Sức Mạnh Định Tình

Chương 34




Kể từ ngày đó, Từ Thiên Kỳ luôn luôn tìm cách thả thính và làm những hành động thân mật hơn với cô.

Lúc này cô mới vừa đi học về, trùng hợp thay hôm nay anh không có đi làm. Cô vừa về đã thấy anh đang ở dưới bếp.

- Hửm? Thiên Kỳ, hôm nay anh không cần phải đến công ty sao?

- Không cần, hôm nay ở nhà nấu ăn cho cô, thế nào?

- Tự nhiên lại tốt như thế? Anh có ý đồ gì?

Nhiên Hi Hia nghi ngờ hỏi: "Anh ta dạo này có chút lạ?"

- Ý đồ gì chứ, cô không thể nghĩ tốt cho tôi sao? À còn nữa, chúng ta thay đổi cách xưng hô đi.

-

- Thay đổi cách xưng hô? Tại sao?

- Dù gì tôi cũng lớn hơn cô 600...

- 600? Anh là ma sao?

- À không, lớn hơn cô 10 tuổi, dù gì thì cô cũng phải xưng hô đàng hoàng, tôi cũng sẽ thay đổi cách xưng hô. Có được không?

Hừm, cũng được thôi! Chấp thuận!

- Được vậy từ nay cô gọi tôi là anh, tôi xưng với cô là em.

- Anh em á, mặt anh già chát!

- Im, anh em. Không được nói tôi già!

Haha, được anh em thì anh em. Vậy anh Từ Thiên Kỳ đây mau nấu lẹ lẹ nhé, tôi đói rồi, đi tắm đây.

- Được, xong ngay đây.

Và thế là Từ Thiên Kỳ đã thành osin lúc nào không hay.

Sau khi ăn xong thì anh cũng giành phần rửa chén. Đi lại tủ lạnh lỗi bịch bánh ra và đưa cho Hi Hoa.

- Đi ra ghế ngồi ăn.

- Vậy cũng được sao?

- Tất nhiên là được, em đi đi, tôi rửa.

- Ok!

Thế là Hi Hoa cầm bịch bánh lon ton ra ngoài ghế ngồi.



10 phút sau anh cũng rửa xong và bước lại chỗ cô ngồi trên tay còn cầm theo 1 ly nước cam và 1 dĩa trái cây trên tay.

- Nè, uống đi.

- Thiên Kỳ, sao anh lại đối tốt với em như vậy? Rốt cuộc có ý đồ gì? Đột nhiên lại tốt với em như vậy?

Thiên Kỳ có chút giật mình với câu nói của cô: "Không lẽ em ấy biết âm mưu của mình rồi sao?"

Hi Hoa thấy Thiên Kỳ đột nhiên ngơ ra nên đã lên tiếng gọi anh: "Thiên Kỳ, anh sao vậy? Anh trả lời em đi, rốt cuộc anh có ý đồ gì?".

Lúc này Từ Thiên Kỳ mới giật mình thoát khỏi suy nghĩ.

- Không, anh không có ý đồ gì với em hết. Sở dĩ anh đối tốt với em như vậy, chỉ là anh muốn xác nhận xem cảm xúc của mình. Càng gần em anh lại cảm thấy có chút thích em hơn, nên vì vậy anh muốn đối xử tốt với em. Bây giờ thì anh đã biết cảm xúc này của mình mà gì rồi.

Nhiên Hi Hoa đột nhiên được nghe Thiên Kỳ sổ 1 tràng dài như vậy có chút ngơ, nhưng rồi cô cũng lên tiếng đáp lại anh.

- Vậy nó là gì?

- Là anh thích em Hi Hoa! Em có thể để tôi có cơ hội trở thành bạn trai em được không?

- H-hả!!!??? A...Anh thì em??? M...Muốn trở thành bạn trai em???

Thiên Kỳ lộ rõ vẻ thất vọng trên gương mặt mà đáp:

- Đúng vậy, không được sao?

- K...Không phải, anh cho em chút thời gian được không? Chuyện này đến có hơi đột ngột, em chưa bình tâm được...

Nhiên Hi Hoa lúc này vừa cúi mặt vừa nhắm mắt mà trả lời Từ Thiên Kỳ, bây giờ cô ngại đến mức Thiên Kỳ có thể thấy rõ lỗ tai đang đỏ ửng kia của cô rồi.

- Được, không sao. Em cứ từ từ bình tĩnh mà suy nghĩ.

Nói rồi anh nhẹ nhàng xoa đầu cô.

- Bây giờ đi nghỉ ngơi thôi, mai chúng ta còn đi làm. Anh dọn dẹp chỗ này cho em nghỉ ngơi sớm nhé Hi Hoa.

Nói rồi Thiên Kỳ đứng dậy dọn dẹp đồ ăn vặt xuống bếp rồi lên phòng, khi đi còn không quên nhắc nhở cô.

- Em nhớ ngủ sớm đó, ngủ ngon Hi Hoa.

- A, được. Anh cũng ngủ ngon.

Đợi Thiên Kỳ khuất bóng Hi Hoa mới tựa lưng vào ghế lên tiếng.

- Aaaa! Gì vậy nè....