Bubka dùng miệng thổi một tiếng, thanh âm bén ngọt vang lên tận mây xanh, cách đó không xa có một con chim ưng chậm rãi bay lại, bay xung quanh đầu hắn vài vòng rồi nhẹ nhàng đáp xuống cánh tay trái rắn chắc của hắn.
“Lộ, làm tốt lắm! Cho ngươi ăn thịt này” Bubka lấy ra từ trong người một khối thịt tươi còn vướng tơ máu, đưa lên phía trước. Lộ cúi đầu, Bubka đưa miếng thịt đến miệng nó.
Thiếu niên Bubka năm nay 17 tuổi, là một người có thân thể rắn chắc khỏe mạnh, làn da sạm màu đồng. Tóc ngắn màu đỏ tươi giống như một ngọn hỏa diễm đang bốc cháy vậy, so với ánh mặt trời rực rỡ phía xa thì rất tương ứng. Lộ là một con đại ưng mười tám tháng tuổi, có lông màu rám nắng, hai mắt thâm túy ám bụi sáng ngời. Ở trên bầu trời xanh, Lộ mở rộng hai cánh thật giống như một con diều đang đón gió vậy, nhưng mà con diều này lại có khí thế dâng trào. Lộ là bằng hữu tốt của Bubka, là một tay hắn thu phục, tự tay hắn nuôi lớn. Quan hệ giống như huynh đệ vậy.
Lộ từ cánh tay trái của Bubka phi xuống dưới đất, chậm rãi hưởng thụ bữa ăn trưa Bubka đưa cho nó. Bubka đem cái túi sau lưng ném xuống nền cát vàng sa mạc. Ngồi lên trên, đem bố trên tay trái cởi xuống, rồi lần nữa lại quấn quanh thêm. Đột nhiên, Lộ bên cạnh người hắn đình chỉ ăn, ngẩng đầu tràn ngập cảnh giác nhìn về một phương hướng khác.
“Lộ, làm sao vậy?”
Lộ không để ý đến chủ nhân hay miếng ăn của mình, mà chỉ gắt gao nhìn về một hướng khác.
Bubka cũng theo hướng đó mà nhìn ra qua. Đột nhiên, ở cuối sa mạc xuất hiện một tia sáng chói mắt, cơ hồ còn mạnh hơn cả ánh sáng mặt trời. Bubka theo phản xạ nhắm hai mắt lại, lấy hai cánh tay ngăn cản ánh sáng chói mắt. Lộ giống như đã bị kinh hách nên buông lỏng cả miếng thịt trong miệng ra, bay về phía trước chủ nhân cảnh giới một chút.
Sau một lúc lâu, Bubka cảm thấy ánh sáng xung quanh đã khôi phục như bình thường, hắn mới chậm rãi đưa cánh tay xuống, mở to hai mắt. Sa mạc bình tĩnh giống như chưa phát sinh chuyện gì “Lộ, chúng ta đi nhìn xem” Bubka đứng lên, lấy ra một thanh đao ở cái túi sau lưng “Không phải sợ, chúng ta đi cùng nhau”+
Lộ nhẹ nhàng bay lên phía trước chủ nhân.
Bubka nở nụ cười “Lộ, rất tốt!” Cước bộ hắn cũng nhanh hơn, hướng về phía ánh sáng chói mắt mà chạy tới.
Ước chừng khoảng 5 phút sau, Bubka thấy ở phía xa xa có một cái gì đó. Lộ lại đứng gần ở cái kia không xa, chậm rãi xoay quanh. Lại đi về phía trước một chút, Bubka mới nhìn ra đó là một người. Là lữ nhân lạc đường sao? Bubka vội vàng chạy về phía trước vài bước, đi tới cạnh người bị hôn mê.
Là một thiếu niên diện mạo tuấn mỹ! Tuổi chị sợ so với mình còn nhỏ hơn, da thịt màu ngăm đồng, tóc ngắn đen bóng, cánh tay gầy yếu. Nhưng mà xem bộ dáng với khuôn mặt thì cũng rất giống với người ngoại quốc.
“Không lẽ là người Hittite…” Bubka đem cây đao để một bên, lấy túi nước ra. Hắn nhẹ nhàng nâng thiếu niên dậy, đưa đầu hắn tựa vào trên cánh tay mình. “Nga, thực khinh, sao lại gầy yếu như vậy. Nếu ở nơi này thì có thể chết bất cứ lúc nào” Hắn mở túi nước sau đó mở miệng thiếu niên ra, chậm rãi đổ nước vào bên trong.
Đột nhiên thiếu niên khụ một chút nhưng mà Bubka vẫn không có chú ý tới, tiếp tục đổ nước vào trong miệng.
Thiếu niên kịch liệt khụ lên, thân thể mãnh liệt run run, phút chốc mở hai mắt ra. Bubka thấy được đó là đôi mắt màu xanh lam rất xinh đẹp, thật giống như trời không thấu hiểu mọi chuyện vậy.
“Hô…Thiếu chút nữa là sặc chết” Khó khăn mới đình chỉ được run rẩy, thiếu niên lấy sức hít một hơi thật lớn, hai mắt xinh đẹp chống lại ánh mắt của Bubka. Sau một khắc, theo phản xạ có điều kiện thiếu niên đột nhiên ngồi dậy, cái trán lập tức đụng phải cái cằm của Bubka thiếu chút nữa là đem nước mắt Bubka rơi xuống. Hắn chỉ kêu một tiếng rồi cuống quít khoát tay lên trời.
“Ngươi làm cái gì! Sao lại dựa vào gần như vậy!” Thiếu niên ôm cái trán của mình hung hăng nói. Bubka cảm thấy vừa tức giận vừa buồn cười, rõ ràng là hắn đụng phải cằm của mình trước, bây giờ ngược lại còn cáo trạng. Thiếu niên không thèm để ý tới tâm tư của Bubka mà chỉ như đang tìm kiếm cái gì vậy.
“Lộ!” Bubka đứng lên, kêu gọi bạn thân của mình. Lộ nhẹ nhàng lướt xuống dưới, đậu trên vai Bubka. Bubka lấy thanh đao bỏ vào cái túi sau lưng, nai nịt gọn gàng để trở về, không hề để ý tới thiếu niên ở phía sau.
“Này, ngươi đợi chút!”
Phía sau truyền đến tiếng gọi không khác khí. Bubka bất đắc dĩ xoay người lại, nhìn thanh niên tuấn mỹ ôm một cái túi kì lạ đang chạy lại phía mình. Hắn bây giờ mới có thể đánh giá một chút, sao cái túi không giống với cái của hắn! Còn bên cạnh má sao lại xuất hiện một chút trắng, còn có giày nữa, sao lại có thể đứng lên được , trên người còn cột nhiều dây lưng, rồi sao lại ăn mặc thoải mái như vậy?
“Cầu xin ngươi, ngươi đợi chút, ta có chuyện muốn hỏi ngươi” Thiếu niên tiếp tục lấy hơi nói. Buka có chút khinh bỉ cười, mới chạy có hai bước đã thở hồng hộc như vậy sao.
“Chuyện gì ?” Bubka không khỏi tự cao một chút, ngay cả con Lộ cũng ưỡn ngực ngẩng đầu.
“Xin hỏi ngươi có biết Bỉ Phi Đồ hiện tại như thế nào? Hắn hiện tại còn là Vương tử hay là đã làm Pharaong?”
Cái gì, cái gì, cái gì? Bubka ngây ra một lúc, hoàn toàn không biết thiếu niên này đang nói cái gì.
“Bỉ Phi Đồ a! Ngươi không biết?…….Ách, đúng rồi” Thiếu niên suy nghĩ một chút “Ta nói nhầm, ta nói là Ramsses, Ramsses đệ Nhị đã kế vị sao?”
Còn tưởng lại cái chuyện lớn gì, đúng là điên điên khùng khùng. Lạc đường ở sa mạc cũng không sốt ruột mà lại hỏi một cái chuyện không có trình độ này. Bubka trắng mắt liếc thiếu niên một cái.
“Cầu xin ngươi, mau nói cho ta biết! Hay là hắn đã….đã chết…….”
“Phi phi phi!” Bubka lớn tiếng đánh gãy lời nói của thiếu niên “Ngươi mới chết đi, tân vương vừa kế vị ba ngày! Ngươi rốt cuộc là đến từ quốc gia nào, đến cả chuyện này ngươi cũng không biết”
“Hô…thật tốt quá!” Ngải Vi thở dài nhẹ nhõm một hơi, trên mặt hiện lên vẻ tươi cười, đã vượt qua! Ông trời thật sự không có bạc đãi cô a. Vốn tưởng rằng đeo vòng tay lung tung không biết nó sẽ đưa cô đến nơi nào! Như vậy thật là may mắn đi!
Bubka nhìn bộ dáng hắn đang sốt ruột bỗng nhiên vui vẻ liền cảm thấy rất thú vị, vì thế không có lập tức tránh ra mà ngược lại còn đối mặt với hắn nhìn từ trên cao xuống, thư thái nói “Ta gọi là Bubka, là con của trưởng thôn Tây Tháp Đặc. Ngươi là ai?”
“Thôn Tây Tháp Đặc?”
“Ta đang hỏi ngươi tên là gì?”
“Nha, ta gọi là Ngải….Ngải Vi”
“Ân! Ngải Vi! Cái tên cổ quái như vậy, ngươi là người nước nào?”
“Người Anh Quốc a, thôn Tây Tháp Đặc là ở đâu? Ở Ai Cập sao?”
Anh Quốc là cái địa phương quái quỷ gì, Bubka cảm giác không có cách nào để nói chuyện với Ngải Vi, ngay cả thôn Tây Tháp Đặc cũng không biết, xem ra thật sự là cái hương ba lão!
“Ngươi mau nói cho ta biết a! Có phải Ai Cập hay không, cách Thebes bao xa? Ta muốn đi Thebes, ta muốn đi kinh thành của Ramsses đệ Nhị!” Ngải Vi cầm cánh tay Bubka, ngữ khí lo lắng mà bức thiết. Mau! Cô phải nhanh chóng nhìn thấy Bỉ Phi Đồ, lần này cô trở về chính là làm cho hắn thoát khỏi kiếp số tử vong, không thể chậm trễ một giây a!
“Đừng lắc cánh tay của ta a!” Bubka rút tay về, lại không biết vì sao cảm thấy ngượng ngùng “ Sao một cái đại nam nhận lại cảm giác giống nữ nhân! Nơi này là đâu? Là biên giới Ai Cập giáp với Li-bi, phụ cận Giza, Giza ngươi biết chứ?”
Nghe thực quen tai nha, giống như đã nghe được ở đâu, nhưng mà nghĩ không ra. Ngải Vi không nói gì, Bubka liền tiếp tục nói.
“Thôn Tây Tháp Đặc là khu tự trị lớn nhất trong Giza, cũng chính là thôn xóm phồn hoa nhất” Bubka kiêu ngạo nói “Ngươi muốn đi Thebes là rất xa, nhìn thể trạng của ngươi xem, đi bộ như vậy cũng mất mấy tháng. Nhưng mà ngươi muốn bái kiến Pharaong thì ngươi quả thực may mắn, hắn vừa mới đến cung điện Memphis, cách đây mười ngày đường là đến. Bất quá phỏng chừng Pharaong không muốn gặp cái hương ba lão như ngươi”
“Hơn mười ngày đường….Muốn, muốn như thế nào mới có thể đi đến a?” Ngải Vi vội vàng hỏi. Ánh mắt màu lam nóng bỏng nhìn Bubka. Bubka thở dài một hơi, thật sự là người phiền toái, cũng vì mình không có khả năng đem hắn bỏ lại a.
“Quên đi, coi như ta giúp ngươi đi” Bubka nói “Dù sao ta cũng phải đi Memphis gặp ca ca ta, ngươi cũng có thể đi theo ta”+
Quyển sách như đang phát sáng trong tay, mong muốn giữ lại!….