Tuệ An với Cẩn Nam vui vẻ dùng bữa cùng nhau mà không hề để tâm đến Lăng Triệt và An Thy. Tuệ An không hiểu chuyện của hai bọn họ, An Thy và Lăng Triệt quen nhau sao, sao cô không biết chuyện này vậy. Anh gắp thức ăn bỏ vào chén của cô, thấy cô chăm chú suy nghĩ gì đó mà không chịu đụng đũa.
- Tuệ An...
- Hửm?
- Em sao vậy? Đồ ăn không ngon sao?
- Không phải.
- Thế sao không ăn đi, em ngồi đờ ra đó làm gì.
- Lăng Triệt với An Thy là như nào vậy anh?
- Hôm đám cưới chúng ta, Lăng Triệt để ý cô ấy. Cậu ấy cũng nhiều lần theo đuổi nhưng An Thy không đồng ý vì cô ấy nghĩ Lăng Triệt chỉ vui chơi qua đường nên hết lần này đến lần khác đều né tránh.
- Anh thấy hai người bọn họ sao? Có hợp không?
- Anh không biết. Tình cảm không thể cưỡng ép được. Cứ để họ tự nhiên, nếu có duyên sẽ chẳng lạc đường.
- Dạ
- Em mau ăn đi.
- Dạ.
Sáng hôm sau, cả 4 người đều bay về thành phố M bởi Hoàng Cẩn Nam còn có chuyện quan trọng ở tập đoàn cần anh giải quyết. Bên trong khoang hạng thương gia xuất hiện hai thái cực đối ngược nhau. Một bên thì nhẹ nhàng chăm sóc nhau lẫn nhau còn một bên thì Lăng Triệt lại bị An Thy ghẻ lạnh, không cho anh đến gần cô.
Trở về thành phố M, Hoàng Cẩn Nam có một buổi tiệc rượu phải tham gia. Tuệ An cũng tham gia cùng với anh. Xe chạy đến bữa tiệc, phải nói là rất hoành tráng, dù là trang trí bên ngoài hay không gian bên trong bữa tiệc đều vô cùng đẹp mắt, sang trọng bởi những người đến đây tham dự đều là những người có danh tiếng không hề kém cạnh ai.
Tài xế mở cửa xe, anh bước ra ngoài trước, sau đó nhẹ nhàng dìu cô bước ra. Cô đứng cạnh anh, choàng vào tay anh bước vào bên trong, độ sang trọng và quý phái của hai đều khiến cho những người xung quanh phải ngước nhìn. Hôm nay cô mặt một chiếc váy dạ hội khoe trọn xương vai xanh của cô, mái tóc được uốn xoăn nhẹ tạo cảm giác bồng bênh. Các cô gái có mặt trong buổi tiệc ngày hôm nay đề mê mẩn vẻ đẹp của anh nhưng khi thấy anh tiến vào cùng cô thì sự ganh tị, ghen ghét đã hiện rõ trên khuôn mặt.
Anh bước lại chỗ thức uống, lấy cho cô một ly nước ép và một ly rượu cho bản thân. Cô uống một ngụm sau đó nhìn xung quanh khán phòng này, vô cùng to lớn. Khách khứa đều đã đến đông đủ, chủ tiệc cũng lên sân khấu phát biểu:
- Xin chào tất cả các vị, cảm ơn các vị đã dành thời gian tham dự buổi tiệc nhân dịp kỉ niệm 30 năm thành lập của công ty tôi. Chúc tất cả các vị sẽ có một buổi tối vui vẻ cùng nhau. Xin mời.
Tất cả mọi người đều vỗ tay chúc mừng. Buổi tiệc cũng chính thức bắt đầu. Trong suốt buổi tiệc, anh được các doanh nhân đến mời rượu, ai cũng muốn nhân cơ hội lần này có được sự ảnh hưởng từ anh để có thể hợp tác. Những cô gái đi có mặt trong buổi tiệc cũng không ngoại lệ, họ nhìn anh với ánh mắt say mê như thể muốn nuốt anh vào trong bụng. Tuy anh rất lạnh lùng với họ nhưng cô cảm thất rất khó chịu.
Anh được hết người này đến người khác mời rượu khiến cô nhìn anh mà xót hết cả ruột, nhiều lúc cô muốn uống thay anh nhưng anh lại không cho, nói mình không sao. Kết thúc buổi tiệc, anh cùng cô ra về. Sau hơn 30 phút lái xe thì cũng đã về tới biệt thự. Anh cùng cô bước vào nhà, anh liền ôm sát cô vào lòng. Cô vừa bất ngờ vừa khó hiểu lên tiếng hỏi anh:
- Anh sao vậy?
- Không sao, để anh ôm em một lát.