Xét về một mặt nào đó thì Dương Bách Xuyên cũng được xem là thông minh, nhanh nhạy, thế nên linh hồn Càn Khôn mới nhắc nhở vài câu là hắn lập tức nhận ra thuộc tính của ký tự ghi trên đạo phù ngay.
Đó không phải một tảng đá vô thuộc tính như lời chim mất dạy nói, mà đúng hơn là có thuộc tính không gian.
Suy cho cùng thì vẫn là do đầu óc của con chim mất dạy có vấn đề, dẫn tới lượng tri thức tích lũy được thua xa linh hồn Càn Khôn.
Ngoài ra, chuyện này cũng làm nổi bật lên sự thần bí và bất phàm của linh hồn Càn Khôn, xem ra sau này phải trò chuyện với linh hồn Càn Khôn nhiều hơn mới được - Dương Bách Xuyên nghĩ ngợi.
Kỳ thật, hắn biết bất kể là chim mất dạy, linh hồn Càn Khôn hay Hắc Liên thì đều đã giúp đỡ hắn rất nhiều.
Tóm lại, với hắn mà nói, họ chẳng khác nào người thầy của hắn cả.
Chim mất dạy là người thầy hướng dẫn mà ông già cố tình để lại cho hắn
trước khi rời đi, nếu đầu óc có thể bình thường một chút thì chắc chắn sẽ trở thành một người thầy tài giỏi vừa có trình độ lại có năng lực.
Tiếc thay mỏ con chim đó quá hỗn, đầu óc hơi chập cheng, nhưng nói đi cũng phải nói lại, không thể phủ nhận một điều rằng ở một vài phương diện nào đó, nó thật sự rất ưu tú. Nhận xét của Dương Bách Xuyên về con chim mất dạy đó là người thành phố có kiến thức vô cùng phong phú.
Về phần linh hồn Càn Khôn, bởi vì là linh hồn của một bảo vật tối cao, một dạng thể ý thức, đồng thời cũng là người thần bí nhất, cao ngạo nhất, còn rất đẳng cấp, có thể nói là khác hoàn toàn với chim mất dạy.
Đương nhiên, Dương Bách Xuyên cũng biết dù hiện tại có một trăm con chim mất dạy ở đây cũng chẳng đủ tư cách để so sánh với linh hồn Càn Khôn.
Chim mất dạy hở ra là lại tự xưng bản thân chính là chim Thần Ma đứng đầu cả ba giới. Còn về thân phận của linh hồn Càn Khôn thì tuy ông ta không giải thích rõ ràng, bản thân hắn cũng chẳng nắm bao nhiêu thông tin, nhưng hẳn đã tự mặc định trong lòng răng linh hồn Càn Khôn sở hữu cách cục của toàn bộ vũ trụ.
Cuối cùng là Hắc Liên, sự tồn tại của nàng có hơi đặc biệt, cũng là người khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy phức tạp nhất, hơn nữa nàng và hai người còn lại chẳng có điểm gì giống nhau hết.
Mà nguyên nhân không phải do Hắc Liên quá bí ẩn hay hùng mạnh mà là vì Dương Bách Xuyên cảm thấy phong cách của nàng rất hỗn loạn.
Ban đầu, Hắc Liên chỉ là một hạt sen mà hắn có được từ bí cảnh núi Trường Bạch, đồn rằng có thể giúp con người ta thoát thai hoán cốt, sống lại với một cơ thể khác.
Trên danh nghĩa là hạt sen của Hắc Liên số một Hồng Hoang, nhưng nói một cách chính xác hơn thì chính là bản thể của Hắc Liên số một Hồng Hoang. Đồn rằng, nàng được sinh ra trong thời Hồng Hoang, sau đó khai linh ngộ đạo, biến thành một loài sinh vật không phải người, không phải yêu, cũng chẳng phải tiên, nhưng lại cực kỳ mạnh mẽ, có sức sống cũng như thân thể.
Tóm lại, nàng tuyệt đối không phải pháp khít
Ngay từ đầu, nhận định của Dương Bách Xuyên về Hắc Liên đã lệch hướng, hắn cứ tưởng Hắc Liên là một loại pháp khí. Suy nghĩ đó tồn tại trong một thời gian dài, mãi sau này mới từ từ biến mất. Tuy hai bên không tiếp xúc quá nhiều, nhưng hắn chắc chắn Hắc Liên tuyệt đối không phải pháp bảo, mà là một sinh linh độc lập.
Chỉ là tình trạng của nàng có hơi đặc biệt, không biết vì nguyên nhân gì mà nàng lại chọn cách niết bàn tái sinh, trở về với hình thái của một hạt sen để phát triển, sinh trưởng, hay đúng hơn là tu luyện lại từ đầu.
Mà duyên phận giữa hắn và nàng tính ra là một hồi trùng hợp. Lúc trước, sau khi cắm rễ trong biển ý thức của hắn, từ hạt sen, nàng đã sinh trưởng thành đài sen, quá trình này diễn ra chậm rãi, từng bước, và quan trọng nhất là toàn nhờ hấp thu sức mạnh thần hồn của hắn trong thời gian dài để tiến hóa. Nghe có vẻ rất thiệt thòi cho hắn, nhưng hắn biết khi ấy, quan hệ giữa mình là Hắc Liên là hai bên cùng có lợi.
Hắc Liên dựa vào hấp thu thần hồn trong biển ý thức của hắn để tẩm bổ, phát triển, còn hắn lại cần Hắc Liên ở lại biển ý thức bảo vệ cho thần hồn của mình. Sự thật đã chứng minh, mấy năm qua, Hắc Liên đã tận tâm bảo vệ thần hồn của hắn. Rất nhiều lần, khi mà kẻ thù muốn phá hủy biển ý thức, Hắc Liên đều sẽ ra mặt, tấn công thần hồn của đối phương trước.
Không chỉ vậy, Hắc Liên biết rất nhiều về kiếm đạo, hơn nữa còn tình nguyện truyền thụ cho hắn Hắc Liên Bát Hoang Kiếm. Thế nên trên đoạn đường cùng nhau tiến bước này, hắn được lợi rất nhiều.
Tựu chung lại thì hiện tại thật chẳng khác nào hắn có tận ba người thầy vậy.
Hắc Liên ở trong đầu, bình Càn Khôn thì trên người, một bên bám vào linh hồn, một bên ám trong thân xác, chỉ duy nhất chim mất dạy mà ông già đưa là tồn tại độc lập.
Với hắn mà nói, ba người họ chính là thầy của hắn.
Từ công pháp tu luyện cho đến chiến kỹ thần thông... Có thể nói là tri thức vô cùng toàn diện.
Có điều, so ra thì người Dương Bách Xuyên lo lắng nhất chính là Hắc Liên.
Bởi vì từ đầu đến cuối, Hắc Liên luôn sống trong đầu hắn, hấp thu sức mạnh thần hồn của hắn, điều này không có gì sai, Hắc Liên có công bảo vệ thần hồn giúp hắn thì hắn dùng sức mạnh thần hồn trả công cho nàng cũng là phải đạo.
'Thế mà chẳng hiểu sao Dương Bách Xuyên vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng không đúng chỗ nào thì lại không nói được. Có điều, hắn xác nhận được sự không thích hợp này bắt ngưồn từ Hắc Liên, cũng vì vậy mà hắn luôn tự hỏi không biết để Hắc Liên nán lại biển ý thức của mình hoài như vậy là tốt hay xấu?
Trong thân tâm hắn cảm thấy điều đó là sai, nhưng xét về những mặt khác thì đúng là nhờ Hắc Liên ở lại trong biển ý thức mà hắn đã nhận được rất nhiều sự trợ giúp, hơn nữa không chỉ một lần.
Cũng vì lý do trên mà hắn cảm thấy rất mâu thuẫn với chuyện Hắc Liên sống trong biển ý thức của mình. Hắn muốn tìm ai đó hỏi thăm thử, rồi lại không biết phải tìm ai.