Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 99




Vừa có y thuật cao siêu, vừa có lực lượng hùng mạnh, bây giờ xem ra còn có lòng khoan dung độ lượng, đúng là một chàng trai tốt.

Nếu không phải Dương Bách Xuyên từng nói anh là sinh viên, thậm chí Vương Mộ Sinh còn định đặc biệt tuyển anh vào quân đội.

Ông ta tiến lên một bước, hung hăng trợn mắt nhìn Hàn Tiểu Tam, xụ mặt nói: “Ngày mai hủy nghỉ phép, lập tức quay lại đơn vị, chỉ biết làm mất mặt người khác! Cậu là quân nhân, không phải côn đồ cắc ké, sao lại học người ta đánh nhau thế? Ngứa da rồi đúng không, tôi cho cậu về kho hàng số một nhé?”

“Báo cáo cấp trên, tôi sai rồi, xin được kiểm điểm bản thân.” Hàn Tiểu Tam vừa nghe thấy mấy chữ kho hàng số một thì cả người đều run rẩy. Anh ta biết rõ nơi đó là gì nhất, chỉ có đám quái vật biến thái mới đi vào. Tiến vào trong đó, tám chín phần mười đều điên dại hết rồi. Anh ta vội vàng cúi đầu nhận lỗi.

“Cút đi, ông đây vừa nhìn thấy cậu là tức giận!” Vương Mộ Sinh mất kiên nhẫn xua tay với Hàn Tiểu Tam.

“Dạ.” Hàn Tiểu Tam như được ban ơn, trước khi đi còn nói với Dương Bách Xuyên: “Anh Dương, hôm nay tôi có mắt như mù, xin anh tha thứ. Chuyện hôm nay, tôi nhất định sẽ cho anh một câu trả lời.”

Dứt lời, anh ta cúi chào, đi vào thang máy.

Về phần Thiệu Cương và Ninh Vũ, tất nhiên hai người cũng vội vàng đi theo Hàn Tiểu Tam vào thang máy.

Đợi đám người Hàn Tiểu Tam đều rời đi, Vương Mộ Sinh mới xin lỗi Dương Bách Xuyên: “Xin lỗi Bách Xuyên, là chú Vương không dạy dỗ lính của mình đàng hoàng, khiến cậu chịu ủy khuất!”

“Chú Vương nói gì vậy, chỉ là một hiểu lầm nhỏ mà thôi, không đánh không quen biết, thật không ngờ Hàn Tiểu Tam này lại là cảnh vệ của chú Vương, phải là cháu xin lỗi mới đúng.” Dương Bách Xuyên thấy Vương Mộ Sinh gọi tên mình thân thiết thì cảm giác được ông ta áy náy, vì thế anh cũng khiêm nhường một phen.

“Ha ha ha, được, vào phòng bao ăn cơm trước, tôi, dì Lý, còn có một đồng đội cũ đang chờ cậu đấy, ha ha!”

Vương Mộ Sinh cười lớn, kéo tay Dương Bách Xuyên vào phòng bao.

Anh đi theo ông ta vào phòng, không biết đám người Hàn Tiểu Tam, Thiệu Cương và Ninh Vũ trong thang máy đang trình diễn một màn vô cùng đặc sắc.

Một giây trước khi cửa thang máy đóng lại, sắc mặt Hàn Tiểu Tam lập tức sầm xuống, nhìn chằm chằm hai người Thiệu Cương và Ninh Vũ bằng ánh mắt sắc bén như dao.

Trên tay thành viên đội Thanh Long đều dính máu, người bình thường không thể chịu đựng nổi ánh nhìn của anh ta.

Thiệu Cương và Ninh Vũ bị Hàn Tiểu Tam nhìn chằm chằm, cơ thể không nhịn được run rẩy, trong lòng đầy đắng chát. Bọn họ đã nhìn ra, người đàn ông trung niên vừa bất ngờ đi ra là cấp trên của anh Tam. Anh Tam ở trước mặt đối phương không khác gì chuột sợ mèo, nơm nớp lo sợ.

Mà càng không ngờ, Dương Bách Xuyên lại là khách của cấp trên anh Tam, thoạt nhìn quan hệ rất tốt.

Không thể nghi ngờ, Dương Bách Xuyên chính là đại thần số một.

Không chỉ có giá trị võ lực biến thái hơn người, mà mối quan hệ còn rộng rãi vô cùng.

Bọn họ cũng biết anh Tam là bộ đội đặc chủng, có thể trở thành cấp trên của anh Tam, tuy không biết thân phận của người đàn ông trung niên vừa rồi nhưng chắc chắn cũng thuộc hàng trâu bò.

Dương Bách Xuyên không phải là nông dân có bối cảnh đơn giản, mà là người có núi dựa đặc biệt. Xem ra lần này bọn họ đá trúng tấm sắt rồi, nhất định về nhà phải nghiên cứu kỹ.