Sau một khoảnh khắc, Tiêu Hạo Thiên đã đuổi đến chỗ tôn của đế chủ hắc ám Trung Kỳ và dùng kiếm của mình chém người đó ra làm nhiều mảnh. "Các người... Các người nghĩ rằng mình có thể trốn thoát sao? Nhị kiếp mạnh hơn rất nhiều so với nhất kiếp... Các người vốn dĩ không thể trốn thoát." Tiêu Hạo Thiên tiếp tục đuổi theo của tam tôn để chủ hắc ám là thủ hạ của Đế Khung với một nụ cười chết chóc.
Một kiếp Nhân Vương là luồng khí hư ảo hùng vĩ có kích thước khoảng từ ba mươi mét đến ba trăm mét.
Còn hai kiếp Nhân Vương là luồng khí hư ảo có kích thước từ ba trăm mét đến ba nghìn mét.
Vì vậy, cho dù là một tôn cường giả nhị kiếp sơ kì đỉnh phong thì thực lực của cũng hơn hẳn so với cường giả nhất kiếp sơ kì đỉnh phong. Vì vậy, trong hoàn cảnh bình thường thì cường giả nhất kiếp bao giờ cũng yếu hơn so với cường giả nhị kiếp. Chưa kể đến giai đoạn giữa và cuối của nhị kiếp Trung Kỳ, càng về sau thì khoảng cách giữa hai kiếp lại càng lớn hơn.
Trong thế giới hắc ám của phía Tây đại lục, sắc mặt Đế Khung trở nên nghiêm túc, bởi vì anh ta cảm nhận được sự khiêu khích của Tiêu Hạo Thiên. Anh ta tức giận đến nỗi hai mắt như thể muốn phun ra lửa. Một số thủ hạ không chịu nghe theo mệnh lệnh của anh ta, khi tam tôn đề chủ hắc ám của nhị kiếp còn chưa ra tay thì bọn họ đã tự tiện hành động trước rồi.
Trong nháy mắt, Tiêu Hạo Thiên đã giết chết sáu người trong số họ, điều này làm cho nội tâm của Đế Khung ngày càng tức giận.
Mặt khác, Đường Ngọc Hiền và đám người Khổng Thương sau khi nhìn thấy Tiêu Hạo Thiên xuất hiện làm đảo ngược tình thế thì trong lòng vô cùng kích động.
Tại thời điểm này, bọn họ có hơn hai mươi vị cường giả cùng nhau chống lại Đế La là thủ hạ của tám vị để chủ hắc ám. Về phần cường giả bên phía Đế Khung thì đã bị một mình Tiêu Hạo Thiên trấn áp. Quả nhiên chỉ cần Tiêu Hạo Thiên xuất hiện, thì đám người này sẽ vô cùng vững tin và tiếp tục chiến đấu.
Trong thế giới hắc ám của phía Tây đại lục, tam tôn để chủ hắc ám ngay lập tức hội tụ lại trước mặt của Đế Khung, bởi vì kết giới thứ hai trước mặt bọn họ sắp không chống đỡ nổi nữa rồi. Vào lúc này, mặc dù bọn họ đã cố gắng che giấu hơi thở của mình nhưng Tiêu Hạo Thiên ở bên ngoài vẫn phát hiện ra sự tồn tại của ba người họ.
Chỉ cần Đế Khung không thể ra tay thì cho dù là một đảm nhị kiếp đỉnh phong đế chủ hắc ám thì Tiêu Hạo Thiên cũng dám chống lại bọn họ đến cùng. Vậy thì huống chi là tam tôn nhị kiếp trung kì. Nếu bọn họ mà ra tay thì đúng là một món quà cho Tiêu Hạo Thiên. Trong tâm trí của Tiêu Hạo Thiên, anh càng sợ bọn họ sẽ không ra tay hơn.
Bọn họ ẩn nấp trong căn cứ địa của thế giới hắc ám và dưới sự bảo hộ của thế triều hắc ám thì ngay cả Tiêu Hạo Thiên cũng khó có thể đánh vào hang ổ của Đế Khung. Thời gian chậm rãi trôi qua, ngay sau khi Tiêu Hạo Thiên giết chết tam tôn để chủ hắc ám là thủ hạ của Đế Khung thì chỉ có một người duy nhất của nhất kiếp đỉnh phong. Đế Khung lúc này rốt cuộc cũng chịu mở ra một cái hố cực lớn ở kết giới thứ hai. "Mau đi ra ngoài giết chết Tiêu Hạo Thiên và để triều ngũ bộ.” Giọng nói của Đế Khung vô cùng lạnh lùng.
Bùm, bùm... Khoảnh khắc tiếp theo, Để Tà và tam tôn nhị kiếp đỉnh phong trung kì trực tiếp xông ra ngoài và chỉ trong chốc lát bọn họ đã đi đến bên mặt đất. Tam tôn nhị kiếp đỉnh phong trung kì trực tiếp đứng ở ba vị trí quanh người Tiêu Hạo Thiên và vây lấy anh.
Bùm... Bùm... Bùm...
Trong nháy mắt, tam tôn có kích thước khoảng chừng hai nghìn mét, với bóng đen khổng lồ uy nghiêm xuất hiện giữa trời đất và ở giữa bọn chúng là Tiêu Hạo Thiên đang một tay cầm kiếm.
Vào lúc này, dưới sự xuất hiện của thủ hạ Đế Khung là tam tôn nhị kiếp đỉnh phong trung kì thì toàn bộ chiến trường trong thế giới này như ngừng lại.
Không ai nghĩ rằng trong trận chiến này, tam tôn để chủ hắc ám lại xông ra khỏi doanh trại hắc ám. Và ngay sau khi bọn họ xông ra thì còn có sự xuất hiện của nhị kiếp trung kì đình phong.
Phải biết rằng sự tồn tại như vậy, ở trong Đế triều hắc ám được coi là một đại tướng. Ngay cả trong Cửu đại để hắc ám thì cũng không có nhiều vị tướng hắc ám như vậy. Một mất một còn là điều vô cùng nặng nề đối với Để triều hắc ám.