Cậu thanh niên phát điên, hai mắt đỏ đậm! Anh ta tên là Lý Thành Khang.
Con trai của một tổng giám đốc công ty bất động sản, tài sản khá phong phú.
Từ ba tháng trước, Lý Thành Khang bắt đầu theo đuổi Cố 'Tư Mẫn nhiệt liệt.
Suốt quá trình này, Lý Thành Khang vẫn luôn mang hình tượng tao nhã lịch sự, miệng chưa bao giờ thốt ra nửa câu thô
tục, như một quân tử nhẹ nhàng.
Vừa mới biết được Cố Tư Mãn hôn Tân Nguyên một cái ngay trước mặt mọi người.
Anh ta trực tiếp sụp đổ.
Tân Nguyên nhìn sắc mặt Lý Thành Khang dần trở nên âm trầm.
Cố Tư Mẫn không đổi sắc nói: "Đừng nói tôi hôn em ấy, dù tôi có ngủ với em ấy thì có liên quan gì đến anh sao?"
"Cô" Lý Thành Khang giận dữ: "Ba tháng này tôi đối xử với cô thế nào, trong lòng cô không rõ ràng sao. Dù cô có là sắt đá,
được tôi đối đãi dịu dàng như vậy cũng con mẹ nó nên ướt rồi chứ"
"Anh nói bậy bạ gì đó, sao tôi có thể là thạch nữ được".
Cố Tư Mẫn cười đầy quyến rũ, hai tay ôm lấy cánh tay Tần Nguyên, dáng vẻ vô cùng thân mật: "Có tiểu sư đệ của tôi ở đây, tôi lúc nào cũng ướt cả".
Hít.
Tân Nguyên trợn mắt há mồm, sắc mặt mất tự nhiên giấy giụa khỏi Cố Tư Mãn, nhanh chóng đỏ mặt đến tận cổ.
Lý Thành Khang như muốn trợn rách cả mắt, phẫn nộ đến toàn thân run rẩy: "Cố Tư Mẫn! Tôi sẽ không tổn thương đến cô, nhưng cô làm như thế sẽ đẩy thăng nhà quê này vào trong hố lửa đấy!"
"Anh có ý gì, anh muốn động đến em ấy?", Cố Tư Mẫn ra vẻ kinh ngạc.
"Tôi thích cô nên tôi sẽ không làm tổn thương cô, nhưng cô nghe kỹ cho tôi, từ hôm nay trở đi, ai dám đến gần cô, tôi sẽ phế đi người đói"
Lý Thành Khang nằm chặt hai tay, một lần nữa nhìn về phía Tân Nguyên, ánh mắt cực kỳ hung tàn.
Tân Nguyên im lặng thở dài, nói với Cố Tư Mẫn: "Tự chị giải quyết đi, em có việc đi trước, tối nay em lại tới tìm chị hỏi thăm rõ ràng sau".
Dứt lời, Tân Nguyên quay người bỏ đi.
Lý Thành Khang dùng ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn Cố Tư Mẫn: "Tôi hy vọng cô không ngăn cản tôi, hôm nay không ai có thể ngăn được tôi, đừng làm cho bảo vệ công ty cô uổng công chịu thương".
Cố Tư Mẫn giang tay ra: "Tại sao tôi phải ngăn cản anh chứ? Có điều, xem mặt mũi của bố anh, tôi tốt bụng nhắc nhở anh một câu, đừng đi chọc xúi quẩy, tên kia lúc khờ thì rất khờ, nhưng một khi tức giận... Hậu quả rất nghiêm trọng đấy".
"Cô đang chơi trò lấy lui làm tiến với tôi?"
Lý Thành Khang cười lạnh nói: "Bạn của tôi nói đúng lắm, lúc theo đuổi phụ nữ phải ngang ngạnh một chút. Hôm nay tên kia chắc chắn sẽ bị phế, sau này lại có ai dám tiếp cận cô, tốt nhất cô nên cẩn thận suy nghĩ vào".
Buông lời, Lý Thành Khang sải bước đuổi theo.
Bên ngoài tòa nhà cao tầng.
Tân Nguyên vừa đi ra khỏi sảnh lớn công ty, chợt nhận ra sau lưng truyền đến tiếng bước chân dồn dập.
Lý Thành Khang dẫn theo năm người đàn ông vạm vỡ nhanh chóng vọt tới, chặn đường đi của anh.
Tân Nguyên buồn bực nói: "Hôm nay tôi đã đánh người một lần rồi, không muốn đánh lần thứ hai, điều này xung đột với ý tưởng làm người nhiệt tình giúp đỡ mọi người của tôi".
"Con mẹ nó mày giả bộ cái đéo gì?"
Sắc mặt Lý Thành Khang khó coi: "Thành thật khai báo, tại sao Cố Tư Mãn lại hôn mày? Chẳng lẽ cô ta thật sự lẳng lơ như lời đồn đại, thậm chí ai cũng có thể làm chồng?”
Ai cũng có thể làm chồng!
Đây là lời sỉ nhục lớn nhất đối với danh dự và nhân cách của một người phụ nữ!
Rốt cuộc đại sư tỷ có thể tin tưởng không, chuyện này còn cần chờ bàn bạc thêm, nhưng cũng không tới lượt người khác. bôi nhọ cô ấy như vậy!
"Người thành phố đều không biết tự trọng như thế sao? Tôi đổi ý rồi, sau này phàm là người có ác ý với tôi, tôi sẽ tuyệt đối không cho người kia cơ hội nói thêm nửa câu", ánh mắt Tân Nguyên lạnh xuống.
"Cái đệch mẹ mày, ông mày hỏi mày..."
Đùng!
Lý Thành Khang bay ngược ra ngoài.
Mặt mũi năm người đàn ông vạm vỡ kia tràn ngập kinh ngạc, bọn họ không ai thấy rõ Tân Nguyên ra tay lúc nào!
"Muốn tôi ra tay hay tự mình quỳ xuống?” 'Tân Nguyên nhìn về phía năm người đàn ông.
Năm người nhìn nhau, tự dưng cảm thấy lạnh cả người, từ bàn chân vọt thẳng lên đỉnh đầu.
"Chúng ta lấy tiền lương không hề thấp, cứ thế đầu hàng, làm trái với phẩm hạnh nghề nghiệp, hay liều mình với cậu †a?", người ở giữa thấp giọng hỏi.
Bốn người kia lại nhìn lẫn nhau, sau đó nhẹ gật đầu.
"Bảo ông đây quỳ xuống, cậu cũng xứng? Dám đánh cậu Khang, hôm nay cậu chắc chắn sẽ bị phế!"
Người đứng giữa hung hăng xông ra ngoài.
Mà cùng lúc đó, bốn người còn lại đồng loạt quỳ trên mặt đất, lo sợ cúi đầu.
"Con mẹ nói"
Người đàn ông vạm vỡ vừa xông ra lập tức dừng bước lại, quay đầu nhìn bốn đồng bạn của mình, hốc mắt nhanh chóng đỏ lên: "Đồ chó hoang, ông đây làm chết chúng mày!"
Nhìn năm người kia đánh lộn, khóe miệng Tân Nguyên co giật hai lần.
Lúc này, Lý Thành Khang chật vật bò lên, nhìn cảnh tượng khó coi trước mắt, anh ta tức giận đến cả người điên cuồng phát run, như thể mắc phải bệnh động kinh.
Trả một trăm ngàn tiền lương để mời năm tên vệ sĩ này về. Chơi bố à? Cmn!
Lý Thành Khang chỉ vào Tân Nguyên, quát lớn: "Bố tao là
Chát. Tân Nguyên tiện tay vung lên.
Lý Thành Khang lại bị ném văng ra ngoài lần nữa, anh ta đau đến mức nội tạng như muốn dời vị trí.
"Hình như có bệnh".
Tân Nguyên nhíu mày nhìn xuống Lý Thành Khang, chợt nhanh chân rời đi.
Không bao lâu sau, đúng lúc Tân Nguyên chuẩn bị bắt xe đi tìm Trần Nghiên.
Một chiếc Maserati đỗ lại bên cạnh anh.
Cố Tư Mẫn cười nói: 'Muốn đi chữa bệnh cho cô nhóc kia? Chị đưa em'.
Tân Nguyên do dự một hồi vẫn quyết định lên xe: "Đến nhà trọ Uất Kim Hương".
Địa chỉ này anh từng nghe cô ấy đề cập đến trên xe Lưu Hân Hân hồi trước.
Cố Tư Mãn gật gật đầu, chậm rãi đạp chân ga, vừa lái vừa cười nói: "Lý Thành Khang là một tên đạo đức giả. Ngày. thường giả bộ cũng ra dáng ra hình, trên thực tế anh ta có thù tất báo, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho em, sư đệ phải cẩn thận đấy".
"Chuyện này chẳng giống tính cách của chị".
Tân Nguyên dùng vẻ mặt hoài nghỉ nói ra: "Theo lý thuyết, chị thấy anh ta khó chịu, chị sẽ không bao giờ để mặc anh ta quấn lấy chị".
Cố Tư Mãn thở dài đáp: "Hiện tại không thể so với ngày. tháng nhàn nhã thanh tịnh ở trên núi. Sau khi vào đời, chắc chắn sẽ có những lúc không thể hành động theo ý mình. Công ty của chị còn biết bao nhiêu người cần ăn cơm, không thể chỉ quan tâm đến việc trả thù".
Tân Nguyên đại khái hiểu. Trong này chắc chẳn có dính dáng đến lợi ích. Cố Tư Mẫn không lo lắng Tân Nguyên sẽ gặp nguy hiểm
cô ấy nhanh chóng chuyển chủ đề: 'Hẳn Như Sương đã nói với em rồi, con nhóc Trần Nghiên kia có thể chất đặc thù..."
"Dừng dừng!" Khuôn mặt Tần Nguyên lại bät đầu nóng lên.
Đối với một tay mới mà nói, dù chỉ là mấy từ ngữ mịt mờ cũng dễ dàng cảm thấy ngượng ngùng.
"Chị đang nói chuyện nghiêm chỉnh với em đấy. Huyền Y Môn đã truyền thừa suốt nhiều đời, chỉ có một vài người có thể tu luyện "Thái Cổ Thần Quyết". Hơn nữa nó có tổng cộng chín tâng, chưa từng có ai đột phá đến tâng thứ năm, mở thiên nhãn. Trần Nghiên chính là cơ hội tốt nhất của eml"
Cố Tư Mẫn hiếm khi nghiêm túc nói: "Có điều, hiện giờ em mới tu luyện đến tầng thứ hai, tạm thời không cần phải gấp gáp, đến tầng thứ tư rồi nói sau. Nhưng trong khoảng thời gian này, Trần Nghiên nhất định phải duy trì độc thân mới được".
Đầu óc Tân Nguyên ong ong.
Người thiếu niên khó tránh khỏi cảm giác hiếu kỳ về những chuyện kia, vài lần anh muốn hỏi sâu hơn, nhưng từ ngữ như bị nghẹn ở cổ họng, nói không nên lời.
"Đại..."
Tân Nguyên muốn gọi Đại sư tỷ, nhưng mạnh mẽ nhịn lại:
"Em vẫn luôn muốn biết, vì sao các chị đều bảo em là thịt Đường Tăng? Rốt cuộc điều này là có ý gì!"