Chương 43: Hiện thân kinh người
Nơi đây, chẳng còn dáng vẻ uy nghiêm như ban đầu, chẳng còn một ai canh gác, chẳng còn một tiếng hò hét ngăn cản.
Hanz âm thầm cảm khái, rất nhanh mọi người tiến vào bên trong, nhanh chóng chỉnh đốn lại quân ngũ, binh chủng theo hắn lần này ngoại trừ bản thân hắn, Natalia cùng Artemis, Slay thì có 10 người Thần Thám Quân cùng 10 người Thần Sát Quân, trong tay lăm lăm súng kíp, hơn 100 tên dân binh vũ trang thương kiếm đầy đủ.
400 tên nô lệ thú nhân cũng như con người lao theo cùng xuất chiến.
Như thế như vậy, cho dù gấp đôi địch nhân, bọn họ cũng có thể làm gỏi. Hanz âm thầm cảm khái.
-Tốt! Thứ nhất ta xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người ở đây đã kề vai sát cánh cùng ta chiến đấu, cũng như đòi lại tôn nghiêm của mình, thứ hai chính là chứng minh "ta không nhìn sai các ngươi, tất cả đều đáng quý! Đều đáng tôn trọng!". Vậy được, hiện tại đã đến lúc các ngươi lên sân khấu, trả lại tất cả những tủi nhục các ngươi từng gánh chịu đi, Xuất kích...hhhh!
Âm thanh vừa dứt, đám người như ong vỡ tổ tràn lên, miệng Ô ô, gào thét rầm trời, hướng về doanh địa chính của đám chó săn quý tộc mà tiến lên.
Sâu trong doanh địa, gần 30 tên thú nhân, nhân tộc nô lệ lực lưỡng, mạnh mẽ đang b·ạo đ·ộng cùng với đám người của Aliot. Tiếng hét thảm, kêu gào của lũ binh lính thét lên rợn người. Xác c·hết đầy đất.
-Ha ha! Hơn 100 tên, chẳng đủ nhét kẽ răng ta, một tên Ngưu nhân tộc đô con nhất trong đám người cười to.
-Thật không ngờ ngươi bị bọn chúng bỏ đói lâu như vậy, mà sức chiến đấu vẫn chẳng hề giảm đi. Một giọng nữ mềm mại nhưng lạnh lùng vang lên.
Giọng nữ đó chẳng phải ai khác ngoài Isabella.
-Ha ha! Không ngờ cô lại có thể giữ lời hứa quay lại cứu ta, à không, cứu tất cả chúng ta! Thật là không thể ngờ được mà. Tên Ngưu nhân kia sau khi đập bay một tên lính ra xa, cảm thán không thôi.
"Đoàng!" một tiếng súng vang lên, cắt ngang đoạn hội thoại của hai người, một tên trai trẻ quay lại cười với hai người, nháy mắt: "Hai người muốn tâm sự tình chàng ý th·iếp thì phải về nhà chứ, chúng ta đang chiến đấu đó!".
Isabella lườm tên kia một cái khiến hắn dựng hết cả tóc gáy, vẫn cười hì hì.
Tên ngưu nhân kia phản ứng lại, ngay lập tức nhìn về nơi phát ra tiếng hét, chỉ thấy một tên lính đang giương cung gài tên nhắm thẳng phía hắn chuẩn b·ị b·ắn đột nhiên trước ngực xuất hiện một cái lỗ máu.
Ngưu nhân quay ra cười với tên trai trẻ, nói:"Cảm ơn! Xin được làm quen, ta là Atrox, tên của ngươi là gì? Nãy giờ ta để ý ngươi g·iết người còn nhiều hơn ta mấy lần, thứ v·ũ k·hí trên tay ngươi rất lạ mắt đó!"
-Bổn gia là Aliot đại danh đỉnh đỉnh thần xạ thủ! T...ừ...
"Đoàng!" lại một tiếng súng vang lên làm hai người định thần lại, một màn như vừa nãy xảy ra, một tên cung thủ đang nhắm vào Aliot chuẩn bị thả tên thì bị một viên đạn xuyên qua đầu, máu tươi lập tức vẩy ra.
Aliot vuốt ngực thầm kêu may mắn, sau đó ngượng ngùng quay sang phía Isabella nói tiếng cảm ơn :))
Cô nàng chẳng thèm đáp lời hắn, mặt lạnh tanh tiếp tục cài đạn nhét thuốc súng vào.
Chiến trường một mảnh hỗn độn, xác c·hết đầy đất.
Bỗng nhiên, một tầng năng lượng kinh người dần tiến đến gần bọn hắn, khiến bất kỳ ai trong bọn hắn cũng cảm thấy khó thở, một áp lực vô hình sinh ra đè nén tất cả.
-Bọn chúng đến rồi! Atrox cảm khái một câu.
Aliot cùng Isabella cũng hiểu được "Bọn chúng" trong lời Atrox là ai.
Giờ khắc này, hai hàng người tạo thành một mũi tên mà đứng giữa bọn hắn là một người đứng tuổi chắp tay sau lưng bình thản hiện thân, nhưng hào quang từ người hắn phát ra là sáng chói nhất.
Chỉ thấy cách mặt đất chưa đến 1 mét, mười một người lập tức hiện thân, xung quanh tỏa ra khí tức hào quang thần thánh, những tên Chiến Thần bọc trong những bộ giáp vàng kim sáng chói, nắm trong tay mình những thanh kiếm toát ra đủ loại màu sắc: xanh dương, đỏ, lục, nâu, trắng.
Đấy là tượng trưng cho 5 loại nguyên tố khác nhau.
Màu xanh dương là thủy hệ nguyên tố, có sức xuyên qua cực kỳ mạnh mẽ, màu đỏ là hỏa nguyên tố, lực thiêu đốt, cháy rộng, màu lục là mộc nguyên tố, bình thường những ai nắm giữ loại nguyên tố này, sẽ hơi hướng hơn về loại hình chữa trị nên sát thương không có quá nhiều đặc sắc, nhưng đó là đối với Pháp Sư hệ mà thôi, với Chiến Thần như bọn hắn mà nói, đó sẽ là xuất huyết, khiến đối phương chảy máu không ngừng.
Màu nâu chính là Thổ hệ nguyên tố, bọn chúng dù là Pháp Sư hay Chiến Thần cũng nặng về phòng thủ, công kích mang hơi hướng yếu hơn các hệ nguyên tố khác.
Cuối cùng là màu trắng, tượng trưng cho Băng hệ nguyên tố, không nhu mì như nước, không mạnh mẽ như lửa, nhưng bọn chúng là dị nguyên tố, cũng là hiếm nhất, mang trong mình sự đóng băng, rét lạnh cực kỳ khó chịu.
Trên trán tên nào tên nấy là những ngôi sao ba cánh tượng trưng cho sức mạnh, cấp bậc mỗi người.
Song song bên cạnh bọn hắn là những tên Pháp Sư nguyên tố y hệt, bọn chúng không được bao bọc trong những bộ chiến giáp, mà bọc bởi một tấm áo choàng thần thánh phát ra màu tím thần bí, trong tay là những cây quyền trượng phát ra màu sắc y hệt bên kia. Trên trán bọn hắn cũng là những bông sen 3 cánh tượng trưng cho địa vị và cấp bậc 3 sao của Pháp Sư bọn họ.
Mà đứng đầu bọn hắn là một người trung niên đã có râu tóc phiếm bạc, tay lăm le cây quyền trượng rực lửa của mình, trên trán là một đài sen 4 cánh, hắn đang bình thản nhìn đám người như thần tiên nhìn xuống chúng sinh vậy, trong mắt là một sự giễu cợt, khinh thường không hề che dấu.
-Cái gì? Aliot vừa kinh ngạc, vừa sợ hãi lên tiếng.
-Đây...đây là sao cơ chứ? Chẳng phải nói chỉ là Chiến Thần và Pháp Sư 3 sao thôi sao, tại sao lại có cả Pháp Sư 4 sao tọa trấn ở đây? Con mẹ nó chẳng lẽ tên kia lừa chúng ta! Nhưng không đúng a! Hắn tại sao phải làm vậy chứ? Giọng Aliot vừa run run, vừa nghi hoặc nói.
-Hắn không lừa ngươi đâu! Ngay cả ta cũng không biết tại nơi này có sự tồn tại của người kia! Atrox cảm khái.
-Đúng là như vậy! Isabella cũng lên tiếng thêm vào.
Một màn này đúng thật đã hơi dọa sợ bọn hắn, làm bọn hắn không biết ứng phó thế nào. Đây chính là 11 tên chí cao nhân loại tồn tại a! Đây chính là thực lực có thể phát động một cuộc c·hiến t·ranh quy mô nhỏ giữa hai quốc gia cơ đấy!
Aliot nhanh chóng định thần lại, cài thuốc nhét đạn, gióng súng ngang vai, hướng tầm mắt vào tên đứng đầu, nhắm một mắt lại, hai giây sau, mục tiêu đã được cố định, hắn thả cò ra.
"Đoàng!" một tiếng, viên đạn bay với vận tốc xé gió điên cuồng hướng hắn mà tới.
Không đợi cho hắn làm gì, một tên Thổ hệ Chiến Thần đã vẽ thanh kiếm, vạch ra một đường tròn bao chắn trước người hắn, viên đạn bay tới, đập mạnh vào tấm khiên chắn, sau đó lập tức b·ị đ·ánh bật ra. Aliot liền lập tức nhíu mày, cảm nhận:"Lực phòng thủ thật mạnh. Nếu không đánh lén, rất khó phá vỡ tấm lá chắn này!"
Ngay lúc ấy, Isabella cũng giơ súng lên, bóp cò một phát, sau t·iếng n·ổ viên đạn lập tức bay ra với vận tốc kinh người. Nhưng một tên Pháp Sư trong đó lập tức phản ứng lại, đoạn giơ tay lên, dùng ngón tay niệm phép, chỉ thẳng về hướng viên đạn, khi viên đạn sắp đến nơi, một luồng băng khí nhỏ nhắn chạm đến, lập tức khựng lại, sau đó dần hóa thành băng, đông cứng rồi rơi xuống đất trước sự kinh ngạc chú ý của tất cả mọi người.
Đúng như những gì Aliot nghĩ, nếu không đánh lén, quả thật muốn trị đám người này còn khó hơn lên trời.
Bọn hắn có thể dùng cây súng này gây tổn thương cho tên D.Carter vì sao? Đơn giản vì hắn không bận tâm, khinh thường uy lực của thứ này, hơn nữa lúc ấy, chỉ có mình hắn đối diện với cả một đám người, làm sao có khả năng chú ý hết thảy được chứ.
Nhưng hiện tại thì ngược lại, không những số lượng của bọn Chiến Thần, Pháp Sư kia cực kỳ đông đúc, bọn hắn lại còn chứng kiến được uy lực đáng sợ của thứ v·ũ k·hí này đối với quân lính của bọn hắn ra sao, vì vậy bọn hắn không một chút lơ là, trọng tâm chú ý, vậy làm sao có thể bởi mấy viên đạn từ một khẩu súng đơn giản đời đầu tổn thương được!
Quả thật, điều này đối với đám người Aliot mà nói là cực kỳ tệ, nếu cứu viện không nhanh chóng tới, bọn hắn thật sự không xong rồi!