Sự Ràng Buộc Của Ái Tình Từ Kiếp Trước

Chương 64: Thành thân




Tôi không hiểu, họ chỉ mới gặp nhau có mấy ngày nhưng tại sao lại muốn về thăm trưởng bối? thành thân gấp gáp như vậy làm gì?

Mạc Mạc có nỗi khổ của cô ấy, Dạ Phong có cái khó của huynh ấy, bọn họ đều không nỡ lìa xa nhau nếu Mạc Mạc đã đồng ý có nghĩ Dạ Phong gỡ được nút thắng trong lòng mình.

Buổi trưa và sáng tất cả mọi người đều chưa hề ăn uống, đói bụng đến lã Mạc Mạc cùng các tỷ muội cùng nhau đi xuống lầu 1 ăn uống, Dạ Phong đi phía sau còn lau lau mi mắt, hắn không ngờ cô lại đồng ý như vậy. Cái thứ trói buộc không thể tháo rời của hắn cuối cùng cũng dung hòa cùng nhau, cuối cùng Dạ Phong cũng thở được, đây có lẽ chính là câu nói khiến Dạ Phong cả đời khắc ghi.

Mọi người cùng nhau ăn uống vô cùng thoải mái, những vị khách trông thấy các cô nương xinh đẹp như hoa ngồi uống rượi ăn mừng cùng nhau cũng ngắm nhìn đến chảy dãi. Dạ Phong cùng ăn uống còn Thều Hoa và Điềm Thụy đã đi đâu mất không có ở đây.

Ông chủ Lưu thấy người thân của Mạc Mạc cũng chiêu đãi vô cùng nhiệt tình. Ông ấy dọn ra cho mọi người 1 bàn đầy thức ăn ngon mà hào phóng không lấy 1 xu, rượi thịt ê chề mọi người ăn uống vô cùng no say, sau buổi trưa họ quyết định đi tìm đồ để tổ chức thành thân vào buổi tối

Tịnh Nhã dắt Mạc Mạc đi đến mấy tiệm vải, đo đặt may vá cho cô với yêu cầu vô cùng cao phải vừa đẹp vừa phù hợp với Mạc Mạc tiền không là vấn đề.

Mọi người còn lại đi thăm quan kinh thành Hồ Nam sau đó mua những thứ cần thiết, dù cho chỉ là giả nhưng nhìn ánh mắt của Mạc Mạc khi kể ra mọi chuyện và vì sao cô muốn thành thân với Dạ Phong bọn họ dù không muốn nhưng vẫn ủng hộ chấp nhận

Dạ Phong thì đi lấy sính lễ cho dù chỉ là tạm thời nhưng 1 chút hắn cũng muốn Mạc Mạc trở thành người con gái hạnh phúc nhất vào tối nay, hiện tại cô phải thật hạnh phúc, và khi hắn đưa cô đi về nước của mình thành thân, cô phải càng hạnh phúc, niềm vui của cô chính là thứ khiến hắn hạnh phúc, nụ cười rực rỡ và tràn đầy hạnh phúc của Mạc Mạc người con gái hắn yêu.

Bởi vì quá gấp gáp nên quần áo hỷ của Mạc Mạc và Dạ Phong đều được may không giống như kì vọng của Tịnh Nhã cô hơi thất vọng, cô muốn nhìn thấy đứa em gái đáng yêu của mình mặt đồ hỷ xinh đẹp đứng trước mặt gọi cô 2 tiếng: tỷ tỷ

Nhưng Mạc Mạc lại thấy nó rất đẹp, cô rất thích đây chính là bộ váy hỷ xinh đẹp nhất cuối đời, Mạc Mạc muốn ích kỉ 1 lần cô muốn được thành thân với người mình yêu. Cho dù sau này huynh ấy biết được sự thật cũng có oán trách cô cũng không buồn, Mạc Mạc muốn mình chỉ ích kỉ 1 lần 1 lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng

Trước khi đi họ đã thông báo cho cả phường và cha nuôi của Mạc Mạc, dù ai cũng bất ngờ nhưng họ lại rất vui vẻ mà nhận lời đến dự ông chủ Lưu còn sốc hơn nhưng ông ấy vẫn đồng ý trang trí Lưu Cao Phường, thành hỷ đường.



Trời đã sẫm tối, Mạc Mạc ngồi khuê phòng mà lòng như lửa đốt, nhưng những cô nương bình thường cô rất ngại ngùng cũng rất mong chờ. Tịnh Nhã phụ trách trang điểm và thay y phục cho Mạc Mạc, nhưng Tịnh Nhã làm đến đâu thì nước mắt rơi đến đó.

Cô ấy cảm thấy em mình quá đáng thương, Mạc Mạc muốn chết cùng Phổ Trạch, cô muốn chấm dứt chuỗi ngày bi thương và thảm kịch của những cô nương giống với Nhạn Diên, cô không muốn Nhạn Diên đã chết rồi nhưng lại có tội lỗi không thể đếm chỉ vì Phổ Trạch. Mạc Mạc biết vì cô quá giống Nhạn Diên và nâng lên lòng khao khát chiếm hữu của Phổ Trạch mà khiến bản thân bị đến bước này.

Cô không thể tránh né cả đời cũng không muốn những sinh linh chết vì lí do ngu ngốc này. Từ lầm bỏ trốn Mạc Mạc đã biết bản thân phải đối mặt với chuyện này, vì vậy cho dù Dạ Phong theo đuổi cô điên cuồng cỡ nào, cô cũng không chấp nhận, nhưng giờ cô lại muốn 1 lần chấp nhận để cả 2 không hối tiếc.

Tịnh Nhã trang điểm cho Mạc Mạc mà trong lòng xúc động không thôi, lần này cô liều chết cùng Mạc Mạc, lưới trời này bọn họ không thể nào chạy thoát.

Sau khi Tịnh Nhã làm xong tất cả thì đội sính lễ đã vào tới Hỷ đường, vô cùng rầm rộ biết rằng Dạ Phong không phải người nghèo chí ích thì hắn có thân phận không thấp vì vậy cho nên sính lễ không thể nào ích được

20 người mỗi người 2 bên ghánh từng thùng sính lễ to lớn, bên trong không ích của cải bao nhiêu đủ cho Lưu Cao Phường không làm 1 tháng mà vẫn đủ tiền ăn chơi tiêu xài ( nên nhớ rằng Lưu Cao Phường chính nào phường lớn nhất Hồ Nam vì vậy mức sống và tiền tiêu để được vào đây ở không hề thấp. Cả 3 tầng lầu cao lớn hơn cả hoàng cung nhưng so vố hoàng cung thì vẫn thua về độ rộng hoàng cung to gấp 2 lần Lưu Cao Phường) nhưng Dạ Phong không làm mọi người thất vọng, tất cả sính lễ đều là vật trân quý không thể đổi được bằng tiền vàng.

Các tỷ muội bên ngoài tiếp khách và dọn thức ăn cùng tiểu nhị ông chủ Lưu và các anh bảo vệ Lưu Cao Phường, tất cả mọi thứ, mọi người đều râm rang tiếng cười chúc phúc đều tràn nghập hạnh phúc nhưng ở trong phòng của Mạc Mạc không khí lại trầm xuống không thôi.

Sau khi đoàn sính lễ đã đưa đồ đến Lưu Cao Phường, ông chủ Lưu gõ chiêng 3 tiếng giờ lành đã đến, mọi người đều háo hức ngồi vào bàn, Mạc Mạc trong phòng cũng nghe thấy tiếng chiêng nó vang tận đầu làng cuối xóm.

Tịnh Nhã mỉm cười đưa tay ra, Mạc Mạc chìa tay nắm lấy sau đó Tịnh Nhã dắt Mạc Mạc ra lễ đường. Tịnh Nhã đi trước cô mặt bộ váng đỏ và tấm lông cáo trắng tóc được xõa ra cùng với dáng điệu thướt tha họ đi từng bước đôi mắt Tịnh Nhã ngân ngấn nước nhưng cô vẫn kìm lại không khóc, đôi hài màu đỏ hoa văn mẫu đơn được thêu thùa khéo léo. Nhìn Tịnh Nhã chính là người tỷ tỷ trưởng thành vô cùng quyến rũ

Mạc Mạc đi sau, cô cầm chiếc quạt đỏ thêu đầy hình chim én và hoa hồng đỏ quạt hình tròn Mạc Mạc cầm cây quạt che trước gương mặt của mình chỉ để lộ 2 đôi mắt màu nâu hạt dẻ còn đang lộ vẻ hồi hộp không thôi, Mạc Mạc đội mũ vàng có 2 đôi cánh vàng xòe ra ở dưới đầu là hình ngọc màu đỏ rực rỡ từ ở giữa đính hạt lớn nhất 2 bên thì nhỏ hơn. Dây vàng quấn quanh chiếc mũ vàng theo từng uốn lượn, cô đi từng bước chiếc mũ cứ lắc lư theo nhẹ nhàng. Áo hỷ màu đỏ cổ cao sẽ xuống ngực 2 dây vàng 2 bên có những hoa văn bông hoa vàng từng ấn nhỏ li ti được thêu vô cùng tỉ mĩ toàn bộ hình trên bộ áo hỷ đều là do cô thợ may tài tình



Thật ra Tịnh Nhã cho cô thợ may giỏi nhất kinh thành chỉ có 7 tiếng hoàn thành bộ áo hỷ đổi lại cho cô ấy 10 quán xá ở Hồ Nam vừa thấy kinh bài chính chủ cô thợ liền liều mạng mà may vá, ai lại không thèm khát chứ huống hồ chỉ là 1 chiếc áo hỷ cô ấy đã may qua cả đời.

Mạc Mạc đi từng bước chiếc giày đỏ thêu hình con chim én, và vải rồng bạch kim cùng với hoa hồng đỏ rực rỡ mà tô điểm cho đôi giày trở nên vô cùng xinh đẹp.

Bộ dáng thiếu nữ như hoa như ngọc khiến cho hoa nhường nguyệt thẹn cô đi từng bước càng tiến lên cảm xúc trong lòng càng mãnh liệt dâng trào hồi hộp khiến cho Mạc Mạc đã đi càng chậm hơn. Khiến cho tâng lang ở dưới lầu chờ đợi đến muốn quyên sinh. Nhưng mỗi giây phút chờ đợi đều khiến Dạ Phong tim đập chân rung, giây phút cả đời này hắn không quên.

Tịnh Nhã bước ra đi sau đó là Mạc Mạc cả Lưu Cao Phường đều nín thở theo dõi. Sự xuất hiện của Mạc Mạc khiến cho tất cả mọi người đều ồ lên, cô quá xinh đẹp rồi. Không thể nào chịu đựng được vẻ đẹp này của Mạc Mạc bình thường Mạc Mạc đã khiến cho bao con tim rụn rơi thì bây giờ lại khiến cho họ muốn nhảy ra ngoài. Ai cùng ngưỡng mộ chú rể vì lấy được nương tử quá ư là xinh đẹp

Biểu cảm thẹn thùng chưa bao giờ xuất hiện cũng khiến cho Mạc Mạc hôm nay càng xinh đẹp tuyệt sắc, gọi là tuyệt sắc hồng nhan, qua lớp quạt đỏ bằng vải Dạ Phong dưới lầu nhìn thấy cô khiến cho hắn không thể tin nổi, hắn đây là? được phi thăng sao? tiên nữ tuyệt trần kinh diễm đó chính là nương tử của hắn sau????

Không thể kìm được cảm xúc trong lòng, thay vì theo thông lệ để tân nương đi đến bên cạnh tân lang thì Dạ Phong không thể nào chờ đợi được giây phút nào nữa, hắn như 1 mũi tên trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người mà chạy lên trước mặt Mạc Mạc

Dạ Phong chạy lên cầu, còn Mạc Mạc thì đang đứng ở giữa cầu Tịnh Nhã thấy vậy cũng không thể nào kìm chế giọt nước mắt đang muốn tuôn trào của cô vì sự kích động quá mức của Dạ Phong mà cũng chui vào lại trong mắt, cô bật cười thành tiếng sau đó quay lưng đi về phía lúc nãy mình đưa Mạc Mạc đi

Dạ Phong chạy lên cầu trước ánh mắt kinh ngạc của Mạc Mạc và quan khách hắn chạy đến nắm chặt tay của Mạc Mạc sau đó hôn lên mu bàn tay trắng trẻo của cô, Dạ Phong la lớn: nương tử hãy xích ta lại mà mang đi khắp nơi nhé!! sau này ta sẽ bám theo nàng xuống đời không bao giờ buông tay!!!

Cả Lưu Cao Phường bị câu nói này của Dạ Phong làm cho vừa kinh ngạc vừa cười sặc sụa. Cả Mạc Mạc cũng trợn mắt há miệng, nói như vậy đúng là quá đángg yêu rồi.

Phu quân của mình vì tình loạn trí như vậy, 1 người gan dạ như Mạc Mạc sẽ không chịu thua kém cô cũng táo bạo la lớn: Phu quân!!!! cả cuộc đời này của huynh, ta sẽ làm vợ chính thất, huynh phải yêu thương ta, ngoan ngoãn không được làm cho ta buồn nếu không ta sẽ đánh mông huynh

Dứt lời cả phường lại cười ầm lên không khí vui vẻ hạnh phúc, đôi gà bông đúng là khi đã yêu liêm sĩ cũng vứt cho cún ăn. Dưới lầu 1 ông chủ Lưu chỉ biết cười bất lực vì cách thành thân có 1 0 2 này