Sủng Bảo Bối Thành Nghiện

Chương 38




Trong căn phòng được bài trí đơn giản nhưng xinh xắn, mùi hương của hoa tường vi tràn ngập phòng bởi tinh dầu tường vi được điều chế riêng, trên chiếc giường đặt cạnh cửa sổ đôi nam nữ đang triền miên quấn quýt. Hàn Chấn Phong từng chút từng chút hôn nồng nàn lên môi người con gái dưới thân, tay với lấy dây thắt dựt nhẹ tấm màn xoả ra che đậy thế giới ngoài cửa sổ.

Triệu Vy cuốn theo nụ hôn của anh, cô nhẹ nhàng đáp trả. Hàn Chấn Phong ngấu nghiến đôi môi đỏ mọng của nữ nhân một lúc thật lâu rồi mới buông ra. Ánh mắt dịu dàng nồng đậm tình yêu dành cho tiểu bảo bối của Hàn Chấn Phong khiến cho Triệu Vy ngượng ngùng không thôi. Giọng nói ngọt ngào thỏ thẻ:

“Chấn Phong, có phải em đang mơ không?”

Người đàn ông mỉm cười cúi đầu đặt một nụ hôn đầy thâm tình lên vầng trán thanh tú:

“Cô gái ngốc! Anh yêu em là thật không phải mơ đâu. Đừng sợ!”

Triệu Vy nở nụ cười thuần khiết chạm đến trái tim của Hàn Chấn Phong, anh không kìm lòng lại tiếp tục hôn cô. Nụ hôn ướt át, hai đôi môi quấn lấy nhau, đầu lưỡi ma sát qua lại khiến không gian trong phòng trở nên vô cùng ám muội. Cánh tay thon dài nhẹ nhàng chuyển động trên thân thể trắng nõn của nữ nhân, di chuyển qua từng nơi mẫn cảm khiến cho người con gái phải bật ra tiếng r*n rỉ đầy yêu kiều. Đôi môi bạc mỏng của người đàn ông lại tiếp tục đi đến những nơi mẫn cảm. Anh ngấu nghiến đôi gò bồng mềm mại, bàn tay to lớn thuận tiện xoa nắn bên còn lại. Triệu Vy nằm dưới thân Hàn Chấn Phong đã bị kích thích nhiều hơn, cô ngân nga tiếng kêu như mèo con càng khiến anh trở nên nóng như lửa. Nơi tư m*t đã tiết ra không ít d*ch mật, Hàn Chấn Phong làm sao bỏ qua được mật ngọt ấy, di chuyển xuống dưới, chôn đầu vào giữa hai chân cô. Triệu Vy bị tấn công khó khăn cất tiếng:

“Ưm…đừng…bẩn lắm…”

“Không bẩn, anh rất thích, nó rất thơm, rất ngọt ngào bảo bối à!”

Hàn Chấn Phong khàn giọng trả lời, đầu lư*i vươn ra chậm rãi thưởng thức nơi ngọt ngào của người con gái anh yêu nhất. Vừa nhấm nháp vừa thăm dò bằng ngón tay, Triệu Vy đã không thể khống chế mình cứ thế nức nở phát ra tiếng r*n dụ hoặc. Cảm nhận được Triệu Vy đã bị mình kích thích đến cực hạn, Hàn Chấn Phong cũng không chịu được nữa, một đường thẳng mạnh mẽ để vật to lớn xâm nhập vào bên trong tư m*t ấm áp kia. Anh liên tục luân động lúc nhanh lúc chậm đưa Triệu Vy từ khoái cảm này đến khoái cảm kia, môi không ngừng hôn lên môi cô, cổ cô, cắn mút hai bầu ng*c sữa.

“Ưm…nhẹ một chút..”

Bỗng nhiên Hàn Chấn Phong lật người để Triệu Vy nằm lên trên, anh vuốt vài sợi tóc trên mặt cô ra sau tai, giọng nói trầm thấp vang lên:

“Bảo bối, em động đi, cho em làm chủ đấy!”

Hai gò má nữ nhân ửng hồng, khẽ cắn nhẹ môi, bắt đầu chuyển động lên xuống, mỗi lần như thế đôi môi xinh đẹp không ngừng phát ra tiếng yêu kiều nức nở. Hàn Chấn Phong nồng đậm tình yêu nhìn người con gái đang rong ruổi phía trên, thân hình mảnh mai kiều diễm, mái tóc loạn xạ theo từng cái chuyển động xoả đầy trên lưng, đôi ng*c nhấp nhô lên xuống càng làm cho anh trở nên phấn khích hơn. Bắt lấy hai đỉnh núi cao, dùng lực xoa nắn tạo thêm kho*i cảm rồi bất ngờ thúc mạnh vào khiến Triệu Vy kêu lớn:

“Á…ưm…Chấn Phong…”

“Bảo bối, không được sao?”

Hàn Chấn Phong cười khẽ, miệng cắn mút đỉnh hồng nhỏ, thay phiên hai bên, thân dưới phối hợp động mạnh, Triệu Vy bị kho*i cảm đến mức đổ ập cả người xuống chỉ biết ôm chặt lấy anh mà đón nhận sự cuồng dã đầy nóng bỏng.

Thật lâu thật lâu sau đó khi ánh hoàng hôn đã buông xuống, bầu trời thay bằng màu đen huyền ảo thì cuộc triền miên của cả hai mới kết thúc. Triệu Vy như bị rút hết toàn bộ sức lực, cả cơ thể như không xương đầy mồ hôi nằm trong lồng ngực ấm áp của người đàn ông. Mà người nào đó sau khi thoả mãn lại ôm chặt bảo bối thả từng cái hôn nhẹ lên cái cổ trắng ngần.

“Đừng mà…mệt lắm!”

Hàn Chấn Phong khàn cười nhẹ, xoay người Triệu Vy lại, ánh mắt vô cùng cưng chiều nhìn cô:

“Cảm ơn em, bảo bối!”

Triệu Vy choàng tay ôm cổ anh, rướn người hôn lên đôi môi bạc, tiếng nói nhẹ như gió thoảng:

“Em phải cảm ơn anh mới đúng! Có anh em mới biết được một người đàn ông yêu thương chiều chuộng là như thế nào. Anh vì em mà lo lắng, vì em mà bỏ ra không ít tâm tư. Em yêu anh, đã yêu lâu lắm rồi! Chỉ là em không dám bày tỏ, em sợ giữa hai ta xảy ra khoảng cách…”

“Ngốc! Từ đầu đến bây giờ anh vẫn chỉ có mỗi em thôi, không có thời gian quan tâm người khác. Bây giờ, về sau, mãi mãi trong tâm trí anh, trong tim anh, trong cuộc đời còn lại em sẽ là người phụ nữ mà anh yêu thương và trân trọng nhất. Đừng nghĩ lung tung nữa, dồn tâm tư đó để bù đắp tổn thất mấy ngày qua của anh đi.”

“Được rồi được rồi á! Em sẽ dốc toàn bộ tình yêu của mình để chiếu cố anh nha.”

Triệu Vy chọc ghẹo, Hàn Chấn Phong lại vui vẻ hôn liên tục lên môi cô. Chợt nghĩ đến gì đó, anh nói:

“Chân em còn đau không, sao lại bất cẩn thế hả?”

Triệu Vy lắc đầu:

“Hết đau rồi ạ! Đi lại được rồi em không sao mà.”

Ánh mắt Hàn Chấn Phong hiện lên tia đau lòng:

“Xin lỗi! Để em suy nghĩ nhiều nên mới bị thương.”

Triệu Vy vuốt đuôi lông mày của anh, tràn đầy hạnh phúc cất tiếng:

“Đã qua rồi! Bây giờ em rất ổn, đừng lo lắng nữa, ha!”

Hàn Chấn Phong lại cúi đầu hôn lên đôi môi nhỏ nhắn như bày tỏ sự hối lỗi trong anh. Triệu Vy phối hợp đáp lại, nụ hôn bắt đầu có phần nóng bỏng hơn. Chỉ một lúc sau đó căn phòng lại chìm trong một cuộc kích tình đầy tê dại…….