong nháy mắt.

Đám người nguyên thủy bị dọa sợ đến ngây người, trước đó đại thủ lĩnh khiến mấy viên đá kia hóa thành cát bụi, bọn họ còn có thể chấp nhận, nhưng không thể so sánh với một mảng đá sờ sờ to như vậy biến mất.

Bọn họ vẫn chưa phục hồi thì Zeldo đã cười lớn, hắn cười rất sảng khoái, cười đến vang vọng cả hang động.

Hắn khai phá thêm bốn phù văn, trong đó là "R" "H" "N" "G".

Kết hợp với mấy kí tự trước đó.

Chẳng phải, hắn đã đủ để sáng tạo hai chữ cái hoàn chỉnh, hơn nữa nó lại là một trong những căn nguyên của vạn vật.

Lửa cùng phong.

"Ola, đại thủ lĩnh, ngài không sao chứ."

"Ola, đại thủ lĩnh, ngài cười to quá làm ta sợ hãi."

Một đám rối rít, Zeldo nheo mắt nhìn sang, bất chợt hắn thu liễm bản thân, vừa rồi vui mừng quá mức mà nhất thời quên mất hình tượng bản thân, hắn ngượng ngùng ho nhẹ vài cái:

"Ừm, không sao, thu hoạch không tồi, bây giờ chúng ta đi về bộ lạc."

Đầu trọc vội vàng lại gần.

"Ola, đại thủ lĩnh, ngài không sao là chúng ta vui mừng rồi."



Trong số đám người nguyên thủy ở bộ lạc, có lẽ ngoài tế tư bù nhìn, Zeldo chú ý cũng chỉ có tên đầu trọc này, bởi hắn vô cùng hiểu chuyện, sai bảo lại linh hoạt, thời đại nguyên thủy yếu kém, khó có một tên như vậy.

Nên là Zeldo luôn cho hắn hưởng rất nhiều quyền lợi từ trước đến nay, có lẽ về bộ lạc hắn nên sáng tạo ra một chức vụ gì đó, trong lúc hắn bế quan có thể thay hắn làm một số việc quản lý.

Đầu trọc thi thoảng nhìn thấy Zeldo nhìn mình mà tâm sinh biến hóa.

Ola, đại thủ lĩnh, ngài rốt cuộc nhận ra công lao của ta.

Một đường trở về, bình an thuận lợi.

Zeldo lập tức tập hợp mọi người, hắn đứng trên bệ đài, đá thạch cách mặt đất nửa mét, hắn nhìn từ trên cao xuống, rất có phong thái bễ nghễ, lời nói vô cùng uy nghiêm, vừa cất lên, đám người chăm chú lắng nghe.

Cả bộ lạc trong phúc chốc im phăng phắc, chỉ còn tiếng của Zeldo vang vọng.

"Nhờ sự cố gắng của mọi người, ta đã đạt được một số thành tựu, chỉ cần chuyên tâm nghiên cứu trong thời gian ngắn nữa, đảm bảo khiến mọi người sống thoải mái hơn bây giờ rất nhiều."

"Ola, đại thủ lĩnh anh minh."

"Ola, đại thủ lĩnh, chúng ta tin tưởng ngài."

"Ola, đại thủ lĩnh, mọi người đều cùng cố gắng."

Zeldo giơ lên cánh tay ra hiệu, tức khắc tất cả im lặng.

Hắn mỉm cười ôn hòa:

"Cho nên ta cần chuyên tâm nghiên cứu, đại khái không thể lãnh đạo mọi người một khoảng thời gian."

Lòng người muốn nhốn nháo, Zeldo đã đi trước đón đầu:

"Không cần gấp, tế tư được ta truyền đạt rất nhiều kinh nghiệm, đủ sức lãnh đạo mọi người."

Tế tư là một vị lão nhân rất cao tuổi nhưng còn minh mẫn, trước khi Zeldo lên làm đại thủ lĩnh, vị lão nhân này đã từng dẫn dắt bộ lạc một thời gian rất ngắn. Ngoài việc hiểu chuyện, lại còn rất nghe lời hắn.

"Ola, đại thủ lĩnh đã nói như vậy, tế tư đại nhân chính là thủ lĩnh của chúng ta."

Thủ lĩnh cùng đại thủ lĩnh, khác nhau một chữ, chênh lệch quyền lực lại vô cùng lớn.

Zeldo rất hài lòng, tiếp theo hắn phân tán quyền lực ra một cấp bậc mới, gọi là đại đầu mục do đầu trọc nắm quyền, đại đầu mục đứng sau thủ lĩnh, có công việc giúp thủ lĩnh quản lí đội đi săn.

Trước kia một trăm phần trăm Zeldo không dám phân tán quyền lực như vậy, tế tư đã là cực hạn.

Nhưng tiếp túc với ma năng, hắn đã hiểu rõ lực lượng không chỉ ở dừng ở đầu óc trí tuệ, nó còn đến từ một khái niệm khác, hắn tin tưởng, một khi mình nắm vững khái niệm này, địa vị trước kia tuyệt đối không thể so sánh với bây giờ.