Sau một hồi hoàn hồn thì Từ Thiên Kỳ mới trả lời lại câu hỏi của Nhiên Hi Hoa.
- Không sao, con muỗi ấy mà.
Lúc này anh mới quay qua cậu bạn kế bên Hi Hoa, giả vờ hỏi.
- Người này là…
Nhiên Hi Hoa thấy thế thì bèn lên tiếng:
- A đây là bạn tôi, Lưu Đan.
Từ Thiên Kỳ vừa cười với Hi Hoa thì liền quay sang cậu ta nhìn với đôi mắt lạnh lùng.
- Chào nhóc! Cảm ơn nhóc đã chăm sóc Hi Hoa nhà tôi nhé.
Nói rồi anh quay qua kéo Nhiên Hi Hoa đi để lại cậu bạn bơ vơ đứng đó nhìn theo chiếc xe phiên bản giới hạn này.
< Trên xe >
- Hi Hoa nhà tôi? Ọe, giám đốc, anh muốn nhờ vả tôi cái gì đây?
- Tôi có gì mà không có, cần nhờ gì ở cô.
Nghe thấy sự sỉ nhục mang phần đúng đấy thì Nhiên Hi Hoa có chút tức giận.
- Anh, hầy được được không chấp người lớn tuổi.
Từ Thiên Kỳ cũng đành bó tay với lời nói của cô vì nó… quá đúng!
Sau đó anh chở cô đến một trung tâm thương mại lớn nhất thành phố, khi anh bước vào thì mọi người ai ai cũng đều biết Từ tổng đây, nên liền chạy ra chào đoán.
- Chào Từ tổng ạ, hôm nay ngài muốn mua gì ạ?
Còn cô thì đang trầm trồ trước sự tráng lệ này thì bị tiếng nói của anh kéo lại.
- Cô! Thích cái gì, đưa cho nhân viên đóng gói.
- Hả??? Sao lại… Thiên Kỳ anh lại đây tôi nói nhỏ này.
Sau đó cô kéo anh ra một góc, 2 người thì thầm to nhỏ, còn nhân viên và quản lí cửa hàng có hơi bất ngờ trước dáng vẻ của anh bây giờ.
Từ Thiên Kỳ trước trước giờ liên cao cao tại thượng, không bao giờ khom người nói chuyện vưới bất kì ai. Vậy mà giờ đây lại khom người nói chuyện với một cô gái:
- Nè, cô nhìn xem. Đó có thể là Từ phu nhân đó.
- Đúng đó, Từ tổng trước giờ có ham mê nữ sắc bao giờ, mà giờ lại…
Quản lí nghe thế cũng có hơi tò mò nhưng không dám nói, và một số lời xì xầm khi chứng kiến cảnh trước mặt. Còn bên cô và anh thì…
- Thiên Kỳ, tôi nói anh nghe, chúng ta có thể dô những cửa hàng bình thường cũng được mà. Vào đây chi phí rất đắt, tôi trả không nói đâu Từ tổng à. Tôi chuẩn bị đóng học phí nữa đó.
- Ai nói cô phải trả? Tôi trả.
Nói rồi anh dứt khoát kéo cô lại đưa cho nhân viên rồi nói.
- 1 là cô có thể tự chọn, còn nếu không muốn thì 2 là cô nhìn bất cứ món nào trong cửa hàng này, tôi kêu nhân viên đều đóng gói hết. Chọn đi.
Nghe thế Nhiên Hi Hoa tá hỏa mà trả lời.
- A!!! 1 1 tôi chọn phương án 1.
- Được, vậy cô chọn rồi sau đó đi thay ra cho tôi xem.
- Biết rồi.
Vừa đi Nhiên Hi Hoa vừa nghĩ thầm.
- ( Tự nhiên bị lôi đến đây rồi còn bị mắng. Cái con người xài tiền phung phí này, người thì cật lực kiếm tiền, người thì xài tiền như xài giấy. Tôi mua cho hết gia tài của anh, hứ đồ đáng ghét Từ Thiên Kỳ).
Sau một hồi lựa thì cô chỉ chọn được 3 bộ, sau đó cô lại chỗ Từ Thiên Kỳ.
- Chỉ nhiêu đó? Haizzz
Thế rồi anh đứng dậy và kéo cô theo, cô đi theo sau anh, còn anh thì thấy là quăng cho cô cầm. Sau hồi lựa chọn thì đã có 1 núi đồ.
- Rồi thay đi.
- Hả??? Hết nhiêu đây?
- Đúng!
- Cái tên này!!!
Rồi cô cũng buộc phải thay, thì Từ Thiên Kỳ lôi cô đi mua đồ như vậy cũng chính là vì nhà anh sắp có một cuộc yến tiệc, gia đình và anh không thân lắm. Đồng thời cũng muốn dẫn con mèo nhỏ đi, đến lúc vào địa bàn thật sự của ma cà rồng rồi thì anh muốn xem xem cái sức mạnh bí ẩn của cô nó có tràn ra mà bảo vệ cô không. Lúc đó nhất định sẽ lấy được sức mạnh đó. Đúng, anh chính là lợi dụng thời cơ đó để lấy sức mạnh của cô.
Đang ngồi trâm ngầm suy nghĩ kế hoạch thì có 1 cái đầu nhỏ lú ra từ tấm màn.
- Thiên Kỳ, anh giúp tôi được không?
Nghe thấy thế Từ Thiên Kỳ đi lại chỗ cô.
- Sao vậy?
- Thì là cái vãy này khóa kéo tôi kéo không tới, anh lại kéo lên dùm tôi được không? Tôi cũng không thấy nhân viên nữ đâu hết, nên…
Vừa nói cô vừa ngại đỏ mặt, Từ Thiên Kỳ cảm thấy biểu cảm này rất thú vị. Thuận tay mà đẩy cô vào bên trong khi cô còn đang không biết phải làm như thế nào.
- Vào thôi!
- Ấyy…