Chương 53: Điềm báo từ khu rừng chết.
...Arc 2: Hành trình trao trả di vật...
-------------------------------------
“Quát!!.. Quát!!..” -Tiếng của lũ quạ kêu lên.
Tại phía đông trên lục địa Vassia này, có một khu vực được c·ách l·y với những vùng đất khác.
Khu vực đấy là một khu rừng c·hết được bao quanh bởi làn sương đen, cây cối thì khô héo và c·hết mòn theo thời gian.
Trên bầu trời thì có những đám mây hình xoáy che phủ cả ánh sáng từ mặt trời.
Giữa trung tâm khu rừng c·hết này, một tòa lâu đài với phong cách Gothic đen tuyền đang sừng sững tại đấy hàng trăm năm qua.
Bầu không khí ở nơi đây có thể mô tả là c·ái c·hết và u ám.
Lũ quạ đen cứ kêu lên khi đang đậu ở trên nóc tòa lâu đài kia, chúng đã thấy được hai bình bóng đang bước đến nơi đây.
Khi hai hình bóng dừng lại trước cánh cổng của tòa lâu đài, thì lũ quạ đã bay đi.
Cánh cổng thì đang dần mở rộng ra như thể đang chào đón hai vị khách kia.
Khi cánh cổng mở rộng ra hai bên, đã có người bước ra tiếp đón hai vị khách kia.
Mái tóc dài và ngắn có màu đen tuyền.
Cùng với hai bộ váy đen nhỏ nhắn có họa tiết bông hoa trải dài xuống.
Hai người bước ra tiếp đón chính là Sian và Maera.
Hai cô bé chính là những ngọn lửa đã được cưu mang bởi sự đố kỵ tại nơi đây.
“Thành thật xin lỗi vì đã bắt ngài phải chờ đợi..”
“Chúng tôi sẽ là người dẫn ngài đến nơi của chủ nhân Zo...
Khi hai cô bé đang trân trọng lên tiếng nói với vị khách của tòa lâu đài, thì đột nhiên một cảm giác ớn lạnh đã xuất hiện từ trong bóng tối.
Không có hình bóng của vị khách nào ở bên ngoài lối vào cổng cả, biến mất rồi chăng.
Bởi vì kế bên người em Sian.. Chính là một trong những vị khách kia.
“CRACK!!.. CRACK!!!..”. -Tiếng xương hàm v·a c·hạm với nhau.
Từ trong bóng tối.. Có một hình bóng cao lêu nghêu với cái lưng gù đang ngước nhìn xuống cả hai chị em bằng ánh mắt đỏ thẫm như máu.
“Hai đứa bay.. Chính là thuộc hạ mới của ngài ấy sao.. CRACK!!...”
Một giọng nói lạnh lẽo phát ra từ mồm của hình bóng cao lêu nghêu, với một khuôn mặt băng bó lại chiếc hàm bị rách toạt.
Nửa dưới hàm bị cháy đen và nước dãi đang nhiễu xuống từ đó.
Cảm giác ớn lạnh khi nhìn thấy vị khách đáng sợ này, hai cô bé đang run rẩy trước ánh mắt kia.
Nhưng đáng sợ hơn hết, chính là bàn tay của vị khách này, một bộ móng vuốt dài và sắc bén nối liền đến tận bên trong thịt xương.
Vị khách này cũng sở hữu mái tóc đen tuyền giống hệt hai cô bé Sian và Maera đây.
“Chị ơi...” -Phản ứng tự nhiên khi cảm thấy sợ hãi, cô bé Sian đã núp sau lưng chị gái của mình là Maera.
“Phải rồi.. Hãy sợ đi.. Ta sẽ treo các ngươi lên và xé thành nhiều mảnh thịt..”
Sự run rẩy của hai cô bé đang khiến cho vị khách đáng sợ trước mắt cảm thấy rất thích thú.
Hắn muốn xé xác cả hai bằng móng vuốt sắt nhọn của mình.
Nhưng điều đó đã bị ngăn cản bởi vị khách còn lại.
“Begi'nous.. Ta nghĩ là cậu không nên làm như vậy với hai đứa trẻ đâu.”
Một hình bóng khác lại xuất hiện từ trong bóng tối.
Nhưng lần này thay vì cảm giác ớn lạnh như kẻ kia, thì vị khách này tỏa ra một thứ khác hoàn toàn.
Mái tóc ngắn màu đen tuyền, một khuôn mặt hiền lành và nhân hậu đến kỳ lạ.
Bộ trang phục của một vị cha xứ, hay còn gọi là linh mục, nhưng nó là màu đen và họa tiết kẻ sọc hàng dọc tím đậm.
Trên tay là cuốn kinh thánh có hình ảnh kỳ dị cùng với những chữ viết khó hiểu.
Người này đang tỏa ra một cảm giác ấm áp đến mức xoa dịu cả sự sợ hãi của hai cô bé Sian và Maera.
“Ôi chúa.. Chủ nhân sẽ tức giận khi biết tin hai đứa trẻ c·hết đi”
“Vì vậy hãy dừng lại những hành động sai trái của mình, Begi'nous..”
Giọng nói của vị khách này thật ấm áp, thật sự quá khác biệt với kẻ tên Begi'nous kia.
“CRACK!!.. CRACK!!..”. -Bước ra khỏi bóng tối, vị khách đáng sợ với cái tên Begi'nous đã lộ diện hoàn toàn.
Một bộ trang phục rách rưới lộ ra chiếc bụng ốm đến mức có thể nhìn thấy xương, quần thì không thể mô tả thành lời vì quá thô kệch và tàn tạ.
“Ngươi không nên ngăn cản ta.. CRACK!!.. Lần sau ta sẽ tính sổ chuyện này với ngươi Prieved..”
Vị khách đáng sợ Begi'nous bước rời khỏi đó, hắn ta tiến vào sâu trong lâu đài như thể quá quen thuộc với nơi đây.
Chỉ còn lại hai chị em Sian và Maera cùng một vị khách khác.
Vị khách có ngoài hình và cách ăn nói như một linh mục cũng đã được tiết lộ tên là Prieved.
“Hai đứa đừng quá sợ, tính khí của cậu ta chỉ hơi nóng nảy thôi”
“Đừng quá bận tâm đến những lời vừa rồi”
“Nào ta đi thôi..” -Vị khách với cái tên Prieved đã trấn an tinh thần của hai cô bé bằng một giọng điệu ấm áp.
Hành xử một cách nhẹ nhàng.. Khuôn mặt thư sinh mỉm cười nhân hậu, chỉ với nhiêu đó thôi cũng đã đủ khiến cho hai cô bé phải điêu đứng với vị khách này.
“Vâng.. Hãy để chúng tôi dẫn ngài đến với chủ nhân.”
Không muốn chậm trễ hơn nữa.. Hai cô bé đã đồng thanh lên tiếng và đưa tay vào bên trong lâu đài, một hành động mời chào vị khách kia.
Thấy được hành động đó, vị khách Prieved nhẹ nhàng bước theo chân hai cô bé.
Hai cô bé bước đi phía trước dẫn đường.
Lướt qua những căn phòng khác nhau, dạo bước trên hành lang tăm tối chỉ có ánh sáng từ những ngọn đuốc được cắm vào trên tường.
Bên trong tòa lâu đài này, bầu không khí thật ngộp ngạt và u ám như thể nơi đây không dành cho con người.
Mỗi giây trôi qua, càng bước vào sâu trong tòa lâu đài thì bầu không khí lại càng u ám hơn với những làn sương đen ở xung quanh.
Nhưng rồi hai cô bé cũng đã dừng bước lại.
Vị khách Prieved liền ngước nhìn đến phía trước, một cánh cổng khác và nó nối liền với hành lang rộng lớn này.
“CRACK!!.. Prieved.. Ngươi chậm trễ quá đấy..”
Một hình bóng cao lêu nghêu lại xuất hiện, chính là vị khách đáng sợ vừa rồi.. Begi'nous.
Với ánh mắt đỏ thẫm của mình, Begi'nous đã lên tiếng chỉ trích sự chậm trễ của vị khách Prieved.
Khi lời chỉ trích đến tai, vị khách Prieved đã bình tĩnh đáp lại bằng giọng điệu ấm áp của mình:
“Begi'nous.. Ta không nên gấp gáp như thế”
“Chủ nhân sẽ không để tâm đến những chuyện nhỏ nhặt này đâu..”
Prieved giữ cuốn kinh thánh trên tay mà nhẹ nhàng cư xử, khác hẳn với vị khách đáng sợ Begi'nous.
“CRACK!!.. Ngươi nên chú ý hành động của mình trước ngài ấy”
“Chủ nhân triệu tập ta và ngươi..CRACK!!.. Chắc hẳn đã có chuyện gì đó xảy ra..”
Thay vì tức giận mà chỉ trích, lần này Begi'nous đã cảnh cáo vị khách Prieved về hành động chậm trễ vừa rồi.
Nhưng rồi.. Trong khi hai vị khách đang nói chuyện với nhau thì đã có giọng nói cắt ngang.
“Xin lỗi hai vị.. Cánh cổng dẫn đến ngai vàng của chủ nhân đang mở”
“Làm phiền hãy giữ im lặng và lễ nghi của mình ạ..”
Hai cô bé đã can thiệp cuộc trò chuyện của hai vị khách, bởi vì cánh cổng đang mở rộng ra.
Làn sương đen kia đang dần trở nên dầy đặc hơn ở xung quanh.
Hai vị khách cũng đã giữ im lặng mà chờ đợi cánh cổng mở ra hoàn toàn.
“...”
Khi cánh cổng mở ra hoàn toàn.
Sian và Maera đã rẻ sang hai hướng khác để nhường đường, đứng cúi đầu đưa tay vào trong mời hai vị khách kia bước vào:
“Mời hai vị bước vào.. Chủ nhân hiện đang chờ đợi ở bên trong ạ..”
Hai cô bé đã không còn dẫn đường cho hai vị khách nữa, giờ đây chỉ có thể tự bước mà thôi.
Bầu không khí đang trở nên u ám đến khó tả.
Hai vị khách đã bước vào bên trong, một nơi đầy rộng lớn với xung quanh là những trụ cột và có các ngọn đuốc được cắm ở bên trên.
Nhưng những ngọn đuốc lại không được thắp sáng.
Khi cả hai vị khách bước vào bên trong, cánh cổng ở phía sau đã từ từ đóng lại.
Bóng tối che phủ hoàn toàn xung quanh, cho đến khi những ngọn đuốc đột nhiên bừng sáng với ngọn lửa màu xanh dương.
Trước mắt hai vị khách, là những bậc thang bước lên cao.
Trên đấy chính là ngai vàng đen của kẻ được gọi là chủ nhân tại nơi đây.
Với mái tóc đen tuyền trải dài qua vai đến tận eo.
Đôi tai nhọn kèm theo đó là hình xăm gai ở cổ.
Ngoại hình xinh đẹp với làn da màu đen nhạt, chiều cao ước chừng 1m7 trở lên.
Trên người là bộ trang phục Gothic đen tuyền, chiếc váy trải dài xuống nền gạch như muốn tô điểm thêm vẻ đẹp u ám của ả.
Trước mặt hai vị khách, không ai khác ngoài chủ nhân của họ.
Zora, sự đố kỵ của thế giới này.
“BỊCH!!..”.
Cuối người quỳ xuống trước chủ nhân của mình, Begi'nous và Prieved không khỏi vui mừng khi thấy được ả ta.
Zora chính là chủ nhân, và cũng chính là người đã triệu tập bọn họ.
“Ôi chúa ơi.. Thưa chủ nhân đáng kính của tôi, phép màu nào đã khiến ngài triệu tập lũ thấp hèn này đến đây vậy ạ.”
Sau khi cúi chào lễ nghi, vị khách Prieved đã không thể giấu được sự mừng rỡ trên khuôn mặt của mình.
Prieved đã lên tiếng hỏi chủ nhân của mình, về lý do ngài triệu tập bọn họ đến đây.
Đáp lại chỉ là một ánh nhìn đến từ đôi mắt u ám của chủ nhân của Prieved.
“...” -Zora im lặng.. Chỉ ngước nhìn hai thuộc hạ của mình, chính là Prieved và Begi'nous.
Nhưng sau cùng thì ả ta cũng đã lên tiếng nói với thuộc hạ của mình:
“Begi'nous.. Vụ việc tại thị trấn bù nhìn, là do thuộc hạ của ngươi gây ra.. Có đúng không..”
Tròn mắt kinh ngạc khi lắng nghe được giọng nói của chủ nhân đang ám chỉ đến mình.
Begi'nous đã đổ mồ hôi, từng giọt đều chứa đựng sự sợ hãi khi biết được hắn đã làm chủ nhân của mình thất vọng.
Hắn giờ đây không thể ngước nhìn lên chủ nhân của mình, khác hoàn toàn so với Prieved một tên linh mục có thể thoải mái ngắm nhìn ngài ấy.
“CRACK!!.. Vâng thưa ngài.. Chính là thuộc hạ dưới trướng của thần”
“Hắn ta chính là He... L...
Begi'nous đã thừa nhận kẻ gây ra t·hảm h·ọa tại thị trấn bù nhìn chính là thuộc hạ của mình.
Nhưng khi hắn cố gắng để giải thích thì một chuyện kỳ lạ đã xảy ra, máu đang chảy ra từ cổ của hắn.
Giống hệt với trường hợp trong giấc mơ của Raidou vậy, chắc chắn chuyện kỳ lạ này chính là do Zora gây ra.
“...”
Đến nước này Begi'nous chỉ có thể cúi đầu mà quỳ trước chủ nhân của mình mà thôi.
Hắn biết rõ, rằng nếu như còn lên tiếng mà không có sự cho phép từ chủ nhân của mình.
Rất có thể hhắn ta sẽ c·hết.
Từ trên ngai vàng của mình, Zora ngước xuống dưới nhìn thuộc hạ bằng ánh mắt sắc lạnh.
“Begi'nous.. Ngươi biết rõ, ấn ký chính là thứ hiếm gặp trên thế giới này”
“Vậy mà ngươi lại đưa chìa khóa khải hoàn cho một thuộc hạ dưới trướng ư”
Giọng nói của Zora còn ớn lạnh hơn cả Begi'nous, nó như thể muốn ăn sâu vào tiềm thức của người lắng nghe vậy.
“Nói đi.. Begi'nous.. Ngươi sẽ làm gì đây”
“Khi mà ấn ký từ chìa khóa khải hoàn kia đã b·ị đ·ánh cắp, bởi một kẻ đến từ bên ngoài lục địa này...”
Ánh mắt như thể sẽ g·iết c·hết Begi'nous trong chốc lát, nhưng nếu hắn không lên tiếng thì mọi chuyện cũng vẫn vậy thôi.
Vẫn đang cúi đầu.. Cổ của Begi'nous vẫn đang nhiễu từng giọt máu xuống, nhưng v·ết t·hương đấy không nhằm nhò gì khi chủ nhân của hắn ta đang tức giận.
“CRACK!!.. Thưa chủ nhân.. Đây là lỗi của thần khi để thuộc hạ tự ý hành động”
“Hãy để thần truy lùng kẻ đã đánh cắp ấn ký từ chìa khóa khải hoàn..”
Nghe được câu trả lời từ thuộc hạ của mình, Zora đã thay đổi sắc mặt.
Khuôn mặt tối sầm đi với những làn sương đen tuyền ở xung quanh mình.
“Đã quá muộn rồi..” -Zora lên tiếng nói với giọng điệu đi thẳng vào tiềm thức của nỗi sợ hãi bên trong Begi'nous.
Hắn ta thì lại đang cố gắng giữ lấy sự bình tĩnh của mình khi đứng trước chủ nhân.
“Ngươi nghĩ rằng kẻ đó sẽ dễ dàng b·ị đ·ánh bại ư”
“Một kẻ đến từ chủng tộc Orc, và đang sở hữu ấn ký không rõ ràng..”
Zora đã không nhân nhượng trước thuộc hạ của mình.
Ả ta đã sẵn sàng ra tay g·iết c·hết Begi'nous.
Đến nước này thì đã không còn sự lựa chọn nào cả.
Để giữ được lòng tin từ chủ nhân và mạng sống của mình, Begi'nous cố gắng lên tiếng trong khi cổ đang dần bị xé toạc:
“Xin ngài.. CRACK!!.. Hãy ban cho thần một cơ hội để chuộc l...
Giọng nói của Begi'nous đã bị ngăn cản bởi những màn sương đen xung quanh, cổ thì đang dẫn bị xé toạc ra khỏi thân.
Không còn gì để làm, Begi'nous giờ đây chỉ có thể chấp nhận c·ái c·hết sắp sửa đến với mình.
Hắn ta không tức giận với chủ nhân của mình, một điều cho thấy sự trung thành tuyệt đối.
“Chờ đã thưa chủ nhân..” -Một giọng nói kế bên bất ngờ cất lên khiến cho hành động g·iết c·hết Begi'nous dừng lại.
Prieved vẫn đang quỳ trước chủ nhân của mình, có điều là hắn đây không hành động cúi đầu mà thôi.
“Chủ nhân của tôi.. Mong ngài hãy tha cho cái mạng quèn của tên ăn mày đấy”
“Hắn ta vẫn còn giá trị, và đặc biệt là năng lực của kẻ treo cổ rất cần thiết cho kế hoạch của chúng ta..”
Cái c·hết của Begi'nous đã bị ngăn cản nhờ vào lời nói của Prieved.
Zora đã dừng lại hành động g·iết c·hết Begi'nous, như có thể chỉ là tạm thời mà thôi.
“Prieved.. Ngươi nói là ta tha mạng cho hắn sao”
“Từ trước đến giờ.. Ấn ký đối với chúng ta chính là nguồn sức mạnh quan trọng”
“Chỉ vì lơ là mà để một thuộc hạ sử dụng chìa khóa khải hoàn, để rồi lại b·ị đ·ánh cắp bởi kẻ từ bên ngoài lục địa..”
Zora ngồi trên ngai vàng của mình, ngước nhìn xuống dưới thuộc hạ với ánh mắt ớn lạnh đến tận xương tủy.
“Chúa ơi.. Tôi biết là ngài rất quan trọng những thứ như ấn ký”
“Nhưng nếu chúng ta g·iết c·hết Begi'nous thì thật sự quá lãng phí”
“Hãy cho hắn ta một cơ hội để chuộc lại lỗi lầm của mình, tôi xin ngài thưa chủ nhân..”
Prieved van xin chủ nhân đáng kính của mình bằng một giọng điệu ấm áp và nhẹ nhàng.
Đáp lại chỉ là sự im lặng đến từ Zora.
Ả ta tối sầm sắc mặt, rõ ràng là đang suy nghĩ về một điều gì đó.
“CRACK!!.. Thưa chủ nhân.. Thần sẽ làm tất cả”
“Để khiến cho chủ nhân hài lòng..”
Mặc dù phần cổ đang bị rách toạc, nhưng Begi'nous vẫn còn giữ được bình tĩnh để lên tiếng van xin chủ nhân của mình.
Lần này thì hắn đã ngước lên nhìn đến chủ nhân của mình.
“...”
Vẫn là sự im lặng với khuôn mặt tối sầm đấy.
Sự im lặng chỉ diễn ra trong chốc lát, vì sau đó ả ta đã lên tiếng nói ra quyết định của mình:
“Được rồi.. Lần này ta sẽ tha mạng cho ngươi”
“Nhưng đừng mong sẽ có lần sau.”
Zora quyết định tha mạng cho thuộc hạ của mình.
Khi lắng nghe được quyết định tha mạng từ chủ nhân của mình, Begi'nous đã cúi đầu tỏ vẻ kính trọng trước ân huệ đấy.
Màn sương đen ở xung quanh cũng đã giảm bớt.
“Chủ nhân của tôi.. Ngài thật anh minh khi đã tha thứ cho cái mạng quèn kia”
Prieved ngước nhìn chủ nhân bằng ánh mắt ngưỡng mộ và tôn sùng như một vị thánh.
Về phần Begi'nous thì hắn vẫn đang im lặng để chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.
Ngước nhìn hai thuộc hạ của mình, Zora bắt đầu vào chuyện chính của ngày hôm nay.
“Hai ngươi hãy nghe rõ đây”
“Ngày hôm nay ta triệu tập hai ngươi trở về vì kế hoạch đang bị đe dọa”
“Khi sự kiện chọn lọc tại thị trấn bù nhìn kết thúc, đã có những kẻ còn sống đang hiện hữu ngoài kia..”
Khi nghe được những lời của chủ nhân, hai thuộc hạ dưới cô đã tròn mắt kinh ngạc.
Prieved đang dần cảm thấy hứng thú và tò mò về những kẻ còn sống sót sau sự kiện chọn lọc tại thị trấn bù nhìn.
“Điều mà ta đã lo ngại đang xảy ra”
“Những kẻ sống sót kia, bọn chúng đã có thể phát triển khả năng riêng biệt của mình”
Nói đến đây Zora đột nhiên im lặng.
Ánh mắt của ả ta đang thay đổi, một cơn ớn lạnh đang bao phủ bầu không khí xung quanh.
“Nhưng đấy không phải là điều đáng để lo lắng”
“Có những kẻ đang chống lại ta, và một trong số đó có cả hiệp sĩ Patrick..”
Bầu không khí ớn lạnh, kèm với màn sương đen ở xung quanh đang dầy đặc hơn.
Những điều này chứng tỏ, Zora rất để tâm đến những hành động của đoàn hiệp sĩ Patrick và tất nhiên ngược lại ông ấy cũng vậy.
“Chủ nhân của tôi.. Xin ngài hãy bớt giận”
“Lão già Patrick đấy đã quá tuổi rồi.. Kể cả là chúa, cũng không thể cứu vãn sự ra đi vì tuổi già ở nhân loại.”
Nhận thấy được sự tức giận thông qua những hiện tượng xung quanh từ chủ nhân của mình.
Thuộc hạ Prieved đã ngay lập tức lên tiếng làm hạ cơn giận từ Zora.
Nhưng trái với sự mong đợi, một vết xước đã xuất hiện từ trên khuôn mặt của Prieved.
Một lời cảnh cáo đến từ Zora dành cho hắn ta.
“Thứ lỗi vì đã chen ngang lời ngài, thưa chủ nhân của tôi..”
Biết điều mà im lặng, phản ứng từ Zora đã khiến cho Prieved ngời ngợi nhận ra lý do mình được triệu tập.
“Prieved.. Ta triệu tập ngươi đến đây vì muốn đưa cho một mệnh lệnh..”
Ánh mắt của Zora hướng về phía hai thuộc hạ, lời nói thì vẫn còn rất ớn lạnh và đi vào tận tiềm thức.
“Hãy ngăn chặn đoàn hiệp sĩ Patrick tiến đến Vassia..”
Zora đưa cho thuộc hạ của mình một mệnh lệnh cực kỳ đặc biệt, ngăn chặn đoàn hiệp sĩ Patrick.
Quả nhiên.. Prieved đã nghĩ đúng, bởi vì cảnh cáo vừa rồi chính là lời nhắc nhở không được ngạo mạn và lơ là trước vị hiệp sĩ Patrick.
“Vâng thưa chủ nhân của tôi.. Mệnh lệnh của ngài chính là tuyệt đối..”
Prieved cúi đầu trước chủ nhân của mình, mặc dù bên ngoài không thể hiện gì ngoài sự ấm áp và nhân hậu.
Nhưng bên trong vị linh mục này, chính là cái ác được che đậy bởi vẻ ngoài của hắn.
Một cái ác kỳ dị giữa lục địa này, kẻ xử tử đóng đinh.. Prieved
Về phần kẻ còn lại.. Begi'nous, hắn ta đang chờ đợi và sẵn sàng khi mệnh lệnh được đưa ra.
“Begi'nous..” -Và rồi.. Mệnh lệnh đã được đưa ra cho hắn, Zora ngước xuống nhìn bằng ánh mắt ớn lạnh giống hệt ban nãy.
“Về phần ngươi.. Ta có một mệnh lệnh dành riêng cho người”
“Hãy đến bộ lạc phong lang nằm tại phía tây nam”
“Tại nơi đó có một kẻ ngoài cuộc sở hữu mái tóc đen tuyền giống với ta”
“Hãy ghi nhớ rõ tên của kẻ đó, và mang hắn đến đây”
“Raidou!!.. Kẻ có thể khiến cho kế hoạch của ta bị đe dọa..”
Zora ngước nhìn đến phía xa, với ánh mắt như thể biết trước những gì Raidou sắp sửa trải qua.
Ả ta biết rằng.. Những kẻ sở hữu mái tóc đen tuyền giống với mình, đều là những thành phần có thể đe dọa đến kế hoạch.
“Chỉ có nhiêu đó thôi.. Đừng khiến cho ta thất vọng, bởi vì kế hoạch hiện đang đi đúng hướng của nó.”
Khi Zora kết thúc lời của mình, cũng chính là lúc hai thuộc hạ xin phép rời đi:
“Vâng thưa chủ nhân của tôi.. Ngài sẽ không phải thất vọng đâu..”
“CRACK!!.. Tôi.. Sẽ mang hắn đến đây.. Và khiến ngài hài lòng.. Thưa chủ nhân đáng kính.”
Cả hai thuộc hạ cúi đầu xin phép rời đi.
Cánh cổng ở phía sau lại mở ra, hệt như đang chờ đợi hai thuộc hạ rời đi.
“...”
Không còn gì để nói nữa.. Zora đã im lặng và hòa mình vào bầu không khí u ám tại nơi đây.
Hai thuộc hạ kia cũng đã rời đi.. Chỉ còn lại sự tĩnh lặng giữa đem u ám này.
“Chủ nhân Zora...”
Một giọng nói cất lên giữa hư vô, màn sương đen kia đang tụ họp lại một điểm.
Một hình bóng dần hiện rõ kế bên ngai vàng của Zora.
Màn sương đen vừa rồi, hóa ra chính là người này, một thuộc hạ của Zora.
Nhưng hắn khác hoàn toàn với hai kẻ vừa rồi.
Hắn có thể đứng kế bên ngai vàng và nói ra tên của Zora, rõ ràng đây chính là thuộc hạ thân cận.
“Liệu có ổn không.. Khi ta để cho Prieved ngăn chặn đoàn hiệp sĩ của lão Patrick.”
Hình bóng dần lộ rõ, một người đàn ông có ngoại hình cân đối.
Mái tóc cột kiểu đuôi ngựa màu đen tuyền.. Bộ trang phục quản gia, trên đầu thì có cặp sừng xoắn ốc.
Khuôn mặt bí ẩn.. Được che đậy bởi một chiếc mặt nạ có họa tiết 'Thập giá đỏ thẫm †' kèm với những đường gai xung quanh.
Thuộc hạ thân cận này của Zora không rõ tên tuổi hay nơi xuất thân, chỉ biết rằng hắn ta đã theo dõi Prieved và Begi'nous từ khi cả hai đặt chân vào tòa lâu đài này.
Người mở những cánh cổng, cũng chính là hắn ta, và màn sương đen cũng vậy.
“Nếu như Prieved c·hết đi thì sẽ là một hối tiếc”
“Nhưng điều đó là bất khả thi, bởi vì hắn ta đang sở hữu một loại v·ũ k·hí từ thời cổ thần binh cho đến hiện tại.”
Zora lên tiếng nói rõ về quy định cử Prieved đi ngăn chặn đoàn hiệp sĩ của Patrick.
Ả ta đã tính trước được toàn bộ sự việc, mọi thứ đều hiện đang đi đúng hướng với kế hoạch.
Kế hoạch mà ả ta đã tạo ra, đó chính là thống trị toàn bộ lục địa Vassia này.
“Thần đã hiểu, thưa chủ nhân Zora...”
...Kết thúc...