Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 576






Lúc này, Dương Bách Xuyên nhìn thấy Phương Đạo Trường nháy mắt với Vương Huyền Cơ, dường như muốn bảo Vương Huyền Cơ nói điều gì đó.

Vương Huyền Cơ khục khục cười nhẹ, nhìn về phía Dương Bách Xuyên nói: "Bạn nhỏ Bách Xuyên, bần đạo có một yêu cầu quá đáng không biết có nên nói hay không?"

“Tiên sinh ngài cứ nói, chỉ cần tôi làm được, tôi sẽ cố gắng hết sức.” Hôm nay đối với sự ủng hộ của Vương Huyền Cơ, Dương Bách Xuyên thực sự rất cảm động, lúc nói chuyện rất chân thành.

Điều này khiến Vương Huyền Cơ và Phương Đạo Trường rất vui.

“Được rồi, bần đạo nói thẳng.” Ông dừng lại nhìn Phương Đạo Trường, nói với Dương Bách Xuyên: “Là như thế này, cả đời Phương Đạo Trường si mê với con đường luyện đan, nhưng khổ nỗi không có phương pháp luyện đan chính thức nào, vì vậy bần đạo hỏi một chút, xin bạn nhỏ Bách Xuyên chỉ cho Phương Đạo Trường một chút"

Sau khi nói xong Dương Bách Xuyên có chút bối rối, nhưng bản thân Phương Đạo Trường thì rất căng thẳng, lẽ ra ông ya có thể tự mình nói ra, nhưng ông nghĩ rằng quan hệ giữa Vương Huyền Cơ và Dương Bách Xuyên tốt hơn nên đã nhờ Vương Huyền Cơ can thiệp.

Ông rất muốn luyện chế ra một bình đan dược thật sự.

Dương Bách Xuyên còn tưởng rằng hai người này trịnh trọng nói chuyện quan trọng gì đó, thì ra là đạo trưởng Phương muốn luyện đan.

Dương Bách Xuyên rất hiểu điều này, bởi vì võ cổ giả không có Chân Hỏa, đan dược luyện chế ra đều là đan giả. Nếu là người thực sự si mê luyện đan, hôm nay đạo trưởng Phương nhìn thấy đan Bồi Nguyên chân chính, tất nhiên sẽ khát vọng bản thân cũng có thể luyện chế được đan dược chân chính.

Nhưng Dương Bách Xuyên biết đời này đạo trưởng Phương sẽ không còn hy vọng luyện chế được đan dược.

Bởi vì ông ta không sinh ra được Chân Hỏa, trong cơ thể không có chân khí, chỉ có nội lực, trừ khi ông ta có thể chuyển hóa được nội lực thành chân khí. Nhưng cho dù chuyển hóa nội lực thành chân khí, ông ta cũng không có Chân Nguyên Ly Hỏa, vẫn uổng phí như cũ.

Trong lòng nghĩ như vậy, Dương Bách Xuyên cảm thấy có chút khó khăn, làm anh dạy bảo đạo trưởng Phương luyện đan không thành vấn đề, đối với anh chuyện này rất đơn giản.

Dù sao trong đầu có một đống truyền thừa, tùy tiện lấy ra một ít cơ sở luyện đan cũng đã đủ để đạo trưởng Phương suy ngẫm.

Quan trọng nhất là truyền thụ những thứ đó cũng không có tác dụng gì, bởi vì đạo trưởng Phương là võ cổ giả, không phải là người tu chân, không có chân khí Chân Hỏa, tất cả đều là vô ích.

Vì vậy Dương Bách Xuyên ngây người không nói gì, ngược lại làm Vương Huyền Cơ và đạo trưởng Phương có chút xấu hổ.

Đạo trưởng Phương xấu hổ mở miệng, nói: “Khụ khụ, Dương đại sư, bần đạo biết yêu cầu này rất quá mức, nếu không tiện thì thôi.”

“Đúng vậy, Bách Xuyên tiểu hữu không cần quá để tâm, Phương huynh là người thoải mái, sẽ không trách cậu.” Vương Huyền Cơ nói.

Dương Bách Xuyên hơi mỉm cười nhìn hai người, nói: “Hai vị hiểu lầm, giao lưu luyện đan là chuyện bình thường. Vừa rồi tôi đang suy nghĩ, phương pháp luyện đan của tôi có phù hợp với đạo trưởng Phương hay không.”

Nói xong Dương Bách Xuyên bỏ tay vào túi, thông qua không gian lấy ra ba viên đan Bồi Nguyên, đặt ở trên bàn nói với ba người: “Ba vị nhìn xem đan Bồi Nguyên tôi luyện chế có chỗ nào khác không?”

Ba người không để ý đến lời Dương Bách Xuyên nói, ngược lại trợn tròn mắt nhìn ba viên đan Bồi Nguyên Dương Bách Xuyên đặt trên bàn.

chapter content