Dịch: Han Lưu Song_ Nhóm dịch PHL
Biên: KimoHanie
Nguồn: Truyện của tôi
Ai Cập là quốc gia mà chúng thần ưu ái nhất. Sông Nile của Ai Cập luôn được phù sa bồi đắp.
Nhắc đến Ai Cập là nói đến Ramses.
Nghi thức cưới Nefertari làm hoàng hậu thứ hai của Ramses đã chính thức bắt đầu.
Lễ tình nhân thật vui vẻ cho tất cả các mọi người!
Hôm nay là ngày bầu trời trong xanh và chói cả mắt, bầu trời cao nhưng nhìn rất rõ. Ánh mặt trời giống như kim cương phát ra những luồng ánh sáng chói mắt khắp nơi. Cơn gió nhẹ nhàng thổi qua làm cho những cành cây dương xỉ cao lớn lắc lư một chút, nhìn cứ như được ban thêm sức sống mà nhảy múa vui mừng vậy.
Vô số dân chúng mặc quần áo của cổ đại Ai Cập và đeo trang sức lộng lẫy đang tập trung tại sân trống trước thần điện Memphis, bọn họ vui mừng, tung hô đến chói tai. Hai tay giơ cao, ngẩng đầu nhìn về phía lâu đài cao ngất trước mặt.
Phía sau lầu cao có một pho tượng thần Cupid lớn tiếng latin gọi là Armor đứng im, từng chi tiết nhỏ được điêu khắc thật tỉ mỉ nhìn rất sống động, đeo các loại trang sức bằng vàng, hai tay hắn vắt chéo đặt ở trước ngực. Hai mắt Ninh Tĩnh chăm chú nhìn về sông Nile cách đó không xa, một vẻ tôn nghiêm lặng im khó tả.
Phía dưới tượng thần là những người phục vụ ăn mặc sang trọng. Những người thờ cúng trong đền thờ cũng mặc lễ phục màu trắng thuần khiết. Đại tư tế Mông Đa ăn mặc chỉnh tề đứng thẳng người ngay tượng thần Armor nhìn xuống những dân chúng đang vô cùng sôi nổi phía dưới chân tượng đài.
Pharaoh cùng Nefertari điện hạ đang chuẩn bị làm nghi lễ thanh tẩy, một lát nữa hai người họ sẽ đứng trên đài cao và dưới sự chứng kiến của thần Armor mà hoàn thành hôn lễ thứ nhất của Thần Thánh. Bỗng nhiên dân chúng lại tung hô dữ dội hơn, Mông Đa lập tức xoay người sang chỗ khác, các thần tử, những người thờ cúng trong đền và người hầu cũng nhao nhao chỉnh trang lại, hành lễ với một đôi nam nữ đang chậm rãi đi đến tượng đài thần Armor.
Bọn họ mặc quần áo và trang sức đẹp đẽ, ánh sáng mặt trời chiếu vào khiến nó phát ra những tia sáng chói lóa. Dân chúng la lên một tiếng rồi dừng lại, Mông Đa nhẹ nhàng đọc: "Xin mời Ramses bệ hạ cùng Nefertari điện hạ bước lên phía trước."
Hắn nhìn nàng.
Kết hợp quần trắng, bộ váy tinh xảo khoác lấy thân thể nàng cùng với bộ trang sức bằng vàng kết hợp với chiếc áo choàng được thêu hoa văn hình hoa sen trên đó. Trang sức đẹp đẽ, Thanh Kim thạch, Lục Tùng thạch, Hắc Diệu thạch rũ xuống theo tóc của nàng. Màu vàng mềm mại như nước chảy bình thản, lặng lẽ rũ xuống trên vai càng làm nổi bật lên làn da trắng nõn như trong suốt của nàng. Ánh mắt như nước hồ xanh biếc khẽ ngượng ngùng mà chăm chú nhìn hắn.
Hai tay của hắn nắm chặt quyền trượng nhưng lại kìm nén được lòng bàn tay đang không ngừng tiết ra mồ hôi. Nàng xinh đẹp giống như nữ thần vậy khiến cho hắn không ngừng suy nghĩ kĩ lại, nàng thật sự là muốn lấy hắn sao? Nàng thật sự sẽ không rời đi sao? Có khi nào khi hắn nháy mắt một cái thì mới phát hiện rằng hóa ra tất cả đều chỉ là giấc mơ?
Cảnh tượng tốt đẹp trước mắt cứ như là hư ảo, hắn nhìn nàng, dùng hết sức mà chăm chú nhìn nàng, ánh mắt không rời khỏi nàng dù chỉ một giây.
Nàng nhìn hắn.
Hắn mặc một chiếc áo thật dài, mặc trên người một chiếc áo choàng xa hoa, tay cầm quyền trượng được điêu khắc tinh xảo. Vài sợi tóc trên đầu biểu tượng nước hạ Ai Cập "Hai quyền trượng hợp nhất" hồng bạch song quan đúng lúc toát ra. Cao thượng hào hùng bắn ra bốn phía, giống như Thái Dương thần có ở khắp nơi làm cho người không dám nhìn thẳng. Hắn nhếch khoan hậu bờ môi, con ngươi hổ phách thấu đến tận cùng khắp nơi, chăm chú, không hề chớp mắt mà nhìn mình, cứ như bị ngọn lửa màu trắng xanh kia nuốt chửng và thiêu đốt mà khóa nàng thật chặt.
Hốc mắt của nàng hơi ẩm ướt. Nàng sẽ không bao giờ trở về, nàng muốn được ở bên người này. Mặc kệ là quá khứ hay là tương lai thì nàng sẽ mãi mãi ở bên cạnh hắn, mãi mãi ở bên bảo vệ cho hắn.
Cho dù phải phản bội tất cả mọi người, trải qua tất cả đau đớn cực nhọc thì khi nào nàng còn hơi thở thì nàng muốn được ở bên cạnh hắn.
"Xin mời Ramses bệ hạ cùng Nefertari điện hạ hãy nhìn lên thần Armor."
Hắn và nàng nhìn nhau chăm chú rồi từ từ chuyển ánh mắt nhìn tượng thần lớn trước mặt. Quỳ xuống một cách tôn kính.
"Chúng thần không nỡ rời xa quốc gia
Mặt trời và mặt đất này
Pharaoh và chúng ta đã cùng sống cùng chết
Hỡi thần Armor vĩ đại. Xin hãy xuống đây
Ở ngay tại chỗ này
Xin hãy chứng kiến cuộc hôn nhân Thần Thánh của Ramses và Neferatri
Từ hôm nay trở đi
Hắn là phu quân anh minh của nàng
Nàng sẽ là thê tử lớn nhất của hắn"
Chỉ trong một lát, dân chúng la hét lên cứ như thủy triều cuồn cuộn dâng lên khắp nơi, những cánh hoa tươi đặc biệt từ trên cao rơi xuống.
Bầu trời xanh trong suốt.
Sông Nile hiền hậu
Mặt trời chói mắt
Hắn nhìn nàng
Nàng nhìn hắn
Giống như cái ngày mà năm năm mà hai người mới gặp nhau.
Bọn họ nhìn nhau cười, tất cả hạnh phúc cuối cùng cũng đã đến với bọn họ.
Nhưng mà những gì quá tốt đẹp thì lại có thời hạn rất ngắn ngủi.
Đột nhiên
Tất cả khung cảnh tốt đẹp chỉ phảng phất một chút thì đã bị kéo xuống. Bầu trời xanh thẵm bỗng nhiên trở nên âm u, sông Nile mơ hồ giống như đứng yên lại, bóng dáng của ánh mặt trời lập tức biến mất hầu như không còn.
Một luồng lửa màu trắng xanh hiện lên cứ như một con Rắn khổng lồ xuất hiện dưới chân của tượng thần Armor gầm thét lên.
STORY CONTINUES BELOW
Mông Đa kinh ngạc đi lui về phía sau mấy bước, tướng sĩ đứng ở hai bên Tháp Tây Đặc cầm đao kiếm sẵn trong tay bước lên một bước mà chờ lệnh.
Trong chốc lát, tuy tất cả đều đã dừng lại, những người thờ cúng trong đền thờ, cái vị đại thần, người hầu và dân chúng đều đứng yên bất động trên mặt đất chỉ còn có một mình Ngải Vi là có thể cử động mà chăm chú kéo tay của Ramses.
Cảnh vật sống động trước mắt không ngừng mờ nhạt đi rồi vặn vẹo dần dần.
Trong không khí cuồn cuộn đột nhiên trở nên khác thường.
Nefertari
Nefertari! Ta nguyền rủa ngươi!
Trong ngọn lửa màu trắng xanh hiện lên một thân ảnh quen thuộc. Người kia duỗi thẳng hai tay về phía Ngải Vi.
Ngải Vi kinh ngạc nhìn cặp mắt màu xanh lạnh lẽo kia.
"Nhã Lý? Là... Là ca ca sao?"
"Ngải Vi!" Cuối cùng từ trong ngọn lửa màu trắng xanh, Ngải Huyền kinh ngạc nhìn muội muội của mình. Nàng đang mặc quần áo và trang sức hoa lệ của Ai Cập cổ đại, lại trang điểm đậm và đẹp đẽ như vậy, xinh đẹp đến mức khiến cho người khác không dám nhìn thẳng.
"Ca ca!? Sao ca lại ở chỗ này?"
Ngải Huyền quay đầu nhìn lại, ở phía bên kia của ngọn lửa là tiệm đồ cổ Khoa Nhĩ Tư mờ ảo. Hắn đưa tay về phía Ngải Vi
"Đưa tay cho ta, Vi Vi!"
"Vi!" Ramses dùng lực giữ chặt Ngải Vi lại. Rút thanh kiếm của võ sĩ bên cạnh chĩa về phía Ngải Huyền ở bên trong ngọn lửa màu trắng xanh kia.
"Nhã Lý, A Các Nặc Nhĩ. Sao hai ngươi lại ở đây."
Ngải Huyền cảm thấy vớ vẩn một chút. Vì cái gì mà mọi người đều gọi hắn là Nhã Lý. Hắn tiến lên phía trước hai bước, chìa tay về phía Ngải Vi
"Vi Vi, mau đưa tay cho ta."
Ngải Vi nhìn Ngải Huyền rồi lại nhìn Ramses một chút, nàng sợ hãi lắc đầu, trốn phía sau lưng của Ramses.
"Vi Vi?" Ngải Huyền khó có thể tin được Ngải Vi lại tới gần một người đàn ông khác, hắn lập tức cảm thấy đau đớn vô cùng cứ như muốn xé nát lòng của hắn ra vậy "Vi Vi là ta đây, mau nắm chặt lấy tay ta!"
"Vi, đứng sau lưng ta" Ramses giữ chặt Ngải Vi, cầm thanh kiếm mà đối mặt Ngải Huyền. Trong chớp mắt mà trở nên thô bạo mà đâm hắn.
Ngải Vi hét lên một tiếng, nàng ôm chặt lấy cánh tay Ramses: "Xin chàng đừng làm tổn thương hắn, hắn là ca ca của ta! Hắn không phải Nhã Lý!"
Thanh kiếm lạnh như băng vô tình vung về phía Ngải Huyền, nghe được giọng nói nghẹn ngào cầu khẩn của Ngải Vi đến cuối cùng Ramses lại do dự.
Trong chớp mắt ấy, đột nhiên một âm thanh cực lớn gần như xé rách bầu trời vang lên, vai phải của Ramses phun ra một lượng máu lớn, thanh kiếm rơi xuống đất nghe kêu một tiếng leng keng, hắn không thể tin vào mắt mình mà nhìn chàng trai tóc đen trước mặt.
Cuối cùng là loại ma pháp gì mà hắn không hề làm gì cũng khiến mình bị tổn thương?
"Ca ca! Ca quá đáng rồi đấy!" Ngải Vi gào lên giương súng ngắn về phía Ngải Huyền, nước mắt không kìm chế được mà rơi xuống như nước vỡ đê.
Ngải Huyền tiến lên hai bước, dùng lực hai tay siết chặt Ngải Vi giống như kìm sắt vậy. Nàng chưa bao giờ thấy ca ca của mình lại thô bạo như vậy, bất luận nàng giãy giụa như thế nào, cũng không thể khiến hắn thả ra. Hắn kéo nàng thẳng đến ngọn lửa màu trắng xanh trắng kia.
"Ca ca! Ngươi thả ta ra! Ca ca! Thả ta ra! Ta không muốn về, ta muốn ở lại bên cạnh hắn, ta muốn có hắn ở bên cạnh. Ta muốn có hắn!" Ngải Vi giẫy dụa đến tê liệt cả người. Nước mắt dày đặc, che khuất đi cặp mắt màu xanh lam. Thời gian trôi qua, sau khi thân thể của Ramses ngã xuống. Sau khi nàng buông hắn ra thì chỉ trong phúc chốc hắn và những người đều trở lại bình thường.
Ngải Vi liều mạng dãy giụa, nhưng cánh tay Ngải Huyền vẫn cứ như sắt thép không có cách nào khiến hắn buông lỏng ra.
Ngọn lửa màu trắng xanh đó bỗng nhiên thiêu đốt càng thêm mạnh mẽ, tiếng nổ xuyên qua không khí vang lên trong đầu.
Vòng tay Hoàng Kim, được tạo ra ở một lịch sử hư ảo.
Memphis, xuyên qua ba ngàn năm.
Nhã Lý, A Các Nặc Nhĩ
Liên tiếp lợi dụng thời cơ
Ta đang bị thiêu đốt, để cho ta bị thiêu đốt!
Người ngươi hận là ta nhưng xin ngươi đừng mang nàng đi mãi mãi.
Ta nguyền rủa ngươi
Nguyền rủa ngươi
Nguyền rủa ngươi và người ngươi yêu phải chia lìa nhau.
Mãi mãi chia lìa.
Ngọn lửa màu trắng xanh kia vây quanh Ngải Vi và Ngải Huyền thật chặt, bóng dáng của Ramses dần dần biến mất ở phía bên kia ngọn lửa. Ngải Vi liều mạng giãy dụa, phản kháng, ý nghĩ muốn thoát khỏi cứ mãnh liệt bùng cháy ở trong đầu.
Cái gì nàng cũng đều không nhìn thấy nữa rồi.