Còn nếu quy thành sức chiến đấu của các vương triều cổ đại ở thế giới hiện tại, thì trong thế giới chiến đấu từ trước đến giờ đã thành lập tổng cộng chín Đế Triều, nhưng chưa từng có hai cường giả cùng tồn tại.
Có thể tưởng tượng rằng lần này Để Khung vì muốn giết Tiêu Hạo Thiên mà không màng gì cả. Một ngày sau khi thành lập năm bộ phận của Đế Triều thì Để Khung không thể ra ngoài nên đã phải hai kiếp Hậu Kì cùng với Đỉnh Phong đi. Nếu không thì với tính cách của Đế Khung thì anh ta có thể ném tất cả quyền lực của thuộc hạ xuống ngoại trừ anh ta.
Chỉ cần có sấm sét quét ngang mặt đất và quét sạch toàn bộ phận thế giới thì không phải sẽ dễ dàng hơn sao? Chẳng qua là anh ta có chút hạn chế nên không làm được mà thôi.
Dù sao thì ý chí của các bộ phận thế giới vẫn chưa bị dập tắt, đối phương nhất định sẽ không trơ mắt nhìn Đế Khung đơn giản càn quét toàn bộ thế giới.
Cho nên đây không phải là vấn đề liệu Đế Khung có cơ hội hay không, mà là vấn đề tồn tại một cái gì đó bí ẩn ngăn cản anh ta không cho anh ta một cơ hội như vậy...
Nhưng dù là như thế thì khi Để Khung nhìn thấy nhị kiếp đỉnh phong sơ kì Tiêu Hạo Thiên bị bao vây bởi tam tồn nhị kiếp đỉnh phong trong kì thì khuôn mặt của anh ta cuối cùng cũng nở một nụ cười khát máu.
Khoảnh khắc tiếp theo, bộ phận thế giới hiện lên ở trên bầu trời với hào quang màu đen vô biên hội tụ thành khuôn mặt của Để khung. Anh ta lạnh lùng nhìn Tiêu Hạo Thiên đang bị bao vây ở giữa tam tồn có kích thước khoảng chừng hai nghìn mét.
Để khung cười nói: "Tiêu Hạo Thiên, nên kết thúc rồi. Tôi sẽ cho tam tồn nhị kiếp trung kì đỉnh phong đưa tiễn anh, như vậy đã đủ đãi ngộ chưa? Nói cho cùng thì anh cũng là người của bộ phận thế giới Chiến Bộ, là vị vua chân chính đầu tiên sinh ra trong lịch sử. Chỉ là..."
Tiêu Thiên Hạo nghe xong cũng nở nụ cười, coi như là Để Khung có cơ hội chiến thắng. Tiêu Hạo Thiên mỉm cười và hỏi Đến Khung: "ồ? Chỉ là cái gì cơ? Haha..."
Ngay cả khi Tiêu Hạo Thiên bị bao vây bởi tam tôn nhị kiếp trung kì đỉnh phong thì anh cũng không quan tâm. “Hả?” Đế Khung nheo mắt lại, anh ta cảm thấy trạng thái của Tiêu Hạo Thiên có chút không đúng, bởi vì cái chết đang đến gần anh, sao anh có thể không một chút sợ hãi như vậy chứ?
Để Khung nhìn Tiêu Hạo Thiên thật lâu và nói: "Chỉ là anh không có cơ hội để tiếp tục phát triển nữa."
Tiêu Hại Thiên phản đối nói: "Tại sao không? Hiện tại anh có thể đi ra sao? ít nhất anh không thể đột phá kết giới thứ ba của hắc ám, đúng không?"
Để Khung cười khinh bỉ nói: "Vậy thì sao? Chẳng lẽ tam tôn để chủ hắc ám này không thể tiễn anh lên đường sao?”
Tiêu Hạo Thiên gật đầu đồng ý, sau đó cơ thể anh có khí thế nhị kiếp đỉnh phong bộc phát ra. Vào khoảnh khắc tiếp theo đã có một tiếng nổ lớn và kèm theo là một luồng khí hư ảo gần ba nghìn mét đột nhiên xuất hiện.
Luồng khí hư ảo của Tiêu Hạo Thiên che khuất cả bầu trời, sau khi luồng khí hư ảo của Tiêu Hạo Thiên đã hoàn toàn lộ ra thì mây đen bao phủ cả bầu trời trong chốc lát đã biến mất rất nhiều. Những tia nắng ban trưa lại bao phủ khắp mặt đất, nó cũng chiếu vào luồng khí hư ảo của Tiêu Hạo Thiên.
Trong nháy mắt tam tôn nhị kiếp trung kì đỉnh phong để chủ hắc ám đang vây quanh Tiêu Hạo Thiên đã lùi về phía sau.
Thân thể của Tiêu Hạo Thiên ở trước luồng khí hư ảo màu vàng kim đang trôi lơ lửng, anh mỉm cười nhìn Đế Khung nói: “Xem ra ba người bọn họ thực sự là rác rưởi, vốn dĩ không thể tiễn tôi lên đường, anh nói rất đúng đấy Để Khung. Ha ha..." Tiêu Hạo Thiên chế nhạo nhìn bầu trời với khuôn mặt đen kịt to lớn của Để Khung.
Để Khung nhìn luồng khí hư ảo oai phong phía sau Tiêu Hạo Thiên thì lúc này mới cảm nhận được khí thế trên người của Tiêu Hạo Thiên thì trong lòng có chyst kinh ngạc.
Để Khung nhìn chằm chằm Tiêu Hạo Thiên và nói: "Cái này... Chuyện này không thể nào. Nhị kiếp đỉnh phong Anh không phải nhị kiếp sơ kì mà là nhị kiếp đỉnh phong ư?”
Tiêu Hạo Thiên thản nhiên vỗ nhẹ tay một cái liền có tiếng nổ cách đó không xa ở chỗ tôn của nhất kiếp đỉnh phong đế chủ hắc ám, chuyện này đơn giản như đập một con ruồi vậy.
Tiêu Hạo Thiên mỉm cười nói với Đế Khung: "Anh đoán đúng rồi, nhưng không có phần thưởng đâu...
Sau khi Tiêu Hạo Thiên nói xong thì quay người lại dùng một kiếm chém vào một tôn nhị kiếp đỉnh phong trung kì...
Cùng lúc đó luồng khí hư ảo cao ba nghìn mét phía sau Tiêu Hạo Thiên toàn thân cũng phát ra màu vàng kim tràn đầy hào quang, cũng cầm trong tay một thanh đại kiếm màu vàng kim và hướng tới chém chết tôn nhị kiếp trung kì đỉnh phong để chủ hắc ám.